Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 342 : Giao Thủ

Ngày đăng: 03:01 20/04/20


Với tu vi độ kiếp của Thánh Vực đại đế, có thể khai mở không gian? Hoặc là ngộ được thiên đạo? Lăng Tiêu lắc đầu, cảm thấy điều này rất khó tin, hoặc ít ra là hắn không tin.



Trái ngược với sự hoài nghi của Lăng Tiêu, vẻ mặt của Thượng Quan Vũ Đồng và Tống Kỳ thì rung động, thật sự có Thánh Vực, và Thánh Vực thu nhận cường giả như thế.



Thật sự là đại khai nhãn giới!



Đột nhiên hai mắt của Lăng Tiêu ngưng trọng, thấp giọng:

- Cẩn thận, có người đến!



Dù sao, tràng cảnh lúc nãy cũng gây chú ý quá mức, sợ rằng có không ít người thấy được cảnh tượng nơi này, hơn nữa, hôm nay là ngày thục sơn kiếm phái khai tông lập phái, có rất nhiều người của các thế gia ẩn thế tập trung ở phía nam của đế quốc lam nguyệt, cảnh tượng dị thường này, nếu như không có người đến xem xét thì đó mới là bất thường.



Nghe Lăng Tiêu nói, mọi người đều tập trung tinh thần, cố gắng hạ thấp năng lượng dao động trên người xuống mức thấp nhất. Lúc này Lăng Tiêu nhìn thấy từ phía chân trời, có ba người bay đến như chớp!



Lăng Tiêu rùng mình, thầm nói "sao lại là ba lão gia hỏa này!". Từ xa Lăng Tiêu đã nhận ra bọn họ, chính là ba Kiếm Tôn của Liệt gia.



Bọn họ đối với mình không có hảo ý, nếu hôm nay Công Tôn hoàng không kịp đến thì Lăng Tiêu chỉ còn biện pháp là đối kháng với bọn họ, như thế thì không khí vui mừng trong đại lễ của thục sơn sẽ bị ảnh hưởng.



Cho nên, đối với ba Kiếm Tôn này, Lăng Tiêu không hề có tí hảo cảm nào, trước đó Liệt Khuyết cũng nói cho hắn biết lần này bọn họ đến đây không hề có hảo ý.



Còn có gì ngoài trận pháp là thuật luyện đan của hắn? Lăng Tiêu có thể trong vài năm ngắn ngủi phát triển được như thế, làm sao không hấp dẫn người khác cơ chứ!



Liệt gia chú ý đến hắn, tần gia cũng chú ý! Hôm nay tần gia phái đến hai Kiếm Tôn, mục đích thì không cần phải nói cũng biết, cũng chẳng khác gì người của Liệt gia. Chỉ có điều là Liệt gia không biểu hiện ra bên ngoài mà thôi.



Một đám rùa đen!



Lăng Tiêu cực kỳ căm ghét!



Lúc này, ba Kiếm Tôn của Liệt gia dừng lại ở nơi vừa rồi Công Tôn hoàng đứng, sau đó nhìn cảnh tượng bên dưới, tất cả cây cối xung quanh, lấy Công Tôn hoàng làm trung tâm, tất cả mọi thứ đều đổ ra phía ngoài tạo thành một vòng tròn!


Liệt Khuyết thì thầm than trong lòng, lắc đầu không thôi, đại ca quả thật là cuồng ngạo quá mức, đây là ba Kiếm Tôn đó! Cho dù có đánh bại một người thì vẫn còn lại hai người, làm sao có thể trốn được? Nếu như thế thì tốt hơn là lưu lại sức lực để đào tẩu.



Lúc này, Liệt Dương cuối cùng cũng chạy đến, đứng ở bên cạng Liệt Khuyết, thở hổn hển, hắn vừa kịp thấy Liệt Tùy Vũ đánh về phía Lăng Tiêu, mặc dù hắn không biết tại sao lại gặp được Lăng Tiêu ở chỗ này nhưng hắn không nghĩ ngợi nhiều, khóe miệng nhếch lên, rồi cười rộ. Sau đó quay đầu nhìn Liệt Khuyết:

- Hiền đệ, sao ta thấy hình như ngươi không có cao hứng?



Liệt Khuyết rùng mình, chột dạ, thầm nghĩ hắn đã nhìn ra sơ hở của mình, lắc đầu cười nói:

- Nào có, ta rất cao hứng!



- Hừ.



Liệt Dương hừ mũi một cái, quay đầu lại hưng phấn nhìn Liệt Tùy Vũ công kích Lăng Tiêu, không để ý đến Liệt Khuyết, trong lòng thầm nói:

- Tiểu tử, có đánh chết ta cũng không tin là ngươi không có quan hệ gì với Lăng Tiêu! Chờ xem, lần này sau khi về gia tộc, ngươi có thể vĩnh viễn đi đến thế tục rồi! Dám đấu với ta...



Liệt Tùy Vũ đã động nộ, bị một tên tiểu oa nhi hai mươi tuổi, trêu chọc mấy lần, thể diện còn đâu nữa, là một người có tham vọng trùng kích Thánh Vực, điều này là điều không thể chấp nhận được.



Trong tay của Liệt Tùy Vũ chỉ là một thanh kiếm bình thường, nhưng kiếm chiêu vô cùng tinh diệu, đạt đến cảnh giới này của lão, khí thế, kiếm chiêu, công pháp, lực lượng, tất cả đều phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, giơ tay nhấc chân, trông như lơ đãng, nhẹ nhàng nhưng lại mang đầy sát ý.



Lăng Tiêu nhìn thấy Liệt Tùy Vũ xuất kiếm, khí thế ác liệt, cũng tập trung tinh thần, muốn đối chiến với đối phương. Một Kiếm Tôn vừa đánh có thể vừa hấp thu thiên địa linh khí, cho nên muốn giết chết một Kiếm Tôn trừ khi có thể áp đảo đối phương, nếu không thì rất khó.



Thân hình của Lăng Tiêu phiêu hốt, bộ pháp tinh diệu, tinh thần kiếm quyết thi triển ra, cổ tay run nhẹ, vạn điểm tinh quang hiện lên, thấy thế thì Liệt Tùy Phong và Liệt Tùy Thiên đều say mê, nếu như không phải tận mắt chứng kiến thì bọn họ tuyệt đối không tin một thanh niên chỉ hơn hai mươi mà lại có thể thi triển ra kiếm kỹ thần kỳ như thế!



Hơn nữa bộ pháp của hắn linh diệu vô cùng, trong không trung hiện ra vô số tàn ảnh của hắn!



Dưới ánh trăng, trông như quỷ mị!