Ngạo Kiếm Lăng Vân
Chương 472 : Nhị gia của Tương gia
Ngày đăng: 03:03 20/04/20
Sáng sớm hôm sau, tất cả mọi người ở quận Bạch Lộ đều tràn ra đường!
Tất cả mọi người tràn về phía bốn nơi thi đấu khổng lồ, thanh thế đó, cho dù cách xa hơn mười dặm, cũng có thể nghe thấy tiếng la hét to lớn ầm ĩ.
Từ ngày hôm qua đã bắt đầu báo danh rồi. Bởi vì số người bao danh quá nhiều nên theo qui tắc thi đấu, trước mười trận đấu, áp dụng rút thăm không qui tắc, đấu loại.
Trăm vạn người báo danh, nên cũng chỉ có thể tiến hành áp dụng phương thức đấu loại. Lăng Tiêu đại khái dự tính, sau mười trận đấu, trên cơ bản cũng có thể tiến vào danh sách ngàn người!
Nói cách khác, nếu quá may mắn, mười trận đánh thắng mười, như vậy cũng có thể dương danh trong lần tranh tài này!
Sau khi tiến vào danh sách ngàn người, lại chia ra làm mười tổ, mỗi tổ khoảng chừng hơn trăm người, cũng dùng cách đấu loại. Sau đó, ba mươi hai người tiến đến mười sáu người, rồi tám tiến đến bốn … Thẳng cho đến trước tứ cường, tất cả đều dùng cách đấu loại!
Bảng Chiến Thần bảng này hấp dẫn được mọi người, là bởi vì tính tàn khốc của nó, không biết ngươi có bao nhiêu thực lực, cho dù ngươi có là cường giả Tiên Thiên sơ cấp, có lẽ trận chiến đầu tiên liền gặp một Tiên Thiên trung cấp … Sau đó, ngươi liền bị loại ra!
Đương nhiên, có thể tiến vào trước ba mươi hai người mạnh, có thể nói không ai không phải là cường giả trong cường giả!
Hơi phạm một chút sai lầm, đều bị loại bỏ ra ngoài. Tuy nhiên người có thể tiến vào trước ba mươi hai người mạnh, cũng đủ khiến trên người có hào quang vạn trượng!
Bởi vì bảng danh sách một ngàn người này, chỉ có ba mươi hai người mạnh đứng đầu, là có sắp xếp thứ hạng. Còn sau ba mươi hai người, cho dù ngươi là người mạnh trong trăm người luyện võ, cũng không được xếp thứ tự! Chỉ có thể gọi là mạnh trong trăm người.
Ngô Tú Nhi tách ra với Lăng Tiêu, một đám thị vệ đi theo, đi tìm những người Ngô gia, cũng không phải nàng không muốn đi theo Lăng Tiêu, mà bởi vì Lăng Tiêu báo danh ở Chiến Thần Bảng. Mà Ngô Tú Nhi cũng giống như Thiết Đản, chỉ báo danh ở Kiếm Thần Bảng! Cho nên, Thiết Đản cùng với đám người Ngô Tú Nhi, nơi thi đấu khác.
Lăng Tiêu và Tương Vân Sơn ở cùng một chỗ, cảm nhận được không khí sôi động ở nơi này, trong lúc nhất thời, Lăng Tiêu lại có thể cảm giác tâm tình của mình hơi có chút khẩn trương!
Một đám thị vệ của Tương gia với thực lực rất mạnh, dường như sớm đã quen với cuộc đối thoại như thế này của hai người, căn bản cũng không phản ứng.
Thật lâu sau, Tương Vân Bưu với diện mạo vô cùng anh tuấn bình tĩnh lại, sau đó nói :
- Ha, cho dù nàng nói như thế nào, cho dù ai có liên quan tới hắn, ta cũng sẽ giết! Ta muốn cho hắn phải thống khổ, mãi mãi sống trong thống khổ! Ngươi trẻ tuổi kia, ta cũng đã điều tra rồi, lần này cũng tham gia Chiến Thần bảng, ta sẽ cho Tương Phúc đi giết hắn, ta cũng sẽ cho Tương Phúc Liệt Thiên kiếm, chắc chắn có thể giết chết tên có cảnh giới Tiên Thiên kia. Ta nghĩ nếu Tương Vân Sơn đến đây, thấy Liệt Thiên kiếm, tâm tình chắc chắn sẽ vô cùng phức tạp, ha ha ha ha!
Cô gái áo đen rõ ràng không hề để ý đến hắn, nhưng trong lòng lại lo lắng cho tình lang của mình và người tuổi trẻ chưa từng gặp, thầm nghĩ mình phải thông qua phương thức nào có thể cảnh báo cho đối phương chứ? Tuy nhiên nhìn thấy một đám thị vệ của Tương gia vây quanh, cuối cùng trong lòng Hạ Tuyết Ngọc cũng lắc lắc đầu, vẻ mặt ảm đạm, chỉ có thể cầu nguyện cho tình lang và người trẻ tuổi kia.
Tuy rằng Tương Vân Sơn không biết nàng, nhưng lúc nào nàng cũng chú ý tới người mà mình yêu quí nhất trên đời, lại biết rõ hai ngày nay Tương Vân Sơn chờ tại khách điếm. Hơn hai mươi năm qua Tương Vân Sơn luôn luôn sống trong mơ màng, dường như nay đã thay đổi bản thân, nhưng cũng đã giải trừ trong lòng Hạ Tuyết Ngọc. Tình lang ngày xưa của mình, cần phải bắt đầu tỉnh lại!
Tuy rằng nàng không dám khẳng định nó có quan hệ với người trẻ tuổi kia hay không? Nhưng Hạ Tuyết Ngọc lại không muốn nhìn thấy Tương Vân Sơn vừa mới hơi tỉnh, rồi lại khôi phục lại bộ dáng trước đây.
Anh ấy có thể tái hiện lại sự huy hoàng năm xưa!
Đôi mắt của Hạ Tuyết Ngọc thản nhiên đảo qua chỗ khán đài đối diện, trong lòng không ngừng có ý nghĩ kiên định! Đồng thời nghĩ : Nếu thật sự người trẻ tuổi kia có thể mang Vân Sơn ra khỏi quận Bạch Lộ, ta nhất định cũng phải đi!
Hạ Tuyết Ngọc cố gắng áp chế phần kích động kia trong lòng, tu liễm khí thế Tiên Thiên sơ kỳ của mình thật sâu, mà ngay cả Tương Vân Bưu cũng không biết, năm đó mỹ nữ tuyệt sắc động lòng người Hạ Tuyết Ngọc có thực lực bình thường, nhưng sau khi nàng thay hắn quản lý bộ môn cơ sở ngầm, tòa thanh lâu trong thành quận Bạch Lộ, thực lực … Đã tăng lên quá lớn!
Tương Vân Bưu ngồi trên chiếc ghế thật mềm, đây là vị trí chuyên môn dành cho gia tộc lớn, nhìn dáng ngươi nổi bật của Hạ Tuyết Ngọc ở phía trước, nuốt nước miếng, trong lòng thầm nghĩ : Sớm muộn gì nàng cũng là người của ta!