Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 326 : Tầng thứ bảy của Đại Tự Tại Tâm Kinh

Ngày đăng: 03:00 20/04/20


Lúc đầu khi Lăng Tiêu trông thấy Liệt Khuyết, quả thực bị y làm cho hơi kinh ngạc. Hắn còn tưởng rằng vị công tử của siêu cấp thế gia này nhận ra bản thân đã từng dịch dung ở trên hải đảo của Tần gia. Tuy nhiên Lăng Tiêu có tâm tình hùng mạnh, tự nhiên là rất bình tĩnh. Vị công tử Liệt gia này dường như cũng không giấu diếm, mà hắn đi thẳng vào vấn đề là nói ra ý đồ mà mình đến đây.



- Lăng Tiêu huynh đệ, lâu nay nghe thấy đại danh của huynh, hôm nay vừa thấy, quả nhiên không giống bình thường. Liệt Khuyết tự nhận thực lực của mình đã nổi bật trong đám bạn cùng lứa tuổi, nhưng so với Lăng huynh, cũng như ánh sáng đom đóm so với mặt trăng, ha ha ha...



Lăng Tiêu cười một cách thản nhiên, mình giết chết một gã Kiếm Hoàng bậc cao của Liệt gia, người khác không biết, nhưng Liệt gia công tử không thề không biết rõ chuyện đó được. Một khi đã như vậy, ngươi còn dám tìm tới cửa, hẳn là không vì trả thù chứ! Hơn nữa, cho dù là đến đây trả thù, một cao thủ trẻ tuổi có cảnh giới Kiếm Tông thì Lăng Tiêu còn chưa để vào trong mắt. Cho nên, hắn tự nhiên mời Liệt Khuyết vào.



Liệt Khuyết cũng không cho Lăng Tiêu suy đoán nhiều. Trên thực tế, là hắn muốn hợp tác với Lăng Tiêu, hắn tự nhiên muốn đưa ra thành ý, lập tức kể lại cho Lăng Tiêu nhân vật có liên quan tới Liệt gia trong đại hôn của Hoàng Phủ Nguyệt ở chỗ đế đô.



Lăng Tiêu tỏ vẻ đã hiểu, mình giết một gã cường giả Kiếm Hoàng bậc năm của người ta, thân là một siêu cấp thế gia, nếu như họ cũng không phản ứng một chút nào, đó mới gọi là khiến người khác cảm thấy kỳ quái. Tuy nhiên Liệt gia hiển nhiên nghe được tin tức của một đám cao thủ của Chiết gia ngã xuống ở đây, nếu không hành vi của họ không thể cẩn thận như vậy, chỉ muốn nhúng tay vào từ xa.



Trong lòng Lăng Tiêu cũng có một nghi vấn, đó chính là khi nào mình đã đắc tội với Liệt gia, thấy Liệt Khuyết trực tiếp nói, Lăng Tiêu cũng hỏi ra những nghi hoặc trong lòng.



Liệt Khuyết cười ha hả, nói:

- Ta biết Lăng Tiêu huynh đệ chắc chắn cảm thấy nghi hoặc, nếu nói là Tạ Hiểu Yên thì ngươi nhất định sẽ không quên chứ?



Lăng Tiêu khẽ lẩm bẩm:

- Là cô ta?



- Đúng vậy, chính là cô ta!

Trong mắt Liệt Khuyết xuất hiện một ít chán ghét, nói:

- Nếu không có cô ta, Kiếm Hoàng bậc cao của Liệt gia ta làm sao từ ngàn dặm xa xôi chạy tới chỗ của huynh chịu chết chứ? Đương nhiên, trong chuyện này, theo ta thì đại ca Liệt Dương cũng có liên quan, có người uy hiếp tới cửa, theo lâp trường của ngươi, thì đó là làm đúng Bản thân Liệt Phong ngu xuẩn thì chết là xứng đáng!



Trên mặt Liệt Khuyết lộ ra nét cười ôn hòa:

- Ta không biết tại sao Tạ Hiểu Yên kia lại xuất hiện ở trong dãy núi Phạm Đế Á, gặp phải nguy hiểm, vừa vặn được đại ca của ta cứu. Không không ngờ đại ca lại mê cô ta, còn bị cô ta làm cho thần hồn điên đảo. Kẻ gây tai hoạ kia, lúc bắt đầu còn ngụy trang tốt, không ngờ cô ta nói ngươi là người yêu thanh mai trúc mã của cô ta, dẫn tới đại ca ghen tị, cho nên sau thịnh hội giao lưu, hắn phái Liệt Phong tới giết ngươi. Trước thì Liệt Phong bị giết, sau thì một đám cường giả của Chiết gia bị giết, đại ca Liệt Dương của ta mới cảm thấy khó chịu. Nếu có một người yêu thanh mai trúc mã hùng mạnh như vậy, thì sao cô ta lại bỏ nhà đi, chạy vào trong núi rừng kia chứ?



