Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 401 : Bùng nổ (p3)

Ngày đăng: 03:02 20/04/20


Người trẻ tuổi của gia tộc Andre lúc trước từng chào hỏi Lăng Tiêu cảm thấy bị làm nhục, phẫn nộ quát:

- Đứng lại!



Sau đó chỉ vào trên mặt đất, vẻ mặt bình thản nhìn Lăng Tiêu nói:

- Ngươi trộm đi đại bộ phận các mảnh nhỏ củaThánh Bia, nguyên bản thuộc về chúng ta, ta yêu cầu ngươi, giao những mảnh nhỏ của Thánh Bia ra đây, ngươi mới có thể rời đi được.

Những người thủ hộ của Tây phương đại lục đều hiển lộ ra chút do dự trên nét mặt.

Mảnh vỡ của Thánh Bia tuy hấp dẫn, nhưng làm ra động tĩnh lớn như thế, liệu có tốt không? Loại người này đâu dễ chọc vào!



Lăng Tiêu đứng trên mặt đất, ngẩng đầu, nhìn lên đám người trên cao, rồi lại nhìn vào người trẻ tuổi của gia tộc Andre, nhẹ nhàng nói một tiếng:

- Cút!



- Muốn chết!



Người trẻ tuổi của gia tộc Andre sau khi Dương Sâm phi thăng nghiễm nhiên trở thành cao thủ của gia tộc, tính tình cao ngạo đã quen, chưa từng có ai dám nói với hắn như thế, không kìm nổi phẫn nộ, gầm lên giận dữ, bảo kiếm trong tay xuất ra, cả người bộc phát khí thế, đánh về phía Lăng Tiêu.



- Đi nhận chết đi!



Đúng lúc này, tất cả những người thủ hộ ở trên không trung, đều hoảng sợ nhìn trên bầu trời. Sau một trận sức mạnh dao động hùng hậu cuồn cuộn nổi lên, một cánh cửa đá cao hơn trăm mét bỗng nhiên xuất hiện!



Phía trên cánh cửa đá có khắc chữ, đồ vật cùng ấn ký. Phía trong truyền ra một khí tức cường đại.



Cánh cửa đá này giống như đến từ viễn cổ, đang từ từ chậm rãi mở ra, hào quang sáng chói chiếu rọi ra ngoài.



Những người thủ hộ của Tây phương đại lục nhìn chằm vào cánh cửa đá, không tin nổi vào mắt mình. Tuy rằng cánh cửa Thánh Vực mỗi lần xuất hiện đều với cách thức không giống nhau, nhưng những người thủ hộ của Tây phương đại lục cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.



Nhưng ai có thể làm cho cánh cửa Thánh Vực mở ra đây?



Phải chăng là người thanh niên trẻ tuổi dưới kia?



Những người thủ hộ của Tây phương đại lục biết rõ trong nhóm người của mình không có ai có thực lực Thánh giai, vì thế tất cả đều nhìn xuống Lăng Tiêu đang đứng ở phía dưới.



Cánh cửa Thánh Vực phát ra hào quang sáng chói, biến thành một cột sáng, bắn ra thẳng tắp, chiếu thẳng vào người Lăng Tiêu!



Lăng Tiêu cảm giác được có một cổ lực lượng hùng mạnh vô cùng, đang giam cầm mình, khiến cho khí lực toàn thân biến mất! Trong nháy mắt đó, Lăng Tiêu bỗng nhiên nghĩ đến lúc Long hoàng phi thăng không ngờ còn có thể nói chuyện cùng mình, thế thì thực lực của lão không biết cao đến đâu?


Tịch Diệt công kích quần thể, uy lực kinh người, dưới Kiếm Thánh, chỉ sợ không có người nào có thể chạy thoát!



Luân Hồi lại tập trung lực lượng ở một chỗ. Lúc này Lăng Tiêu đã hiểu được, vì sao sư môn đánh giá cao như thế đối với Đại Tự Tại Tâm Kinh, thậm chí có nói nếu tu luyện đến tầng thứ chín, cảnh giới cao nhất của Đại Tự Tại Tâm Kinh, sẽ mang đến sức mạnh không tưởng tượng được!



Đại Tự Tại Tâm Kinh tầng thứ tám, có thể dung nhập trong kiếm kỹ, lực lượng Luân Hồi sung mãn, do Lăng Tiêu, trình độ Xuất Khiếu kỳ thi triển ra, thực lực đã cường đại như vậy, như vậy ... nếu đạt tới Phân Thần kỳ, Hợp thể kỳ, Độ kiếp kỳ sẽ...?



Trong lòng Lăng Tiêu thật là cao hứng, lại bởi vì cái chết của tiểu nha đầu mà giảm đi không ít.



Tiểu nha đầu là cô bé cực kỳ đáng yêu, chỉ vì quen biết mình mà phải trả giá bằng cả sinh mạng, Lăng Tiêu không thể không tự trách mình.



Đối với Âu Dương gia tộc, không ngừng đối chọi với mình, Lăng Tiêu ngập trời tức giận!



Nói về cái chết của cô bé, cho dù điều đó tốt đối với sự tu luyện hữu tình của Lăng Tiêu, nhưng Lăng Tiêu thà rằng vĩnh viễn không gặp.



Lăng Tiêu bay nhanh trên không trung, lại về tới địa phương mà lúc trước mới rời khỏi!



Lăng Tiêu không tiến vào trong thôn mà hạ xuống trên một đỉnh núi cách nơi đó không xa, phóng xuất Kim Hổ và gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia đang ở trong đỉnh ra ngoài. Nguồn: https://truyenfull.vn



Gã Kiếm Tôn bậc sáu của Âu Dương gia bị Kim Hổ tra tấn không nhẹ, giờ này đã không còn nhìn ra bộ dáng, nhưng ánh mắt nhìn Lăng Tiêu vẫn còn đầy oán độc.



- Kim Hổ, giúp ta giết sạch lũ ác nhân trong thị trấn kia.



Lăng Tiêu thản nhiên phân phó một câu. Hắn biết, với Ma tộc, việc tìm người có khí tức tà ác quả thực là rất dễ dàng!



Kim Hổ sững sờ nhìn vào thị trấn nhỏ, muốn mở miệng hỏi mà không dám. Hắn biết Lăng Tiêu trước kia và Lăng Tiêu hiện tại không hề giống nhau.



Kim Hổ gật gật đầu, thân mình như điện phóng đi. Giết người, với hắn mà nói, quả thực là rất dễ dàng, chỉ có điều đáng tiếc, đường đường là vương tử Ma tộc, lại bị phái đi giết một đám du côn lưu manh. Nếu Ma giới biết được, không biết có thể cười chết bao nhiêu người hay không?



Lăng Tiêu thản nhiên nhìn gã Kiếm Tôn bậc sáu đỉnh phong của Âu Dương gia tộc, vẻ mặt bình tĩnh nói:



- Tới lượt ngươi rồi!