Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 106 : Tặng ngươi 1 nhân tình

Ngày đăng: 02:57 20/04/20


Lý Thiên Liệt ngây ra một lúc lập tức hai mắt nhìn chằm chằm vào mắt Lăng Tiêu, đáy lòng nổi lên lửa giận hừng hực.



Hải Thiên, Ma Kiếm Sĩ bậc hai, là người hắn vừa mới yêu cầu từ gia tộc Ô Lan. Người này cũng không phải là Kiếm Sư có thể tùy ý gặp được. Mặc dù Hải Thiên vẫn là tội phạm truy nã của đế quốc tuy nhiên đối với hoàng tộc mà nói thì điều này căn bản là không vấn đề!



Lý Thiên Liệt còn đặt cho Hải Thiên một cái tên rất tốt, là Vô Danh. Đúng vậy, hắn gọi Hải Thiên là Vô Danh thì từ nay về sau Hải Thiên chính là Vô Danh!

Ai dám nói không được?



Để tỏ thái độ mình mong mỏi cầu nhân tài nên Lý Thiên Liệt đặc biệt dẫn theo một ít tâm phúc cùng hắn tới đây chúc mừng. Nhưng hắn chưa từng nghĩ đến một võ giả cao cấp như vậy, một hảo thủ rất hiếm có không ngờ bị giết bên đường! Mà vẻ mặt thản nhiên này của Lăng Tiêu khiến Lý Thiên Liệt thiếu chút nữa choáng váng.



Kỳ thật tại thời điểm Lăng Tiêu cùng Hải Thiên chiến đấu, cũng đã có người nói cho hắn nghe thân phận của Lăng Tiêu cùng lý do ân oán giữa hắn cùng với Hải Thiên. Lý Thiên Liệt rất ngạc nhiên đối với Tam công tử tầm thường của Lăng gia, người bị Thiên Mạch với tiếng tăm lừng lẫy, đột nhiên trở nên xuất sắc như thế từ khi nào vậy. Thấy hắn cùng Nhị đệ của mình cùng một chỗ, trong lòng Lý Thiên Liệt không khỏi sinh ra một chút cảnh giác. Hắn cũng từng nghĩ tới chuyện ngộ nhỡ Hải Thiên lỡ tay giết Lăng Tiêu cũng chỉ có thể đem Hải Thiên đến một nơi xa xôi tuyệt đối, sẽ không xử phạt Hải Thiên.



Dù sao Lăng Tiêu cũng khiêu khích trước. Ở đây có rất nhiều người đều có thể làm chứng. Tuy rằng quý tộc giết một người không có tước vị thì không đáng ngạc nhiên nhưng người này nếu là người bên cạnh vương tử vậy thì liên quan đến vấn đề khác. Truyện Tiên Hiệp



Thậm chí Lý Thiên Liệt đã nghĩ tới nếu Lăng Tiêu bị giết thì cần giải quyết ra sao. Nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới là đoán trúng mở đầu, lại không có thể đoán trúng kết cục. Nếu không hắn chắc chắn ngăn cản trận tranh đấu này.



- Thật sự? Chẳng lẽ ngươi nói bổn Vương bị che mắt phải không!

Trên mặt Lý Thiên Liệt lộ ra vẻ oán giận, căm tức nhìn những phụ tá cùng thị vệ chung quanh:

- Các ngươi nói đi, hắn nói có phải là sự thật hay không!



Mọi người hai mắt nhìn nhau, rất rõ đây là điện hạ muốn tìm người chịu tiếng xấu thay cho hắn nhưng chuyện oan ức này thì ai tự nguyện gánh chịu. Năm đó trong một đêm Hải Thiên tàn sát hết một gia tộc hầu tước ở Đế Đô! Tội ác mà hắn phạm phải cũng đủ tru diệt cửu tộc rồi! Hắn được gia tộc Ô Lan lén lút cứu ra rồi sau đó vẫn thu làm người mình để sử dụng. Đến lúc bị Lý Thiên Liệt phát hiện thì Ô Lan gia giao Hải Thiên ra. Bản thân gia tộc Ô Lan là người thuộc phe của thái tử tự nhiên là không thể không nịnh bợ Lý Thiên Liệt. Cho dù năm đó Hải Thiên đã tàn sát gia tộc kia hầu như không còn thì cái gọi là truy nã cũng chẳng qua là quốc vương bệ hạ giao cho quý tộc một cái công đạo mà thôi. Không ai liều mạng tìm Hải Thiên trả thù nên Hải Thiên tự nhiên sống rất tiêu sái.



Cuối cùng, có một thị vệ bên người Lý Thiên Liệt bước ra với vẻ mặt xấu hổ nói:

- Xin Điện hạ bớt giận cũng do tiểu nhân không tốt, không nên giới thiệu hắn cho điện hạ.
Ở ngay trước mặt vương tử điện hạ, người này lại có thể giết người của hắn rồi sau đó còn có thể tiếp tục nghênh ngang đi vào dùng cơm, thực làm cho người ta khâm phục!



Karin vừa nhìn thấy Isa thì trên mặt lộ vẻ vui mừng. Sau khi nàng biết được chuyện lớn như vậy vừa mới xảy ra ở bên ngoài thì Karin kinh hô:

- Trời, loại tình cảnh này mà tỷ lại không phát hiện!

Nói xong, có chút u oán nhìn Lý Thiên Lạc.



Lý Thiên Lạc cười, rồi sau đó nói:

- Loại tình cảnh chém chém giết giết này về sau nàng cũng không nên xem. Ta không hy vọng nàng lại chịu thương tổn nào nữa!



Lời đường mật luôn làm cho người ta vui mừng mà Karin cũng không ngoại lệ. Nàng mỉm cười ngượng ngùng, cũng không nhắc lại chuyện này nữa.



Thức ăn của Hương Tạ Cư quả thật có một phong cách riêng. Mọi người ăn vô cùng hài lòng. Họ đã từng trải qua trận đánh tràn ngập máu tanh ở thị trấn Tạp Mai Long, chuyện hôm nay căn bản sẽ không ảnh hưởng đến việc ăn uống của mọi người.



Lý Thiên Lạc bưng chén rượu lên hướng về Isa cùng Lăng Tiêu nói:

- Bởi vì một ít nguyên nhân nên Thiên Lạc chỉ có thể thay đổi tính danh, mong rằng Lăng huynh nhị vị có thể hiểu cho. Hai vị cứu Karin khiến Thiên Lạc vô cùng cảm kích, ta kính các bạn một ly!

Nói xong uống một hơi cạn sạch. Sau đó lại nhìn Lăng Tiêu nói:

- Cuộc thi học viện đệ nhất kiếm lần sau Lăng huynh nhất định là một mình dẫn đầu, ha ha. Ta thấy Lăng huynh rất có hi vọng đuổi kịp và vượt qua Kiếm Thánh Vân Chi Lan năm đó! Hai huynh đệ đều xuất sắc như thế, xứng đáng con cháu Lăng gia. Chắc hẳn Lăng tướng quân nhất định sẽ rất vui mừng đấy?



Lông mày Lăng Tiêu vừa động, khóe miệng khẽ co giật một chút. Vân Chi Lan, tên này hắn đã từng nghe nói qua, có thể trong khoảng năm mươi năm ngắn ngủn bước lên tới cao nhân có tu vi Kiếm Thánh đấy!

Bỗng nhiên trong đầu Lăng Tiêu có loại ý niệm mãnh liệt muốn đánh một trận với Vân Chi Lan: Hắn cùng Độc Cô Cầu Bại, ai lợi hại hơn?