Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 321 : Giúp hay không?

Ngày đăng: 03:00 20/04/20


Không ngờ, Liệt Dương vừa nhìn thấy mặt Tạ Hiểu Yên, Tạ Hiểu Yên đã khóc lóc khổ sở như hoa lê gặp mưa:

- Liệt Dương đại ca, rất xin lỗi. Tiểu Yên không nên dối gạt ngài, thực sự là… trong lòng Tiểu Yên có nỗi khổ bất đắc dĩ! Nếu Liệt Dương đại ca không muốn nghe Tiểu Yên giải thích thì Tiểu Yên xin lập tức cáo từ rời đi. Tiểu Yên đã gây thêm phiền toái cho Liệt Dương đại ca, rất rất xin lỗi.



Vốn đang lửa giận bừng bừng, nhưng khi nhìn thấy Tạ Hiểu Yên, Liệt Dương dù là thép luyện trăm lần cũng nhũn như bún, cơn phẫn nộ vì bị lừa gạt lập tức biến thành hư ảo, ngược lại còn an ủi Tạ Hiểu Yên:

- Tiểu Yên muội muội, việc này, ta, ta không phải tới…. ôi!

Liệt Dương không biết nói thế nào cho tốt, bèn chộp một chưởng lên tảng đá lớn bên cạnh. Tảng đá đó to chừng một cái cối xay, dày khoảng một thước, bị một chưởng này của Liệt Dương chụp trúng, lập tức vỡ tan thành nhiều mảnh.



Tạ Hiểu Yên lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, lùi lại sau mấy bước, bàn tay trắng nõn ôm trước ngực, mím chặt môi, mắt nhìn thẳng vào Liệt Dương nói:

- Liệt Dương đại ca, huynh, huynh ngàn vạn lần đừng nóng giận, ngàn sai vạn sai, đều là lỗi của một mình Tiểu Yên. Nếu Liệt Dương đại ca thật sự không thể phát tiết cơn giận, vậy hãy đánh Tiểu Yên một chút đi, đừng bởi vậy mà làm khổ sở bản thân. Tiểu Yên có chết vạn lần cũng không đáng. Tiểu Yên vốn là một người cô đơn lẻ loi, cho dù có chết rồi… cũng sẽ chẳng có ai đau lòng. Hu hu…



Trái tim Liệt Dương bị Tạ Hiểu Yên khóc lóc làm cho tan nát, vội vã đi tới, nắm lấy tay Liệt Dương, vội vàng nói:

- Tiểu Yên muội muội, muội đừng thương tâm, nơi này chính là nhà của muội! Muội có gì khó khăn, Liệt gia ta sẽ làm chủ cho muội. Hừ, ta xem kẻ nào dám đối nghịch với Liệt gia ta! Tên Lăng Tiêu kia dám giết người Liệt gia ta, ta nhất định sẽ phái người diệt trừ.



- Không cần!

Tạ Hiểu Yên sắc mặt đỏ bừng, rút hai tay mình về, sau đó khổ sở nói:

- Tiểu Yên chỉ là một nữ tử phàm tục giới, có thể quen biết Liệt Dương đại ca đã là tam sinh hữu hạnh, tu luyện mấy đời có phúc, sao còn dám phiền toái tới việc của đại ca? Nếu đại ca không chê Tiểu Yên phiền toái, là kẻ gây họa thì hãy nghe Tiểu Yên nói.

- Sao có thể, Tiểu Yên! Tâm tư của ta đối với muội, chẳng lẽ muội còn không hiểu sao?

Liệt Dương say đắm nhìn Tạ Hiểu Yên, nhướn mày nói:

- Trên đời này, nếu nói chỉ có một nữ tử có thể khiến ta động tâm, thì đó chính là muội! Ta không quản muội đến từ nơi đâu, cũng không quản trước kia muội từng là người thế nào, Tiểu Yên, muội phải tin tưởng ta! Từ nay về sau, ta sẽ đem cho muội cuộc sống tốt đẹp nhất! Không cho phép bất cứ ai khinh nhục muội! Ai dám bắt nạt muội, kẻ đó chính là địch nhân của Liệt gia ta!


Tạ Hiểu Yên cũng xem như được kiến thức thực lực hùng mạnh của siêu cấp thế gia. Khi vừa tiến vào đại sảnh nghị sự, nàng liền cảm giác những ánh mắt nhìn về phía mình như thể thực chất, còn mình đứng trước mặt họ giống như đang bị lột truồng ra! Cảm giác này khiến Tạ Hiểu Yên xấu hổ và giận dữ đến chết lặng. Đến cuối cùng, chính nàng cũng không biết mình đi ra ngoài như thế nào, nhưng ánh mắt của những người đó thì Tạ Hiểu Yên lại nhớ rất rõ.



Không có trào phúng, không có giọng mỉa mai ... không có chút gì hết!



Như thể đang nhìn… một con kiến! Hóa ra ở trong mắt họ, ta chỉ như một con kiến mà thôi. Tạ Hiểu Yên thương tâm ngồi tựa vào một vách núi, hai chân khẽ đong đưa. Dưới chân nàng là vách núi cao hàng trăm thước. Xa xa là những dãy núi trùng điệp, rừng rậm liên miên bất tận. Nhìn hết thảy xung quanh, tâm tình Tạ Hiểu Yên mới tốt lên một chút, đồng thời, nàng âm thầm thề từ đáy lòng: Mấy lão già khốn khiếp Liệt gia, sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ dẫm nát đầu các ngươi! Các ngươi xem thường nữ nhân, ta sẽ cho cac ngươi thấy, nữ nhân… kỳ thật rất đáng sợ!



... ..... ..... ....



Từ sau khi giải quyết xong chuyện Chiết gia, Lăng Tiêu liền liền tiến nhập trạng thái bế quan, bởi vì hắn đã đột phá lên cảnh giới Kim Đan hậu kỳ từ trong Tứ Tượng đại trận, thừa dịp tạm thời vô sự, cần phải chấn chỉnh lại một phen.



Ngự kiếm thuật, Tinh Thần Kiếm Quyết, còn có rất nhiều thứ cần hoàn thiện. Nếu đợi làn sóng báo thù tiếp theo của Chiết gia tới, chỉ sợ sẽ bận rộn không làm được.



Tuy nhiên hiện tại, Lăng Tiêu dám kết luận, Chiết gia kia không có gan tới tìm chết lần nữa!



Mặc kệ trong lòng bọn họ căm hận thế nào, phẫn nộ thế nào, Lăng Tiêu tin rằng, ít nhất trong tương lai, Chiết gia khẳng định sẽ không dám gióng trống khua chiêng phái người tới giết mình như trước nữa!