Vì thế đại ca ta chuẩn bị tiến đến chỗ cô ta để bắt đầu hỏi tội, nhưng hắn không ngờ tới, chỉ số thông minh của yêu nữ kia lại cực cao, không ngờ cô ta nghĩ tới tất cả đường lùi, trong lời nói thì chỉ thẳng Lăng huynh có lỗi, lại nói hết sức mù mờ. Theo ý tứ của cô ta, ngay cả xin lỗi cô ta ngươi còn có muôn vàn sai trái, cô ta cũng không muốn thương tổn ngươi, thà rằng cao chạy xa bay, ẩn cư, cũng không muốn phân tranh với ngươi nữa.




Lại xuất hiện đủ loại âm thanh vi diệu, cái gọi là đàn bala âm, là âm bala, sạn đề ba la mật âm, bì ly da ba la mật âm, thiện ba la mật âm, bàn nhược ba la mật âm, từ bi âm, hỉ xá âm, giải thoát âm, vô lậu âm, trí tuệ âm, đại trí tuệ âm, sư tử hống âm, đại sư tử hống âm, vân lôi âm, đại vân lôi âm ... Đủ loại âm thanh vi diệu, đang tẩy rửa linh hồn Lăng Tiêu.



Thục Sơn phái lấy kiếm nhập đạo, vốn họ tu chính là đạo, mà vị tiền bối sáng tạo Đại Tự Tại Tâm Kinh, dù trước đây chưa từng ghi lại trong bản phái, nhưng hậu nhân của Thục Sơn đã từng suy đoán, người đó phải có xuất thân từ Phật gia, nếu không người đó không có khả năng sáng tạo ra tâm pháp tinh diệu như thế.



Đạo Phật dung hợp thành một nhà, là chuyện hết sức bình thường ở Tu Chân Giới, trăm sông đổ về biển lớn, việc làm mà đám người tu chân rất thích chính là thu nhận kinh nghĩa của các nhà.



Tuy nhiên lại nói tiếp, người tu chân một mình có thể kiêm kinh nghĩa mấy nhà cũng không gặp nhiều lắm!



Một khoảng không sáng tỏ trong lòng Lăng Tiêu, hai người Công Tôn Kiếm và Liệt Khuyết, hạng người thế hệ tinh anh trẻ tuổi ở bên cạnh hắn. Trong khoảnh khắc Lăng Tiêu đang nhập định, hai người lợi dụng cảm ứng vô cùng nhạy cảm, đồng thời trong mắt của họ đều bắn ra hào quang không thể tin nổi.



Không thể tưởng được, gã Lăng Tiêu lại có thể dũng mãnh như thế, bất cứ lúc nào, hay ở chỗ nào, đều có thể tiến vào trong cảnh giới tu luyện!



Hai người nhìn lẫn nhau, đồng thời cảm thấy kính nể với lòng dạ trong sáng vô tư của Lăng Tiêu. Nếu đổi lại là bọn họ, bên cạnh còn có người ngoài, thì tuyệt đối không dám tiến vào trong tu luyện như thế!



Lăng Tiêu lại không biết, chỉ trong một hành động vô ý của hắn, khiến cho sự kính trọng của hai vị công tử siêu cấp thế gia đối với hắn tăng lên mấy cấp!



Hơn nữa, còn có một việc mãi mãi Công Tôn Kiếm và Liệt Khuyết cũng không biết, trong quá trình hắn đột phá Đại Tự Tại Tâm Kinh thì năng lực phòng ngự của Lăng Tiêu là hùng mạnh nhất! Lúc này nếu có người dám công kích Lăng Tiêu, như với cảnh giới Liệt Khuyết và Công Tôn Kiếm, sẽ trực tiếp bị trăm ngàn vạn đạo phật quang bắn thành tro bụi!



Kinh nghĩa thâm ảo khó hiểu của Đại Tự Tại Tâm Kinh trong đầu Lăng Tiêu chẳng những thoáng hiện, khi xưa không thể hiểu rõ, nhưng hiện tại Lăng Tiêu đột nhiên ngộ đạo, trên mặt của hắn lộ ra vẻ tươi cười như hoa.



Tâm thần của hai người Công Tôn Kiếm và Liệt Khuyết lại cảm giác được một luồng lực lượng dịu dàng khổng lồ bao phủ hai người vào trong, đồng thời, trong nháy mắt bọn họ dường như đã thấu hiểu công pháp tu luyện của mình!



Trên mặt hai người kinh hãi, đồng thời khoanh chân ngồi, nhắm mắt ngưng thần, tiến vào cảnh giới tu luyện.