Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 308 : Ý muốn khai tông lập phái

Ngày đăng: 03:00 20/04/20


Vốn trên mặt Tô Tuyết đang cười nói duyên dáng bỗng nhiên cứng đờ, ánh mắt lập tức ảm đạm lại, nhẹ nhàng khoát tay áo, sau đó nói:

- Bỏ qua đi Lăng Tiêu, ta không muốn nói ra chuyện này, đó mới chỉ là ý tưởng thôi. Tâm nguyện lớn nhất của ta là có thể khiến hung thủ tham gia diệt gia môn năm đó của Chiết gia đền tội! Về phần nói quay đầu lại diệt cả nhà Chiết gia bọn họ … Lúc trước ta quả thật có nghĩ qua, tuy nhiên hiện tại... Đã trải qua chuyện gia môn bị diệt, hai mươi năm ngước mắt đã trôi qua, đối với sáu chữ "Oan có đầu nợ có chủ" này, ta có hiểu càng sâu hơn, chỉ giết đầu sỏ diệt tộc năm đó. Cái gọi là diệt cả nhà, Chiết gia sớm đã sinh sôi nảy nở, gia tộc khổng lồ, như thế nào có thể giết hết sạch? Liên lụy người vô tội, hai mươi năm sau phong thuỷ lại thay đổi trở về?



Diệp tử nhẹ nhàng gật đầu, từ nhỏ nàng đã trải qua vô số đau khổ, kiến thức qua đủ loại người. Đối với câu "oan có đầu, nợ có chủ" của mẫu thân, nàng cũng có cùng nhận thức. Nàng hận Chiết gia, cũng chỉ là hận đám hung thủ của năm đó. Trên thực tế, lấy quan hệ hiện tại của Lăng Tiêu và Chiết gia mà xem, trên cơ bản hai nhà đang ở cục diện không chết không ngừng. Nếu có thể giết sạch những cường giả của Chiết gia, điều đó cũng không khác nhau nhiều lắm so với diệt môn. Cho dù số người còn lại muốn trả thù, cũng phải có năng lực mới được chứ?



Nhưng đối với ngoại tổ phụ của mình, Diệp tử vẫn rất ngạc nhiên, nghe Lăng Tiêu nói qua, gia tộc của ngoại tổ phụ mình không ngờ là thế gia ẩn thế, Diệp tử không kìm nổi hỏi:

- Mẹ, con nghe nói thế gia môn phái ẩn thế được chia làm siêu cấp, nhất lưu, nhị lưu và tam lưu, còn thêm thế gia không được xếp hạng. Gia tộc của ngoại tổ phụ con thì thuộc loại cấp bậc nào? Còn việc phân chia thực lực của những thế gia ẩn thế, điều này phải theo tiêu chuẩn nào? Số lượng cường giả bậc cao thì sao?



Đại Tế Ti Tô Tuyết không muốn nói về chuyện nội tặc trong gia tộc, nhưng đối với đứa con gái từ nhỏ không được nuôi nấng qua một ngày, nàng thủy chung có loại tâm tư đặc biệt áy náy. Cho nên, phàm là câu hỏi của Diệp tử, Tô Tuyết đều giải đáp cực kỳ kiên nhẫn.



- Siêu cấp thế gia, nó bắt đầu tồn tại từ thời thượng cổ. Trên cơ bản bọn họ không phải loại gia tộc muốn khai quật di tích thượng cổ để nâng cao thực lực, thậm chí ta nghe nói có siêu cấp thế gia, có niên kỉ còn lâu hơn cả Thánh Vực Đại Đế. Nói cách khác những gia tộc đã từng xuất hiện qua cường giả, chúng ta không thể nghĩ ra được, đừng nói Thánh giai, sợ rằng cũng đã xuất hiện cả Kiếm Thần!



Chỗ cư trú của gia tộc bọn họ, có lẽ chính là di tích thượng cổ có vô số bảo bối! Có thể xưng là siêu cấp thế gia, thì nhìn thực lực hiện tại mà xem, cường giả có cấp bậc Kiếm Tôn, ít nhất cũng có hơn mười người!



