Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 968 : Hoàn thành đại nghiệp

Ngày đăng: 11:35 19/04/20


"Dạ, vẫn như cũ" Kinh Tiểu Lộ gật đầu nói: "Hôm nay con được nghỉ phép, đi dạo phố với bạn xong, cho nên về sớm"



"Haha, đi với bạn trai?" Người bán thuốc nhìn thấy Kinh Tiểu Lộ đi chung với Dương Minh, cười nói: "Sao không giới thiệu cho dì Trương một chút?"



"Cái này." Kinh Tiểu Lộ cảm thấy khó xử, Dương Minh không phải là bạn trai của mình, có thể nói được một lần, nhưng không thể nói nhiều lần được, làm như vậy sẽ khiến cho Dương Minh phản cảm.



Nhìn thấy bộ dáng xấu hổ của Kinh Tiểu Lộ, Dương Minh cười cười, chủ động vươn tay ra, nói: "Chào dì Trương, con là Dương Minh, là bạn học của Tiểu Lộ" Dương Minh không thừa nhận, cũng không phủ nhận, để cho Kinh Tiểu Lộ một chút mặt mũi.



Chẳng qua, do dì Trương nghĩ quá nhiều, tưởng rằng Kinh Tiểu Lộ thẹn thùng, vì thế cười nói: "Haha, được lắm, Tiểu Lộ, con đã có công việc ổn định, trong lòng dì Trương cũng rất vui. Lúc này lại có bạn trai, bà của con mà biết nhất định sẽ rất vui"



Bộ dáng trước kia của Kinh Tiểu Lộ thế nào, dì Trương cũng rất rõ ràng, chẳng qua cũng không thể trách được, bởi vì do hoàn cảnh cả thôi, dì Trương có muốn giúp mà cũng không thể.



Những người ở đây đều không được khá giả cho lắm, dì Trương mở tiệm thuốc này cũng không nghĩ sẽ kiếm đực bao nhiêu tiền, có thể bán cho hàng xóm với một cái giá ưu đãi là được. Những cái còn lại chỉ đủ để tiêu vặt và trả tiền sinh hoạt, cho nên dì Trương cũng chẳng có nhiều tiền, cũng không có biện pháp giúp Kinh Tiểu Lộ, nhiều nhất chỉ là giảm giá thấp nhất cho Kinh Tiểu Lộ mà thôi.



Trước kia Kinh Tiểu Lộ làm gì, dì Trương cũng biết, lừa tiền của một số người đàn ông trong xã hội, tuy rằng không nhìn thấy Kinh Tiểu Lộ bị chiếm tiện nghi gì, nhưng dì Trương cũng không cảm thấy thoải mái cho lắm.



Nhưng cách đây một thời gian, Kinh Tiểu Lộ đi làm cho một công ty lớn, cả người của nàng liền thay đổi, tẩy đi lớp trang điểm dầy đặc trên mặt, trở thành một cô gái thanh thuần, bây giờ, thấy nàng lại có bạn trai, dì Trương sao có thể không vui chứ?



Nhận định Dương Minh là bạn trai của Kinh Tiểu Lộ, bởi vì từ trước đến giờ Kinh Tiểu Lộ chưa từng mang bất kì một người nào trở về.



"Dì Trương, con và hắn thật sự chỉ là bạn học thôi." Kinh Tiểu Lộ ngượng ngùng nói. Điều này làm cho Dương Minh kinh ngạc vô cùng, không phải là Kinh Tiểu Lộ đổi tính chứ? Dương Minh thật sự không quen.



"Haha" Dì Trương phá lên cười, hiển nhiên là không tin rồi, đưa thuốc cho Kinh Tiểu Lộ, hỏi: "Tiểu Lộ, lần này vẫn kí sổ?"



"Dạ, đến cuối tháng con lãnh lương rồi thanh toán một lần" Kinh Tiểu Lộ gật đầu, bình thường nàng dùng tiền thưởng để mua một số vật phẩm trong nhà, còn tiền lương thì trả tiền thuốc men cho bà nội, mặc dù không có dư, nhưng cũng có thể nói là tính toán rất tốt.



