Ngạo Kiếm Lăng Vân
Chương 548 : Nữ nhân cảnh giới Đại viên mãn
Ngày đăng: 03:04 20/04/20
Lam Hải thần sắc hơi có vẻ mỏi mệt, ngăn không cho con trai nói tiếp, nhưng từ thái độ của lão có thể thấy được, lão thật hoàn toàn thất vọng với Lam gia rồi.
Một lát sau, Lam Hải bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Lam Thiên Mai nói:
- Trước khi đi, ngươi đi thăm bà ta đi, bà ta vẫn luôn che chở cho ngươi, so với ta người cha này còn phải nhờ ngươi che chở.
Lam Thiên Mai nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó nói:
- Con đi đây.
Lúc này, bỗng nhiên Lam Thiên Mai biến sắc mặt, như là nghe thấy cái gì, sau đó lộ ra một tia ánh mắt không dám tin nhìn Lăng Tiêu ngơ ngác nói:
- Bà ta... bà ta muốn gặp ngài!
Lăng Tiêu sửng sốt:
- Ai muốn gặp ta?
Lam Thiên Mai nhẹ giọng nói:
- Nãi nãi lão tổ Lam gia...
Lăng Tiêu lúc này thật đúng là có chút ngoài ý muốn, đi vào Thánh Vực cũng đã lâu, đương nhiên hắn biết rõ bên trong Thánh Vực nữ nhân vẫn luôn không có địa vị gì cao lắm, ở đây vẫn còn là xã hội nam nhân nắm quyền chủ đạo!
Có lẽ là lần đầu tiên hắn nghe nói có nữ nhân có thể tu luyện đến cảnh giới tối cao, bởi vì Lăng Tiêu vừa mới cảm nhận được một tia dao động năng lượng rất nhỏ, dạo qua một vòng trên người mình sau đó liền biến mất. Điều này có thể kết luận, người nọ thực lực rất mạnh, ít nhất ở cấp trên Đại viên mãn!
Lam Thiên Mai đi ra ngoài cửa Lăng Tiêu theo sau, Lăng Tiêu cảm nhận được người nhà này khi nhắc tới người đó, sắc mặt đều có chút cổ quái, cũng không có tự hào gì. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Lam Thiên Mai dẫn theo Lăng Tiêu đi về hướng phía sau núi, thấy bốn bề vắng lặng, nàng thấp giọng nói:
- Nãi nãi lão tổ tính tình quái dị, ngài nói chuyện với người nên cẩn thận một chút. Nếu bà ta có chỗ nào đắc tội, mong ngài có thể bỏ qua cho.
Lăng Tiêu gật gật đầu, không nói gì, đi theo Lam Thiên Mai đi vào phía sau núi, tới một chỗ phía dưới vách núi. Vách núi cao tới mấy trăm mét, ở khoảng giữa có một hang động, cửa động cao khoảng một thân người. Hai người bay lên sau đó đi vào bên trong.
Bên trong hang động trái lại rất rộng, hơn nữa đầy đủ các loại gia cụ, phân bố đều trong mấy gian phòng. Khi Lăng Tiêu đi vào, lại thấy một nữ nhân dáng người cực kỳ yểu điệu thon thả đang ngồi ở đó đưa lưng về phía bọn họ. Nàng ta cầm trong tay một quyển sách, nghe tiếng hai người bước vào, quay đầu lại cười cười nhìn hai người, thanh âm thốt ra như châu ngọc, cực kỳ trong trẻo, thoạt nhìn thật ra càng giống như là một thiếu nữ hai tám, hơn nữa vóc dáng cực kỳ xinh đẹp!
Nói xong, thân mình nhoáng một cái liền biến mất bóng dáng.
Lúc này Lam Thiên Mai vội vàng nói:
- Lăng Tiêu! Ngài nhất định phải cẩn thận, nãi nãi lão tổ... bà... bà ta ra tay rất nặng.
Nói xong, nỗi sợ hãi trong lòng còn hiện ra trên nét mặt, dường như nàng đã nếm qua nỗi khổ này rồi.
Lăng Tiêu gật gật đầu cười, cảm giác nãi nãi lão tổ Lam gia này cũng không phải là người vui giận bất thường, mà chỉ là có bản tính hồn nhiên như một thiếu nữ mà thôi. Người như vậy, nếu như có người nghiêm trang quỳ rạp xuống trước mặt nàng ta kêu nàng bằng "nãi nãi lão tổ", đương nhiên nàng ta sẽ không muốn nghe.
Thân hình Lăng Tiêu cũng biến mất tại chỗ, ngay sau đó, xuất hiện trên không trung.
Lam Hi vung tay lên, bày ra một màn kết giới thật lớn! Từ bên ngoài hoàn toàn không nhìn được tình huống bên trong.
Sau đó Lam Hi liếc mắt đánh giá Lăng Tiêu từ trên xuống dưới, cười nói:
- Ta sắp ra tay đấy! Ngươi phải cẩn thận!
Nói xong, gần như không có dấu hiệu gì, trên gương mặt trong sáng thuần khiết như ngọc của Lam Hi, trở nên vô cùng trang nghiêm, không có một tia quyến rũ nào, nhưng lại khiến cho người ta có một loại cảm giác mê hoặc đến mức tận cùng; không có phát ra một âm thanh gì, nhưng dường như có vô số tiếng rên rỉ từ bốn phương tám hướng truyền đến!
Lăng Tiêu khẽ mỉm cười, niệm lên kinh văn Đại Tự Tại Tâm Kinh, linh đài của Lăng Tiêu toàn bộ thanh tĩnh, đồng thời phía sau Lăng Tiêu dâng lên một pho pháp tướng cực kỳ to lớn. Pháp tướng này hai mắt nhắm chặt, đủ loại mây lành vờn quanh, vang lên đủ loại diệu âm. Thân thể Lam Hi tản phát ra cái loại khí tức mê hoặc đến mức tận cùng nhưng dường như đã gặp phải khắc tinh trí mạng, trong nháy mắt bị pho pháp tướng này phá tan!
Trên mặt Lam Hi hiện lên một chút kinh hãi, dường như gặp chuyện không thể tin được, sau đó Lam Hi chỉ vào Lăng Tiêu, thanh âm có chút run rẩy nói:
- Ngươi... ngươi là chân thần chuyển thế?
Lăng Tiêu giờ phút này chiến ý dạt dào, quát một tiếng:
- Cái gì chân thần chuyển thế! Tiếp một kiếm của ta!
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm bộc phát ra một khí thế hùng mạnh, một luồng hào quang chứa đầy uy lực của thiên địa, kích về hướng Lam Hi!
- Tịch Diệt!