Ngạo Kiếm Lăng Vân
Chương 198 : Huyết sát la thiên kiếm trận (thượng)
Ngày đăng: 02:59 20/04/20
Nằm mê man cuộn mình trên giường, Phong Linh trông như một con mèo nhỏ bi thương với đầy những vết máu trên cổ, trên mặt, thần tình rất tiều tụy. Quần áo trên người Phong Linh đã cứng lại thành từng mảng bởi máu đông, đại bộ phận vẫn còn dính trên những vết thương khắp toàn thân.
Nhìn vẻ mặt dần dần an tường của Phong Linh, trong lòng Lăng Tiêu dâng lên một cảm xúc khó có thể lý giải, hắn gọi Xuân Lan và Thu Nguyệt tới, xuất ra một đan được đưa cho Thu Nguyệt:
- Nói người chuẩn bị một thùng nước lớn, phải là nước ấm, sau đó cho viên đan được này vào trong nước. Đan được này có thể bồi dưỡng nguyên khí, hơn nữa, miệng vết thương trên người sẽ không để lại sẹo. Làm đi!
Xuân Lan và Thu Nguyệt giật mình nhìn Phong Linh, đều không thể ngờ, mới chỉ vài ngày mà nàng đã biến thành khổ sở như thế này.
- Chăm sóc cô ấy cho tốt!
Lăng Tiêu nói xong, chỉnh lại chân cho Phong Linh rồi quay người đi ra. Ngày hôm qua, hắn vừa mới nhận được ý chỉ của quốc vương bệ hạ sắc phong Lăng Tiêu là tam đẳng hầu tước!
Trong lịch sư 1500 năm của Đế quốc Lam Nguyêt, chưa bao giờ xuất hiện một trường hợp nào như Lăng Tiêu, 15 tuổi được phong làm hầu tước, tuy rằng chỉ là hầu tước đẳng cấp thấp nhất, nhưng phải biết rằng, cho dù là trong thần quốc gia, tóc bac đầy đầu, có thể đạt được một danh vị tam đẳng hầu tước cũng đã cảm thấy cuôc đời không uổng phí rồi. Huống chi, sau chữ tam đẳng của Lăng Tiêu còn có hai chữ "thế tập", dùng từ "sủng thần" đã không còn đủ để hình dung thân phận của Lăng Tiêu lúc này.
Tiểu Sửu quay về từ đế đô còn mang theo tin tức, tướng quân Lăng Thiên Khiếu, quân hàm
không thay đổi, tước vi gia phong nhất đẳng công tước! Khoảng cách thân vương...chỉ còn kém một bước nhỏ! Ngoài ra, Tiêu Sửu còn mang về cho Lăng Tiêu một bức thư của Lăng phu nhân. Trong thư nói với Lăng Tiêu, khi Quốc vương bệ hạ quyết định gia phong cho Lăng gia, gần như tất cả trọng thần trong triều đều tỏ vẻ phản đối,
ngay cả lão Tể tướng đế quốc Constantine cả đời chính trực cũng đưa ra ý kiến phản đối. Constantine cho rằng, quốc vương bệ hạ làm như vậy không phải là ban thưởng cho thần tử mà chính là làm hại hắn.
Phong thưởng như vậy thì sẽ xử lý thế nào đối với những trong thần, quân tướng có công của đế quốc này? Lăng gia dù có công lao to lớn cũng không thể ban thưởng như vậy được!
Lăng Tiêu mới chỉ là một thiếu niên 15 tuổi đã được phong làm tử tước, vậy mà không tới một năm sau đã được phong thưởng lần thư hai, xét về tình lý đều không bình thường!
về phần những trong thần khác, tỷ như Ô Lan Hùng vẫn luôn đối đấu với Lăng gia, tất cả đều phụ hoạ ý kiến của Constantine. Ô Lan Hùng lại còn buộc tôi Lăng Tiêu, nói Lăng Tiêu hoành hành trên đất phong của mình, đầu tiên là không tôn trong Lĩnh chủ tiền nhiêm Lý Hậu Sướng, trực tiếp mang binh mã ào vào cửa, đuổi người ta đi.
- Đắng quá! Ta không muốn uống! Là Lăng Tiêu cố ý đúng không?
- Phong Linh muội muội, muội nói vậy mà không phải vậy. Muội không thấy rằng tuy thiếu gia không nói gì nhưng ánh mắt thì quan tâm tới muội đến mức nào sao!
Xuân Lan mau miệng nói :
- Lại nói, thuốc đắng dã tật, nếu muội không uống, sao có thể chóng khỏe được?
Phong Linh hơi đỏ mặt, hơi sẵng giọng:
- Ai muốn hắn đau lòng chứ?
1. Tam công dùng để chi ba chức quan cao cấp nhất trong triều đình phong kiến Trung Quốc.
Tam công có xuất xứ từ nhà Chu, gồm ba chức quan là thái sư, thái phó, thái bảo. Bắc Ngụỵ gọi là tam sư.
Đến thời tiền Hán (Tây Hán), tam công bao gồm thừa tướng (sau đổi thành đai tư đồ) quản lý về hành chính, thái úy (sau đổi thành đại tư mã) quản lý về quân sự, và ngự sử đại phu (sau đổi thành đại tư không) phụ trách giám sát.
Thời hậu Hán (Đông Hán) các chức danh này được đồi tên thành tư đồ, tư mã, tư không, còn gọi là tam tư.
Về sau, với sự hình thành của lục bô (binh, hình, hộ, lại, lễ, công) thì tam công dần trở thành các chúc danh danh dự, mang màu sắc là các cố vấn cao cấp của triều đình.