Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 399 : Bùng nổ (p1)

Ngày đăng: 03:02 20/04/20


- Ha ha, ha ha!



Gã Kiếm Tôn bậc sáu đang giữ cô gái bỗng nhiên cười rộ lên:

- Lăng Tiêu, cô bé này là người ngươi để ý sao? Ngươi bảo ta thả, chẳng lẽ ta sẽ thả? Ha ha ha, ta càng muốn bóp chết nàng, ngươi có thương tâm không? Tuy nhiên ngươi không cần gấp, sau khi bóp chết nàng, liền đến lượt ngươi thôi! Ha ha ... Ha ha ha!



Gã Kiếm Tôn bậc sáu nói xong, không để cho Lăng Tiêu có chút cơ hội, khuôn mặt lạnh lẽo, mắt lộ hung quang, cầm lấy cổ cô gái... dụng lực bẻ ngang.



- Rắc...



Âm thanh xương cốt vỡ vụn xiết vào lòng Lăng Tiêu.



Tâm của hắn nháy mắt đã bị phá nát.



- Không!...



Lăng Tiêu giống như một con dã thú điên cuồng, cổ họng lập tức phát ra một tiếng rống kinh thiên.



Khuôn mặt tuyệt mỹ của tiểu nha đầu cố gắng nặn ra một nụ cười, cấp cho ca ca xem, vĩnh viễn là hình ảnh không sợ hãi. Tuy nhiên khóe mắt của tiểu nha đầu vẫn ứa một giọt nước mắt nhưng thủy chung vẫn không chảy xuống.



- Ca ca. Thực xin lỗi, tiểu muội còn chưa kịp nói cho huynh, trong lòng tiểu muội rất thích ca ca, muốn sau này sẽ được gả cho ca ca...



- Bọn họ nói, tiểu muội đã tìm được nam nhân tốt, kỳ thật ... tiểu muội nghe xong những lời này, tuy rằng rất thẹn thùng, nhưng rất ngọt ngào! Chỉ có điều ca ca không phải là người thường, tiểu muội chỉ là cô bé sơn dã, sợ rằng không xứng với ca ca...



Rồi giống như một đóa hoa bị bão táp tàn sát bừa bãi, không còn sức sống, vô lực bay theo gió, cuối cùng rơi trên mặt đất. Đóa hoa tinh thuần trong khoảnh khắc đã bị vùi dập trong bùn đen.



Một cô bé có váy dài trắng nõn, một cô bé có ánh mắt tinh thuần...



- Nha đầu, ca ca còn chưa kịp nói chuyện với muội mà!



- Ca ca đáp ứng với muội, sẽ đưa muội đi khỏi nơi nghèo đói này!



- Ca ca sẽ dạy muội biết chữ đọc sách, bảo bọc muội cả đời.



- Ca ca còn...
Trong mắt người ngoài như đang xem những thước phim quay chậm.



Giống như là đang giật dây rối gỗ. Truyện Sắc Hiệp



Thật sự hoạt kê!



Toàn bộ không gian, đột nhiên biến thành nồng đậm tử khí! Khắp nơi không còn chút sức sống, như là toàn bộ thế giới đều bị tiêu diệt, tất cả vạn vật đều không tồn tại.



- Chết đi!



Lăng Tiêu lúc này như một pho tượng vô cùng cao lớn, như thần linh, đầu đội trời chân đạp đất!



Trong miệng thốt ra hai chữ, giống như ngôn ngữ bình thường, nghe dịu dàng êm ái, thậm chí không có chút lực lượng nào, nhưng vang vào trong tai bọn Kiếm Tôn của Âu Dương gia tộc lại như một tiếng sấm sét!



Lấy Lăng Tiêu làm trung tâm, một vầng sáng màu đỏ phát ra, tạo thành một quầng sáng mãnh liệt, nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng.



Cùng lúc có vô số tia sáng từ trên trời, như thiên thạch giáng xuống, không ngừng lóe sáng trong phạm vi ánh sáng khuếch tán.



Ngang, dọc bốn phía...



Trong phạm vi đã được thiết lập, toàn bộ bị công kích.



Kim Hổ vừa mới hoàn toàn chế trụ gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc trong tay, nhìn thấy một màn này, cực kỳ sợ hãi nhìn Lăng Tiêu. Rốt cục hắn đã hiểu được vì sao Lăng Tiêu không cần hắn hỗ trợ.



Không biết đây là lực lượng gì mà khủng bố như thế!



Kim Hổ không kịp nghĩ nhiều, vội cầm gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc trong tay, giống như chó nhà có tang, không còn có nửa điểm tôn nghiêm và phong độ của Ma tộc vương giả huyết mạch, hoảng sợ chạy trốn, nhanh như điện.



Tất cả Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia tộc ở trong trận lúc này đều vô cùng hoảng sợ.



Bọn họ đang đắc ý với chiêu "Nộ hải cuồng lan" do năm tên Kiếm Tôn bậc sáu cảnh giới đỉnh phong cùng hợp kích, đủ làm cho không gian vặn vẹo, thì không ngờ đã bị vầng sáng màu đỏ tươi vừa phát ra cuốn trở về. Năm tên Kiếm Tôn bậc sáu, giống như tiểu thuyền bị sóng lớn cắn nuốt, thân thể nháy mắt bị lực lượng vô cùng to lớn này đánh cho tan nát!