Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 214 : Cảnh giới lại tăng lên

Ngày đăng: 02:59 20/04/20




- Chờ đã...



Quốc vương vội chạy ra cửa, đã không còn bóng dáng của Nam Cung lão đâu nữa. Một Kiếm Tôn hùng mạnh muốn đi, trong hoàng cung đại nội,ai có thể ngăn được? Bình thường ai mà chẳng có tôn nghiêm, huống chi Nam Cung lão là cao thủ Kiếm Tôn đã sống hơn một trăm tuổi? Không có trở mặt ngay với quốc vương bệ hạ, như vậy xem như là rất có tình cảm rồi.

Nam Cung lão mới vừa đi chưa đến một giây, Vinh lão mặc trường bào mầu xanh, khuôn mặt ôn hòa, bước đi như mây bay nước chảy đi tới.



Khóe mắt Quốc vương bệ hạ hơi có chút ướt át, nhìn hai lão nhân này đã đạy dỗ hắn từ lúc nhỏ cho đến bây giờ, không nghĩ tới hôm nay đã có một người đi rồi. Hắn có chút nghẹn ngào nói:



- Giáo Sư, ta...ta xin lỗi Nam Cung giáo Sư, ta làm ông ấy thất vọng đi rồi.

Cho tới bây giờ, rốt cuộc quốc vương bệ hạ cũng xưng là "giáo Sư". Đấy là một chuyện rất bí ẩn, Quốc vương bệ hạ tu luyện cũng không phải là kiếm kỹ của hoàng tôc Lý gia truyền lại, mà là từ Vinh lão và Nam Cung lão truyền cho hắn.



Không có lễ bái Sư, nhưng thực tế Vinh lão và Nam Cung lão đều là sư phụ của quốc vương.

Chỉ có điều quốc vương cầm quyền nhiều năm, dần dần cũng đã tỏ ra uy quyền của mình. Cho nên từ Nam Cung giáo Sư, Vinh lão giáo Sư, chậm rãi biến thành Vinh lão, và Nam Cung lão.



- Giáo Sư, ngài khoẻ không, tính tình ngài vẫn ôn hòa như vậy... Đều do ta...



Quốc vương bệ hạ còn chưa dứt lời, chợt nghe Vinh lão nhẹ giọng nói:

- Bệ hạ, ta gặp ngài là chào từ biệt. Ở trong hoàng cung nhiều năm, nhị lão chúng ta cũng không có cơ hội đi ra ngoài, thân tu vi này cũng không có tiến thêm, chỉ sợ ở đây cũng không được vài năm, hai lão già này cũng có thể cáo biệt nhân thế.



- Không...Không, Giáo Sư, ngài không thể mặc kệ ta như vậy. Ngài không thể...



Lão quốc vương hai mắt đầy lệ, rốt cục cũng chảy xuống, đầy thương tâm nói:

- Nếu ngài đi rồi, gia tộc của ta... Khẳng định cũng sẽ buông tha ta. Bọn họ chi cần người Lý gia đương quyền là được, bọn họ cũng sẽ không quan tâm là ai làm hoàng đế.



Nói xong, lão quốc vương tiến đến gần Vinh lão, một tay giữ chặt ống tay áo của Vinh lão, cầu xin:



- Ngài phải giúp ta. Đừng từ bỏ ta lúc này, giáo Sư.


Diệp tử cùng Lăng Tiệu bước chậm rãi trên cánh rừng thành Penzias. Trên bầu trời bao la. Tiểu Sửu đang bay lượn cảnh giới, không có phát hiện ra nguy hiểm gì. Tiểu Sửu có đôi khi thường xuyên vài ngày không thấy bóng dáng đâu. Nó cần thông qua chiến đấu mới phát triển được thực lực, trói buộc nó chẳng khác gì là hại nó. Cho nên, Lăng Tiêu chưa bao giờ để ý Tiểu Sửu bay đi đâu.



- Ra ngoài mạo hiểm, quả thật là làm tăng lên thực lực cũng có nhiều chỗ tốt, nhưng đáng tiếc thực lực của muội còn chưa đủ.Lần này ta đi đến một địa phương, thật sự rất nguy hiểm. Lăng Tiêu lấy tay vỗ vào phiến lá cây, nhìn chằm chằm vào hoa văn của nó, nhẹ giọng nói.



- Đợi cho đến khi thực lực của muội mạnh hơn, có lẽ muội đã già rồi.



Diệp tử trợn hai mắt xinh đęp lên nhìn Lăng Tiêu, tức giận nói.



- Có ta ở đây, sao có thể bỏ mặc muội già được chứ.



Lăng Tiêu cầm lấy bàn tay nhỏ bé đầy ấm áp của Diệp Vi Ny lên, cảm nhận sự nhẵn nhụi và trơn mềm:



- Muội hãy chờ, lần này trở về, ta sẽ dạy cho muội, à, một môn công pháp luyện vào sẽ tăng lện thực lực rất nhanh, được không?



- Vì cái gì phải đợi huynh trở về? Hiện tại huynh dạy ta không được à?

Diệp Vi Ny hai gò má ửng đỏ, bị người trong mộng nắm tay, chậm rãi đảo bước trên con đường nhỏ. Cảm giác hạnh phúc này làm cho người ta mê Say.



- Thời điểm này ta không thể dạy được, ta chuẩn bị phải bế quan tu luyện.



Lăng Tiêu giống như có chút xấu hổ, trong lòng Suy nghĩ một vấn đề:

"Nếu đến lúc này Đại Tế Ti biết ta cùng với nữ nhi của nàng, có thể rất tức giận hay không? Bản thân Đại Tế Ti cũng không có làm tốt nghĩa vụ của một người mẹ, tuy rằng sự việc xảy ra là có nguyên nhân. Cho nên, Diệp tử phải được ta bảo vệ thật tốt."



Diệp Vi Ny có chút kỳ quái nhìn thoáng quá Lăng Tiêu. Nàng thật ra không muốn nghĩ tới điều gì khác, bởi vì thời gian qua Lăng Tiêu luôn thận trọng, không có biểu hiện gì vượt quá, ngược lại Diệp tử, trong rất nhiều thời điểm luôn nóng lòng thử trêu chọc Lăng Tiêu.



Nếu so về gan lớn, gan nàng còn lớn hơn so với Lăng Tiêu. Lăng Tiêu có cảm giác được cảnh giới Dung Hợp trung kỳ của mình bắt đầu có điểm di động, dường như có dấu hiệu sắp đột phá, trong lòng hắn mừng rỡ. Hắn vẫn dùng đan dược làm tăng lên thực lực, nhưng thấy không có công hiệu nhiều, đang muốn luyện chế kim đan mới thì cảm thấy điều này. Hấp thụ quá nhiều thiên điạ linh khí, thực lực tăng lên quả nhiên là rất nhanh.