Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 989 : Em và Dương Minh

Ngày đăng: 11:35 19/04/20


Hạ Tuyết đột nhiên phát hiện mình càng lúc càng không nhìn thấu Dương Minh.



Lần đầu gặp hắn thì hắn mới là học sinh cấp ba. Hắn vô tình dính vào vụ án giết người, cuối cùng được xác định là hành vi hiệp nghĩa. Hạ Tuyết có ấn tượng khá tốt với hắn.



Nhưng lần thứ hai làm Hạ Tuyết khinh bỉ Dương Minh. Đó là Dương Minh đã cưỡng hiếp một cô gái, mặc dù sau đó Lâm Chỉ Vận đột nhiên không tố cáo nữa. Nhưng Hạ Tuyết đã thay đổi nhiều cái nhìn với Dương Minh.



Đó chỉ là do hắn may mắn được người bị hại rút đơn tố cáo nên thoát thân.



Sau này cái nhìn của nàng đối với Dương Minh đã thay đổi. Hơn nữa bởi vì một lần Dương Minh thấy một chủ quán nhỏ ven đường bị côn đồ khi dễ, hắn đứng ra đánh người. Tuy là Dương Minh dùng bạo lực nhưng lại có thể làm cho đám lưu manh sợ hãi.



Qua đó có thể thấy Dương Minh rất lương thiện. Càng tiếp xúc, Hạ Tuyết càng có ấn tượng tốt đối với Dương Minh. Đương nhiên để cho Hạ Tuyết cảm thấy kinh ngạc đó là chuyện ở trụ sở bí mật của Vương Tích Phạm.



Có thể nói mình thoát thân khỏi đó là nhờ Dương Minh. Mình có được công lao cũng là do Dương Minh đưa cho mình.



Mấy hôm trước bởi vì có Dương Minh nên mình mới thoát chết vì tai nạn giao thông. Tất cả đều cho thấy Dương Minh không bình thường.



Nhất là nghe đại ca nói Cục Điều tra thần bí đã mời Dương Minh gia nhập, Hạ Tuyết càng giật mình. Dương Minh rốt cuộc có năng lực gì mà lọt vào mắt xanh ông anh?



Hạ Tuyết từng hỏi Hạ Băng một lần nhưng vì phải xử lý vụ án nên hai anh em không nói chuyện. Bây giờ có thời gian nên Hạ Tuyết nói: "Anh, Dương Minh sao lại lợi hại như vậy. Không ngờ một mình lại bắt được hung thủ? "



"Hắn lợi hại như thế nào thì sợ rằng chỉ có hắn mới biết"



Hạ Băng lắc đầu nói: "Kể cả anh cũng chỉ biết một phần nhỏ mà thôi. Dương Minh thích hoạt động một mình, không thích bị quản chế, cho nên cục cũng không có biện pháp. Dù sao rất nhiều chuyện không thể xử lý phải dựa vào người như Dương Minh giải quyết"



"Hả" Hạ Tuyết có chút sửng sốt mà nói: "Anh nói là Dương Minh không tình nguyện gia nhập Cục Điều tra thần bí?"



"Không phải là không tình nguyện, mà là rất ghét" Hạ Băng lắc đầu nói: "Anh trước đó đã nói Dương Minh không thích bị quản chế, thích tự do. Nếu không phải hắn hơi yêu nước thì đã không đồng ý rồi"



Hạ Tuyết nghe xong mới kinh ngạc, chẳng qua nghĩ đến tính cách của Dương Minh thì nàng không thấy lạ.




Nghe thấy công lao lớn như vậy mà rơi vào đầu cục Công an, Hạ Tuyết không khỏi thở hổn hển. Chẳng qua bố vợ Dương Minh là Trần Phi, công lao này có lẽ Dương Minh sẽ đưa cho Trần Phi.



"Vậy. hắn cho ai?" Hạ Tuyết hỏi.



"Hắn nói. hắn muốn cho em" Hạ Băng nói.



"Hả?" Hạ Tuyết vui mừng nói: "Cho em, thật sao?"



"Thật mà" Hạ Băng cười khổ nói: "Đây là công lao thứ hai hắn cho em phải không? Còn nói giữa hai người không có chuyện gì. Anh không tin"



"Bọn em là bạn tốt" Hạ Tuyết đỏ mặt nói: "Hơn nữa hắn là phiếu cơm suốt đời của em, không chiếu cố em thì chiếu cố ai chứ?"



"Hả?" Hạ Băng giật mình mở to mắt nhìn chằm chằm Hạ Tuyết: "Em nói gì? Phiếu cơm suốt đời? Hai người đã."



Thấy Hạ Băng như vậy, Hạ Tuyết cũng biết lời mình nói hơi mập mờ nên vội vàng giải thích: "Anh hai, anh đừng hiểu lầm. Ý của em là làm hắn về sau phải mời cơm em, không có ý khác"



Lúc trước Hạ Tuyết nói phiếu cơm suốt đời chỉ là đùa, nhưng sau này khi lên mạng thấy nó có nghĩa khác thì nàng mới hiểu.



Chẳng qua nàng và Dương Minh quen trêu đùa nhau nên thành quen. Nhưng lúc này nói với Hạ Băng thì hơi mập mờ nên Hạ Tuyết vội vàng giải thích.



Không ngờ càng giải thích càng loạn. Hạ Băng thấy Hạ Tuyết như vậy liền cười khổ một tiếng. Xem ra mình đoán không sai rồi. Giữa Hạ Tuyết và Dương Minh đúng là có chuyện.



"Được rồi em gái, anh không nói gì nữa. Chuyện của em, em tự quyết định. Chẳng qua dù như thế nào thì anh cũng ủng hộ em"



"Anh." Hạ Tuyết làm nũng kêu lên nhưng không nói gì nữa. Hạ Tuyết lúc này đang rất loạn, bị Hạ Băng nhắc như vậy nên nàng muốn đánh giá lại quan hệ giữa mình và Dương Minh.



Chẳng lẽ mình thật sự thích Dương Minh sao? Phì phì phì, ai thèm thích hắn. Hạ Tuyết lắc đầu rồi cười ha hả, nàng không nghĩ đến việc này nữa.