Cường giả có cấp bậc Kiếm Hoàng, ít nhất cũng có hơn năm mươi người! Về phần Kiếm Tông, cho dù là mấy trăm người cũng là chuyện bình thường. Loại như Ma Kiếm Sư ... Thì có vô số kể! Bởi vì phàm là siêu cấp thế gia, không có chỗ nào mà không có bí thuật và phương thuốc bí truyền độc đáo của gia tộc.



Về phần nói nhất lưu thế gia, ít nhất là có một tên cường giả Kiếm Tôn, cường giả Kiếm Hoàng cũng có hơn mười người. Cảnh giới Kiếm Tông, cũng có hơn mười người! Tựa như Chiết gia, năm đó bọn họ có được một gã cường giả Kiếm Tôn, cho nên, ngay cả người có cảnh giới Kiếm Hoàng cũng không nhiều, nhưng được phân loại ở giữa nhất lưu và nhị lưu, kỳ thật theo ý ta, gia tộc có Kiếm Tôn, cũng đã là nhất lưu thế gia rồi!



Thế gia nhị lưu mớicó thể có số lượng Kiếm Hoàng nhiều hơn so với có thế gia nhất lưu, nhưng mà bởi vì không có cường giả như Kiếm Tôn, cho nên bọn họ chỉ có thể gọi là nhị lưu! Cho nên, con à, không cần nhìn đối phương là gia tộc mấy lưu. Bởi vì có nhiều khi, cho dù là gia tộc tam lưu, có thể ẩn dấu thực lực ngầm, thậm họ còn vượt qua gia tộc nhị lưu nữa cơ!



Huống chi, còn có nhiều thế gia môn phái, căn bản là họ không quan tâm tới hư danh gì, chỉ cần có thể có thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng không ai biết. Vốn Tô gia của chúng ta chỉ là một tiểu gia tộc không được xếp hạng, chỉ dựa vào một quyển kiếm kỹ Thánh cấp bậc thấp của gia tộc, mới miễn cưỡng tồn tại trong các thế gia môn phái. Tuy nhiên gia tộc của chúng ta vẫn luôn rất khiêm tốn, dân cư cũng không nhiều. Vào thời đó, cả gia tộc chẳng qua chỉ có vài trăm người mà thôi. Sau đó, trong lúc vô ý, ông nội của ta chiếm được một quyển bí tịch ở trong một chỗ di tích thượng cổ, trên đó đã ghi lại một loại bí pháp và còn có ghi lại vài phương pháp luyện chế đan dược. Trên bí pháp kia đã ghi, nếu người thường sử dụng qua loại bí pháp này, sau hai mươi năm thực lực của họ có thể tăng lên tới Kiếm Tông! Hơn nữa cả đời này, họ cũng chỉ có thể dừng cảnh giới Kiếm Tông.



- Nếu như người có thiên tư trác tuyệt, từ nhỏ được bồi dưỡng thông qua loại bí pháp và đan dược này. Trước ba mươi tuổi, họ hoàn toàn có thể tiến vào cảnh giới Kiếm Hoàng! Mà lúc ấy, toàn bộ người của Tô gia, thực lực cao nhất ... Chỉ là một Kiếm Tông bậc sáu! Thực sự xứng với danh xưng tiểu gia tộc, ha hả, con có thể tưởng tượng, năm đó tâm tình của ông nội ta khi chiếm được bản thượng cổ điển tịch này.



Trên mặt của Tô Tuyết lộ ra vẻ hồi tưởng, ánh mắt dần dần dịu dàng hơn, rồi nói tiếp:

- Khi đó, ta chỉ mới có hai, ba tuổi, tuy rằng thực lực của Tô gia cũng không cao, nhưng dù sao cũng coi như là thế gia được lưu truyền từ trước tới nay. Ta vừa sinh ra thì bọn họ liền nhìn ra ta là một đứa bé có thiên tư vô cùng tốt, đáng tiếc ta là nữ, chung quy cũng phải lập gia đình. Đây cũng là lý do vì sao ta được gả cho một vị tướng quân của thế tục giới!



Tô Tuyết nhớ lại chuyện trước đây, lời nói cũng nhiều hơn, trong chòi nghỉ mát thì vô cùng mát mẻ. Bởi vì Lăng Tiêu dùng một ít tinh hạch bậc thấp, bố trí xung quanh chòi nghỉ mát một trận pháp lạnh. Tại thời tiết nóng bức vô cùng này, người ngồi ở bên trong sẽ cảm giác hết sức thoải mái.