"Bao nhiên tiền?" Dương Minh ngẩng đầu lên hỏi.




Dương Minh xúc động, lại ho khan hai tiếng, dù sao đây cũng là phòng tự học mà? Hai vị cũng nên chú ý ảnh hưởng một chút chứ? Tối thiểu cũng nên giả bộ làm nam thuần nữ khiết một chút đi, chẳng lẽ muốn phang nhau trong phòng học?



Hai tiếng ho khan lần này của Dương Minh hơi lớn, làm cho hai người phía sau rốt cục đã nghe thấy, động tác của hai người cũng đã dừng lại. Dương Minh nghĩ rằng hai người này đã biết sai, chuẩn bị cải tà quy chính, không ngờ rằng, lời nói của hai người ngay sau đó đã làm cho Dương Minh tức giận.



"Em yêu, em xem người ta thật có lòng, bữa nay trời lạnh như vậy mà cũng đến tự học, mắc bệnh ho khan mà vẫn kiên trì học tập, còn liều mạng hơn cả chúng ta nữa!" Người nam nói.



"Đúng vậy, anh yêu, em cũng hiểu mà, chúng ta mỗi ngày đến đây tự học đã đủ chăm chỉ rồi, không ngờ còn có người lợi hại hơn chúng ta!" Người nữ kia tiếp lời.



Dương Minh đổ mồ hôi, thầm nghĩ, lão tử tự cho là da mặt rất dày rồi, nhưng còn có người dày mặt hơn lão tử nữa? Thật sự đúng là cực phẩm rồi! Dương Minh thật sự bó tay, chuẩn bị đứng dậy rời đi, mẹ nó, lão tử đổi phòng học không được sao?



Lại nghe cô gái kia nói thêm: "Bạn học phía trước ơi, có bệnh thì dừng cố gắng học làm gì, học ít hai ba ngày cũng không chết đâu, băng dày ba thước cũng đâu phải là do một ngày đông lại được!"



Dương Minh thấy bộ ngực của cô gái vẫn còn bị chàng trai nắm bóp, mà vẫn có thể nói ra những lời này, nhất thời bó tay rồi. Hôm nay hắn rốt cục đã biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân!



Vốn dĩ hắn cho rằng mình đã là dâm nhân rồi, nhưng không ngờ mình lại thuần khiết như vậy! Nghĩ đến đây, Dương Minh không khỏi đắc ý, thì ra mình vẫn còn rất thuần khiết.



Dương Minh dọn dẹp đồ trên bàn, nhanh chóng trốn ra khỏi phòng, thật sự là chịu không nỏi, đi thoáng qua những phòng học khác, liền bừng tỉnh đại ngộ, hèn chi trong phòng này chỉ có hai người, những phòng khách đều có ít nhất mười người.



Lúc này Dương Minh đã cẩn thận hơn, lần đầu tiên đi tự học không có kinh ngạc, có được bài học khi nãy, Dương Minh đã cẩn thận hơn, quan sát nửa ngày, tìm một phòng học không có tiếng rên rỉ đi vào.



Dương Minh tìm một chổ yên lặng ngồi xuống, rốt cục có thể an tâm nghiên cứu đại nghiệp của hắn.



Nên bắt đầu từ đâu đây? Dương Minh nhắm hai mắt lại, bắt đầu nghĩ đến quá trình quen biết Triệu Oánh. ừ, thật ra việc mình có tình cảm với Triệu Oánh, cũng là chuyện sớm muộn. Lúc trước Triệu Oánh là cô giáo của mình, cho dù không dạy bù cho mình, thì mình vẫn có chút ý tứ với Triệu Oánh.



So với Trần Mộng Nghiên, Triệu Oánh càng thêm thành thục và đầy đặn, làm cho Dương Minh có một tình cảm đặc biệt với nàng.