Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 543 : Hai kiện bảo vật của Lam Thiên Mai

Ngày đăng: 03:04 20/04/20




Đồng tử của Lăng Tiêu đột nhiên mở to ra. Đừng nhìn hắn là người tu chân Hợp Thể kỳ, đừng nhìn hắn thực lực vô cùng dũng mãnh, ở trong mắt phàm nhân thậm chí chính là tồn tại giống như Thần, nhưng hắn cũng không có dũng khí nhảy vào tắm trong dòng dung nham đó. Cho nên, thân thể Lăng Tiêu tạm dừng lại trong giây lát, sau đó lơ lửng phía trên dung nham vài trăm thước, trợn mắt há hốc mồm nhìn phía dưới. Luồng năng lượng dao động cảm giác rất rõ ràng, ngay tại bên trong dung nham này!



Nhưng ... ... nhưng đến tột cùng như thế nào mới có thể lấy được nó ra? Lăng Tiêu nghĩ thầm: chẳng lẽ muốn ta thi triển pháp thuật băng phong thiên lý (đóng băng ngàn dặm), đóng băng toàn bộ dung nham này sao? Hay là hao phí thật lớn chân nguyên, sử dụng Ích hỏa quyết dũng cảm lao vào?



Lúc này, Huyền Thiên trong tay Lăng Tiêu chợt nói:

- Ném ta xuống!



- Ngươi điên à?



Huyền Thiên lệnh bài tuyệt đối là thứ tốt. Nó hình thành từ thuở hỗn độn sơ khai, nếu không còn Huyền Thiên thì vẫn còn lệnh bài, cho nên Lăng Tiêu không hề nghi ngờ rằng, dung nham tuyệt đối sẽ không gây thương tổn mảy may tới Huyền Thiên lệnh bài!



Nhưng vấn đề là, ném xuống thì mình sẽ làm thế nào để lấy nó ra? Đây mới là vấn đề mà Lăng Tiêu lo lắng nhất.



Huyền Thiên cười lạnh trong đầu Lăng Tiêu:

- Ngươi quả thật là lợn! Đừng quên bản tôn là ai! Bản tôn là thổ hệ chi linh! Một chút dung nham chó má, đó là dinh dưỡng phẩm của bản tôn!



Lăng Tiêu ném Huyền Thiên lệnh bài xuống, đồng thời có cảm giác dở khóc dở cười, tâm nói: ngươi chờ có cơ hội, nhất định tiếp theo cho ngươi sẽ là vạn đạo cấm chế! Nếu không thể làm cho ngươi kêu ta là chủ nhân, ta sẽ không là Lăng Tiêu!



Lúc này, lão già và nàng kia đều xuống tới nơi, bỗng nhiên thấy Lăng Tiêu đứng ở nơi đó, đều giật mình sửng sốt, trong lòng kinh hãi. Lão béo Tương gia nhìn Lăng Tiêu, trong mắt không dám có một chút khinh thường nào, ôm quyền nói với giọng khàn khàn:

- Xin hỏi tiền bối là cao nhân phương nào? Tại hạ là Tương Chu, trưởng lão Tương gia xin có lễ.



Nàng kia lúc này cũng đã rơi xuống trước mặt Lăng Tiêu, không hề che dấu vẻ kinh ngạc và thưởng thức đối với Lăng Tiêu, cười khanh khách nói:

- Vị đệ đệ này thật sự là hảo bản lĩnh, ở địa phương thế này không ngờ có thể mặt không đổi sắc. Ta phải cường lực duy trì mới có thể tự bảo đảm an toàn của bản thân.



- Lam Thiên Mai, ngươi dám chiếm tiện nghi ta!
Tương Chu ở một bên nghe được liền mặt đỏ tai hồng, xì một tiếng khinh miệt.



Lam Thiên Mai kiêu ngạo nghênh mặt lên, bĩu môi nói với Tương Chu:

- Ngươi phi cái gì? Nhìn bộ dạng của ngươi, cho dù nam nhân trên đời này chết sạch, lão nương cũng tuyệt không thèm liếc mắt nhìn ngươi một cái!



Lăng Tiêu thản nhiên nói:

- Ngươi có thể lấy thì đó là bản lĩnh của ngươi. Ta đánh lén ngươi làm cái gì?



- Hì hì, chỉ mong tiểu huynh đệ nói chuyện giữ lời! Nếu thật sự có thể lấy được, tỷ tỷ còn có thưởng cho ngươi một chút!



Lam Thiên Mai nói xong, bỗng nhiên lấy ra một chiếc bao tay từ trong nhẫn không gian.



Chiếc bao tay này màu lam tối, mặt trên khảm đầy các loại bảo thạch nhỏ vụn, lóe lên hào quang rực rỡ trong hang động âm u này, đồng thời một cảm giác cực kỳ rét lạnh từ chiếc bao tay đó truyền đến.



Tương Chu lộ ra vẻ kinh ngạc, thầm nói yêu nữ này quả thật lắm đồ tốt. Chiếc bao tay này chính là một bảo vật. Đọc Truyện Kiếm Hiệp



Lam Thiên Mai đeo chiếc bao tay vào với vẻ vô cùng cẩn thận, sau đó lại lấy từ trong người ra một vật có dạng một túm tơ màu trắng ngà. Vật này vừa được lấy ra, toàn bộ không gian khô nóng bỗng nhiên sinh ra một cảm giác lạnh như băng!



- Hàn Tằm Ti! Tương Chu kinh hô một tiếng, đồng thời hai mắt bắn ra vẻ tham lam nhìn Lam Thiên Mai, cũng không biết trong lòng có chủ ý gì.



Lam Thiên Mai vẻ mặt khinh thường nhìn thoáng qua Tương Chu, cười lạnh nói:

- Khuyên ngươi đừng nhúc nhích tâm tư gì, Tương lão nhân, nếu không ngươi sẽ chết rất thảm!

Lam Thiên Mai nói xong, khẽ quát lên một tiếng lanh lảnh, một đạo bạch quang từ trong tay bắn thẳng xuống dung nham đỏ sậm đang không ngừng sôi trào.