Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 932 : Khiêu chiến
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
Kỳ hai của trường đại học bình thường đều là vào ngày 25 tháng hai. Bây giờ chưa đến đợt khai giảng nhưng có không ít nghiên cứu sinh đến trường, cho nên trong trường cũng không quá vắng vẻ.
Đương nhiên còn có một ít đôi sinh viên yêu nhau, nhớ nhau nên sớm quay lại trường để tâm sự.
Đây là những sinh viên ở tỉnh ngoài, còn như Dương Minh và Trần Mộng Nghiên thì không cần như vậy.
Xe Dương Minh có giấy thông hành nên trực tiếp đi vào. Lúc trước giấy thông hành mà Lưu Duy Sơn đưa cho, Dương Minh đã để ở xe của Trương Tân. Sau đó Dương Minh tự mình làm rồi phát hiện làm một giấy ra vào không đến 200 tệ.
"Đằng trước có gì vậy?" Vương Tiếu Yên chỉ đến phía trước rồi nói.
Xe vừa vào trong khuôn viên nhà trường thì đường đằng trước đã tắc, có một đám người ngăn lại. Đây đều là sinh viên đang vây xem thứ gì đó. Đám người Dương Minh cách khá xa nên không thấy rõ đằng trước là có chuyện gì.
Đương nhiên Dương Minh hoàn toàn có thể dùng thuật viễn thị nhìn tới, nhưng việc nhỏ mà dùng đến nó thì không khác gì dùng dao mổ trâu để giết gà. Dương Minh không muốn chuyện gì cũng dựa vào dị năng.
Vì thế hắn đỗ xe ở bên, năm người xuống xe đi tới xem là chuyện gì.
"Không phải là tụ tập đánh nhau đó chứ?" Lý Đại Cương nói.
"Chắc không phải đâu" Dương Minh lắc đầu. Đánh nhau quy mô lớn như vậy ở trong trường ư? Nói đùa không đó. Ngày hôm sau kiểu gì cũng đuổi học thẳng cổ.
Năm người mới đi tới trước thì đã có một sinh viên mặc đồ thể thao đi tới phát truyền đơn cho bọn họ.
Dương Minh thuận tay cầm lấy xem thì ra là có một người là Quyền vương Thái Lan nói công phu Trung Quốc không đáng một đồng. Hắn nói có thể lấy ưu thế tuyệt đối đánh bại võ thuật Trung Quốc. Mà tin tức này mới có cách đây không lâu. Đại học Tùng Giang thu được lời mời thi đấu của một trường đại học Thái Lan nào đó nói sẽ có đoàn quyền kích đến Tùng Giang du lịch. Vì vậy bọn họ muốn phát chiến thiếp với đại học công nghiệp Tùng Giang đứng đầu cả thành phố, giọng điệu rất kiêu ngạo.
Dương Minh đọc xong thì thấy đúng là vô công rồi ghề. Quyền vương kia kiêu ngạo thật đó. Nhưng phải xem người ta có bản lĩnh kiêu ngạo hay không, bây giờ khó có thể bình luận.
Nhưng một đoàn võ thuật sinh viên lại có khẩu khí lớn như vậy, nhân đợt đi du lịch còn khiêu chiến. Như vậy không làm cho các sinh viên đại học Tùng Giang tức mới là lạ.
"Tốt quá, cậu có thể ra trận là tôi yên tâm rồi. Cậu nếu không thắng thì người khác cũng không có biện pháp" chủ nhiệm Vương thấy Dương Minh đáp ứng liền rất kích động.
"Bao giờ thì đấu?" Dương Minh hỏi.
"Ngày 15 tháng ba. Sao, có vấn đề gì không?" chủ nhiệm Vương hỏi: "Về thời gian có thể thương lượng một chút, chúng ta có thể đưa ra yêu cầu mà"
"Không có gì, ngày đó cũng được" Dương Minh lắc đầu. Chỉ cần hôm nay là tốt rồi, hôm nay hắn còn có chuyện khác cần làm.
Dương Minh viết mấy dòng vào tờ đăng ký sau đó cùng Vương Tiếu Yên rời đi trong tiếng hoan hô.
Dương Minh không có hứng thú nhưng bị ép nên phải đăng ký.
Hắn chỉ có chút kỳ quái là sao Vương Tiếu Yên lại chủ động đăng ký nên hỏi: "Sao cô lại đi đăng ký?"
"Không có gì, tôi và Lý Nhạc Hân kia có chút ân oán, vừa lúc có cơ hội giải quyết" Vương Tiếu Yên chỉ chỉ vào danh sách sinh viên Thái Lan sẽ tham gia.
"Hả?" Dương Minh không ngờ Vương Tiếu Yên báo danh vì cái này, còn tưởng cô ả vì danh dự của trường chứ: "Người kia làm gì thế? "
"Cũng là sát thủ" Vương Tiếu Yên không giấu Dương Minh: "trước kia làm hỏng chuyện của tôi, cho nên tôi nhớ kỹ khuôn mặt cô ta. Mặc dù tên không giống nhưng tôi có thể khẳng định là ả"
Trong tài liệu tuyển thủ có cả ảnh và giới thiệu, Dương Minh nhìn người phụ nữ tên Lý Nhạc Hân này thấy rất bình thường, không có gì đặc biệt, không ngờ cũng là sát thủ.
"Vậy tôi đi theo làm gì không biết" Dương Minh có chút hối hận thở dài nói: "Sớm biết như vậy tôi đã không đăng ký.
"Không biết chừng những người khác cũng như ả. Anh giúp tôi hạ bọn họ luôn thể" Vương Tiếu Yên nói.