Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 435 : Giá treo thưởng trên trời (1)

Ngày đăng: 03:02 20/04/20


Đối với Lăng Tiêu mà nói, hôm nay chỉ cần hắn không chết, thì coi như đã thắng!



Hầu như mọi người đều cho là như vậy, kể cả chính người của gia tộc Âu Dương cũng chán nản rời đi!



Xuất ra rất nhiều cường giả để giết một người, nhưng vẫn không thành công. Ngược lại, còn để cho người ta giết chết một người của mình, có thể nói, mặt dù Lăng Tiêu bại nhưng trong vinh quang!



Hôm nay những người chứng kiến một trận chiến đấu ở nơi này, bất kể có thích hắn hay không, cũng có thể thừa nhận một điều, Lăng Tiêu đã giành chiến thắng trong trận này!



Chỉ có điều, hiện tại Lăng Tiêu căn bản cũng không có lòng ăn mừng chuyện này. Lăng Tiêu gần như hao hết toàn bộ chân nguyên, không chỉ thế, Huyền Thiên cũng bị thương nặng, còn Kim Hổ thì may mắn hơn một chút, kịp thời sử dụng phù độn mà Lăng Tiêu cho để bỏ chạy.



Lúc nãy Lăng Tiêu nhờ vào Tinh Kim Nguyệt Quang Giáp, cùng với Huyền Thiên lệnh bài, bảo vệ ở trước ngực mình, tiếp nhận sáu luồng kiếm khí của Âu Dương Huy!



Chẳng những bản thân Lăng Tiêu bị trọng thương mà ngay cả mặt của Nguyên Anh trong tử phủ cũng như tờ giấy vàng, khí tức mong manh, tinh thần uể oải yếu ớt.



Lúc nãy Nguyên Anh của Lăng Tiêu cũng chuyển hóa toàn bộ chân nguyên thành tiên lực, hình thành một tầng phòng hộ rất dày ở trên lưng Lăng Tiêu, tuy nhiên với loạt bị đánh một cách bị động, cho dù tầng phòng hộ kiên cố cũng không chịu được sát chiêu mạnh mẽ kia của một Kiếm Thần bậc năm!



Sau khi Lăng Tiêu mượn lực lượng của đối phương bay lên trên không trung hơn mười dặm, liền sử dụng phù chú độn thổ ba lần, trực tiếp dùng hết một ít chân nguyên cuối cùng, mới chui ra từ trong lòng đất. Một vùng núi mênh mông, hắn căn bản cũng không biết mình đang ở đâu.



Nhưng một tấm phù chú độn thổ có thể chạy ra trăm dặm, ba tấm … Ít nhất cũng có khoảng cách ba trăm dặm!



Tuy nhiên, đối với cường giả chân chính mà nói, khoảng cách ba trăm dặm, căn bản chỉ trong nháy mắt.


Ở thời đại viễn cổ, trước lúc chúng thần chiến đấu, chỗ Thánh Vực này, tuy nhiên khi đó điều kiện để phi thăng Thánh Vực quá mức khó khăn so với hiện tại!



Bởi vì khi đó chúng thần đang nắm giữ, Thánh Vực cũng chia ra rất nhiều thế lực, tỷ như Tinh Linh tộc trong Thánh Vực, do Tinh Linh thần quản lý. Long Tộc thì do Long thần quản lý, còn Thú tộc thì do Thần thú … …



Cho nên, vào lúc đó, trong nhân giới, người có thực lực cao nhất thực sự chính là Kiếm Thần bậc sáu!



Hơn nữa, vào thời kì đó, còn có rất nhiều nghề có thực lực không kém gì Kiếm Thần bậc sáu. Tuy nhiên theo trận chiến của chúng thần, một lượng lớn tử vong, đến cuối cùng, cả nhân giới chỉ kế thừa một loại kiếm thuật. Mà trong Thánh Vực, khi đó lại vô cùng điêu tàn, theo sự đối lập của chúng thần, trong Thánh Vực đã xảy ra đấu tranh với quy mô lớn, kết quả là lưỡng bại câu thương, gần như thực sự không có người thắng. Truyện Tiên Hiệp



Thánh bi biến mất, nhân tài trong Thánh Vực suy yếu. Lúc này, Thánh Vực Đại Đế dung nhập vào Thánh Vực, nắm giữ một phần quy luật, từ lúc đó, toàn bộ võ giả có cảnh giới từ Kiếm Thánh trở lên, đều bị hút vào Thánh Vực, Nhân giới … Đến tận giờ vẫn không có võ giả cao cấp!



Cho nên, trong Thánh Vực, có một số cường giả còn sống trong trận chiến của chúng thần, mà trong mắt bọn họ, Kiếm Thánh cũng được, Kiếm Thần cũng được, căn bản là chỉ cần một ngón tay cũng có thể nghiền chết kẻ đó, căn bản là một cái nhìn khinh thường!



Trước Thánh Vực Đại Đế, trong Thánh Vực không có phân chia cấp bậc Kiếm Thần.



Tiên thiên vũ giả có thể hấp thụ thiên địa linh khí, bắt đầu chuyển hóa vũ kỹ thành một cách thức hoàn toàn mới, mượn uy lực của thiên địa, tìm hiểu một ít ý thâm sâu trong thiên địa. Tuy rằng vẫn chưa thoát khòi phạm vi của võ giả, nhưng trên thực tế đã có tính chất khác nhau so với võ giả bình thường!



Tiên thiên vũ giả, lại phân làm ba cấp sơ, trung, cao.



Sau Tiên Thiên vũ giả thì được gọi là Tu Luyện Giả.