- Thông qua loại bí pháp này, tại thời điểm ta hai mươi tuổi, cũng đã đạt được cảnh giới Ma Kiếm Sư bậc sáu! Nhưng loại bí pháp và đan dược này cũng có những thứ ràng buộc. Sau khi tiến vào cảnh giới Kiếm Hoàng, nếu muốn đề cao nữa thì không nên dùng đan dược và bí pháp để kiểm soát, nhất định phải dựa vào sự nỗ lực của chính mình.

Tô Tuyết than nhẹ một tiếng, sau đó nói:

- Năm đó khi ta gia nhập Diệp gia thì phải có một điều kiện là, nếu như ta sinh con trai, đứa bé có thiên tư tốt nhất, thì sẽ cho làm con thừa tự của Tô gia, mang họ Tô, đáng tiếc... ...



Đáng tiếc cái gì, Đại Tế Ti Tô Tuyết cũng không nói điều gì. Tuy nhiên mọi người ở đây cũng hiểu được, không khỏi dời ánh mắt đồng tình về phía Diệp tử, thầm nói nếu như không xảy ra chuyện như vậy, nói vậy thân phận hiện tại của Diệp tử nhất định còn tôn quý hơn công chúa. Cuộc sống của nàng sẽ rất hạnh phúc, hơn nữa, còn có thể có rất nhiều huynh đệ tỷ muội.



Lăng Tiêu thầm suy nghĩ trong lòng, khó trách thiên tư của Diệp tử tốt như vậy, hóa ra là có tác dụng di truyền!



Khi Diệp tử nghe đến đó, càng thêm thống hận cảnh ngộ của bản thân hơn. Nếu không có người năm đó báo chuyện này cho Chiết gia biết, thì làm sao Tô gia và Diệp gia lại bị diệt môn? Khi Tô gia bị diệt môn, thì cũng đã có hơn sáu trăm người chết, mà Diệp gia, lại là một đại gia tộc của Đế quốc Tử Xuyên, tổng công hơn bốn ngàn người, trong một đêm, bị tàn sát hầu như không còn!



Phải biết rằng, bản thân Diệp gia chỉ là người trong thế tục giới, thực lực cao nhất chẳng qua chỉ là trượng phu của Tô Tuyết, chỉ là một Ma Kiếm Sĩ bậc hai, so với người các thế gia, căn bản cũng không có một chút thực lực nào, hoàn toàn là người thường!

Thật không hiểu trong lòng của mấy tên Kiếm Hoàng ngày đó rốt cuộc đang nghĩ thế nào, còn không có nhân tính, không ngờ có thể giết hại nhiều người thường như vậy.
Một gã thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, muốn khai tông lập phái ... Nếu đổi lại là người khác nói lời này, cho dù Tô Tuyết là loại phụ nữ có tính tình lãnh đạm, thì cũng sẽ cười đến gập thẳng lưng mà không dậy nổi.



Nhưng người nói lời này chính là Lăng Tiêu!



Một gã thiếu niên thiên tài thật sự!



Trong thế gia môn phái cũng không thiếu thiên tài! Bởi vì việc đáng chú trọng nhất của bất cứ thế gia môn phái nào là bồi dưỡng thế hệ tiếp theo, chỉ có thế hệ sau ưu tú hơn thế hệ trước thì gia tộc của họ mới có thể được bảo đảm kéo dài không suy!



Bản thân Đại Tế Ti Tô Tuyết là thiên tài tuyệt vời xuất chúng. Tuy đan điền của bà bị hủy thì vẫn có thể đột phá đến cảnh giới Kiếm Hoàng trong độ tuổi hơn bốn mươi!



Nếu phần thực lực này xuất ra, cũng đủ để kiêu ngạo ở trong toàn bộ thế gia môn phái rồi!



Nhưng Tô Tuyết lại cho rằng, nếu so với gã thiếu niên trước mắt này, những thành tựu này của mình quả thực quá nhỏ không đáng kể, nói ra cũng thấy mất mặt!



Khi mình hai mươi tuổi, còn không đạt được thực lực Kiếm Tông, mà gã thiếu niên trước mắt này, mới mười sáu mười bảy tuổi. Cho dù bây giờ khôi phục lại cảnh giới Kiếm Hoàng bậc một đỉnh, bà cũng tuyệt đối không dám nói mình có thể đánh bại hắn!



