Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 977 : Hữu Trưởng lão thần bí
Ngày đăng: 11:35 19/04/20
Đúng thế, chính là cảm giác này. Dương Minh lần trước đi cùng Hạ Tuyết thì cũng có cảm giác này.
Đúng là thằng ranh Trần A Phúc này gây chuyện, không ngờ hôm nay lại đột nhiên bắt được hắn.
Trần A Phúc bị đoạt mất Cổ bát liền ủ rũ cúi đầu. Đây là vũ khí duy nhất của hắn, mất vũ khí thì hắn không còn tư cách gì mà đấu với Dương Minh.
Nói về đánh nhau thì hắn biết mình không phải đối thủ của Dương Minh. Có lẽ không đầy ba chiều là vãi đái ra quần. đương nhiên đây là Trần A Phúc lý tưởng hóa, với thực lực của Dương Minh bây giờ thì một chiêu là đủ để cho hắn đi gặp Diêm vương.
Trần A Phúc hôm nay đã chuẩn bị sẵn sàng cùng lắm bị cảnh sát bắt. cảnh sát bắt cũng tốt hơn bị Hữu Trưởng lão giết. Trần A Phúc đã thấy được thủ đoạn của Hữu Trưởng lão, đó không phải là người. Trần A Phúc thà bị xử bắn cũng không muốn bị Hữu Trưởng lão hút thành xác khô.
"Đừng đánh tôi, tôi không chống cự" Trần A Phúc nói.
Dương Minh cười cười, tên này nhát gan quá? Vậy mà dám đi dọa người?
Dương Minh kéo Trần A Phúc lên xe, vứt ra đằng sau.
Dương Minh và Trương Trí Thân ngồi ở hàng trên, hai người nhìn chằm chằm Trần A Phúc.
Trương Trí Thân định nói nhưng Dương Minh khoát tay ra hiệu cho hắn đừng nói chuyện.
"Trần A Phúc, không ngờ tốt nghiệp hơn nửa năm mà chúng ta lại gặp mặt?" Dương Minh cười lạnh nói: "Chẳng qua tao không thể không phục mày. Thủ đoạn giả quỷ của mày càng lúc càng cao minh? Hôm nay còn biết dùng cổ đó"
"Anh. sao anh biết?" Trần A Phúc giật mình. Hắn còn tưởng rằng Dương Minh bắt hắn là vì lần trước hắn phá chuyện tốt của Dương Minh ở núi Tây Tinh, không ngờ Dương Minh biết nhiều như vậy.
"Tao đương nhiên là biết, hơn nữa tao biết một loạt vụ án gần đây là do mày làm" Dương Minh không ngờ Trần A Phúc nhát gan như vậy, mình vừa hỏi thì hắn đã thừa nhận.
"Hả" Trần A Phúc mặt mày tái nhợt, cúi đầu. Hắn không ngờ Dương Minh cái gì cũng biết nên nói: "Anh. anh muốn như thế nào?"
"Ai dạy mày phương pháp hạ cổ?" Dương Minh không hỏi tiếp.
"Nói như vậy các cậu không phải đối thủ của Hữu Trưởng lão này?" Dương Minh gật đầu và hiểu ý của Trương Trí Thân. Đó chính là Hữu Trưởng lão rất lợi hại, hai người không thể bắt được hắn.
"Đâu chỉ là em, dù em và sư phụ bây giờ hợp sức cũng không phải đối thủ của hắn. Chỉ có sư tổ là có thể đấu với hắn" Trương Trí Thân cười khổ nói.
"Sư mẫu? Cậu nói là bà của Lam Lăng?" Dương Minh đột nhiên giật mình. Nếu giao Trần A Phúc cho bà Lam Lăng thì sẽ có thể đối phó Hữu Trưởng lão kia mà?
Nghĩ vậy, Dương Minh liền thấy không ổn. Bà Lam Lăng cũng chưa chắc đánh bại được Hữu Trưởng lão kia mà, như vậy ổn hơn hắn và Trương Trí Thân đi bắt.
"Đúng thế" Trương Trí Thân nói.
"Vậy chúng ta đưa thằng này đến chỗ bà của Lam Lăng, xem bà có ý kiến gì không?" Dương Minh nói.
Trương Trí Thân gật đầu nói: "Đó là ý kiến hay, em cũng không biết nên xử lý như thế nào. Dù sao chuyện này quá rộng, không phải em có thể giải quyết"
Dương Minh gật đầu nói: "Đi, bây giờ chúng ta đi ngay nếu không lại có chuyện"
Dương Minh vốn định đưa Trần A Phúc đến chỗ ông của Lam Lăng nhưng lão này bảo Dương Minh giữ bí mật thân phận, ngay cả bà của Lam Lăng cũng không được cho biết. như vậy Dương Minh sao có thể mang Trần A Phúc đến đó.
Trương Trí Thân theo ý của Dương Minh mà chạy đến quảng trường Hải Tân. Dừng xe ở gần quảng trường, Dương Minh dẫn theo Trần A Phúc, Trương Trí Thân đi đến tấm bia đá ở quảng trường.
Đây là một cơ quan ngầm, lần trước Dương Minh được bà của Lam Lăng đưa xuống dưới. Đứng trước tấm bia đá, Dương Minh không biết lần đó bà lão làm cách nào để khởi động cơ quan. Hắn chỉ nhớ bà ta ấn mấy cái trên bia đá là mở được. Vì thế Dương Minh học theo cách này mà ấn ấn tấm bia nhưng mãi không có động tĩnh gì.
Chẳng qua việc này cũng không lạ, đây là nơi thắng cảnh của Tùng Giang. Mùa hè khách du lịch đến rất nhiều, nếu cơ quan dễ khởi động thì không phải bị vô số người mở ra sao?
Trong này nhất định có quy luật và kỹ xảo mà Dương Minh không biết.
Đang lúc Dương Minh không có cách nào thì hắn đột nhiên nghe thấy tiếng" két", tấm bia đá từ từ di động sang bên để hở ra một chiếc hố.