Bởi vì hai gã cường giả có cảnh giới Kiếm Hoàng của Chiết gia tới giết mình, có thực lực Kiếm Hoàng bậc hai, thậm chí Lăng Tiêu vẫn chưa dùng chiêu, thì đã bị bảo đỉnh kỳ quái kia, có thể phóng lớn thu nhỏ, bức tự bạo mà chết!



Mà gã cao thủ có cảnh giới Kiếm Hoàng bậc bốn, không ngờ bị Lăng Tiêu đường đường chính chính dùng kiếm kỹ đánh bại!



Phần thực lực này ... Đại Tế Ti nghĩ không ra, ngoại trừ Lăng Tiêu, còn ai có khả năng làm được. E rằng cũng chỉ có gã Vân Chi Lan trong truyền thuyết, chỉ năm mươi năm đã tiến vào thánh giai, mới có thể so một chút với Lăng Tiêu chứ?



Tuy nhiên Lăng Tiêu vẫn chưa đến hai mươi tuổi! Tiền đồ của hắn không thể hạn lượng. Đại Tế Ti thầm nghĩ trong lòng, liền cảm thấy cách nói của Lăng Tiêu cũng không chút hàm hồ, thậm chí bà có chút hoài nghi, vì sao bà dễ dàng tiếp nhận ý tưởng của Lăng Tiêu nhanh chóng như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì Diệp tử? Tô Tuyết trong lòng âm thầm lắc đầu, thầm nghĩ rằng: Ta hiển nhiên muốn con gái của ta hạnh phúc, cho nên khẳng định không muốn Lăng Tiêu dễ dàng làm ra hành động chịu chết, nhìn bộ dáng của hắn tràn trề tự tin, hẳn là hắn rất nắm chắc.



- Khai tông lập phái ... Cậu cần chuẩn bị nhiều thứ lắm, đầu tiên, chính là đề phòng... ...

Đại Tế Ti nói tới đây, bỗng nhiên vẻ mặt cổ quái, ngẩng đầu, nhìn Lăng Tiêu với ánh mắt phức tạp, trong đó kinh ngạc chiếm hơn phân nửa:

- Lăng Tiêu ... Cậu, không ngờ ngay từ đầu cậu cũng đã tính xong một bước rồi hả? Cậu sớm đã có tâm tư khai tông lập phái phải không? Lúc giết người của Chiết gia, ngoại trừ việc giúp ta báo thù, còn mục đích hơn hết là vì muốn lập uy chứ gì?



Lăng Tiêu cười cười, không trả lời, xem như chấp nhận.



Vốn Đại Tế Ti muốn nói chính là: Trước tiên cậu phải đề phòng gia tộc khác tiến đến gây chiến. Loại khai tông lập phái quang minh chính đại này rất khác biệt so với việc ngươi phát triển trải qua rất nhiều năm tháng, dần dần được các thế gia môn phái ẩn thế chấp nhận.



Nếu ngươi đã trải qua thời gian tích lũy kinh nghiệm lâu dài, sau đó khiêm tốn, làm bất cứ chuyện gì cũng cẩn thận dè dặt. Sau đó thực lực đạt tới trình độ nhất định, sẽ được các gia tộc khác tán thành và thừa nhận.



Nhưng khai tông lập phái sẽ không giống vậy. Trên đại lục Thương Lan, thế gia chiếm đa số, môn phái chiếm thiểu số, hơn nữa tổng thể mà nói, những môn phái đều ở thế yếu. Được như Lãnh Ngưng Cung thì thực lực cũng rất tốt rồi!



Đương nhiên, không phải không có siêu cấp môn phái, tuy nhiên, họ cũng cách Đế quốc Lam Nguyệt quá xa. Người ta không dễ dàng xuất hiện phát sinh bất cứ chuyện gì với bên này. Đại lục rất lớn, trên phía đông đại lục, nếu như từ trên cao nhìn xuống, còn được ngăn bởi một vùng sa mạc Tử Vong lớn. Cho nên, có một số thế gia môn phái ngay cả Tô Tuyết cũng không biết.



Tuy nhiên, điều này cũng không ảnh hưởng tới sự âu lo của Tô Tuyết đối với việc Lăng Tiêu muốn khai tông lập phái.