Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 575 : Tái chiến Lam Hi

Ngày đăng: 03:04 20/04/20


Diệp Tử, Hoàng Phủ Nguyệt cùng với các nàng Tống Minh Nguyệt, Thượng Quan Vũ Đồng, Phong Linh ở một bên cười trộm, Lăng Vận Nhi trợn to mắt nhìn Lăng Tiêu, có vẻ kinh ngạc hỏi:

- Tam ca còn bị người đánh bại à?



Lăng Tiêu sờ sờ cái mũi, lộ ra một tia biểu tình xấu hổ nhân tính hóa cực kỳ hiếm thấy, nói:

- Ái chà! Năm đó, Lam gia tiền bối thực lực cao siêu, ca ca của ngươi không phải đối thủ của nàng ta, hơi bị... thiệt một chút. Đúng! Hơi bị thiệt một chút!



Lam Hi "chậc chậc" trong miệng hai tiếng, sự thật chứng minh, tính cách cũng không theo tuổi tăng trưởng lên mà thay đổi bao nhiêu. Tính tình của Lam Hi người này thích vui đùa đến điên lên được, dù là ai cũng không thể ngăn cản nàng ta. Hơn nữa nàng ta ở Thục Sơn phái cũng thế, ở Lam gia cũng thế, cũng căn bản chưa từng biểu hiện mình là lão tổ tông, nàng ta thường dùng câu nói là: "Ta cảm thấy ta còn là thiếu nữ... hai tám tuổi."



Hoàn toàn chính xác, là một thiếu nữ... một vạn hai tám tuổi.



- Ý của ngươi là hiện tại ngươi chính là đối thủ của ta? Tiểu tử! Ta phát hiện một trăm năm nay, bản lĩnh của ngươi tăng cao nhiều ít ta không nhìn ra được. Nhưng công phu khoác lác này, ngược lại tăng lên không ít đó!



- Ha ha! Vậy đánh cuộc thử xem!

Lăng Tiêu nói xong, thân mình nhoáng lên một cái, giống như băng tuyết thoáng cái tan ra, biến mất ở trước mắt mọi người.



Lam Hi trong lòng cả kinh, với thực lực của nàng, không ngờ không nhìn ra được Lăng Tiêu đã biến mất như thế nào! Thế nhưng ngoài miệng cũng không thể chịu thua thiệt, nàng cười lạnh nói:

- Giả thần giả quỷ!

Nói xong thân mình nhoáng lên một cái, cũng biến mất trong không khí.



Với cảnh giới của hai người hiện tại nếu đối chiến với nhau, khoảng cách phía dưới quá thấp nhất định sẽ ảnh hưởng tới các kiến trúc phía dưới. Cho nên, hai người đều không hẹn mà cùng lựa chọn bay lên giữa bầu trời cao, các nàng Diệp Tử và một ít người thực lực hùng mạnh, thân mình cũng nhoáng lên theo, đều xuất hiện trên không trung, làm khán giả từ rất xa xem nhiệt náo.



Đại bộ phận những người khác đều lựa chọn lưu lại trên mặt đất, cũng không phải là không muốn xem náo nhiệt, thật ra có bay đến không trung cũng nhìn không tới, nếu như khoảng cách quá gần, cái loại năng lượng khổng lồ từ trên người hai người phát ra, cũng đủ để những người này bị thương. Cho nên, trận đối chiến của hạng người cảnh giới như Lăng Tiêu bọn họ, nếu muốn nhìn xem, không có thực lực nhất định nào đó thì không làm được.



Lam Hải nhìn thoáng qua trên mặt tổ nãi nãi nhà mình này, không có lộ ra một chút uy nghiêm nào của thân phận lão tổ tông, lão cười khổ, sau đó thân mình nhoáng động, xuất hiện đứng trên một đám mây, ở cách hai người khoảng hơn một trăm đặm. Loại cảnh giới cao này đối chiến, nếu như người xem có thể hiểu được, như vậy đối với việc tăng cao thực lực của mình có thật nhiều chỗ tốt.



Lam Hi thản nhiên nở nụ cười tươi xinh nhìn Lăng Tiêu, trên gương mặt lộ ra một nét tinh quái, cười hì hì nói:

- Tiểu tử! Chúng ta luận võ lần này, tăng thêm đánh cuộc một phen, ngươi thấy thế nào?



Lăng Tiêu đã theo trong mắt Lam Hi kia, không quá giỏi về ẩn giấu ý đồ, nhìn ra nàng ta có điều yêu cầu mình. Lam Hi giúp đỡ mình người thủ hộ Thục Sơn phái nhiều năm như vậy, phạm vi Thục Sơn phái phát triển thành tựu vượt qua thời kỳ bày bố trận năm đó. Nếu như không có cường giả như Lam Hi, Lam Hải trấn thủ, thực rất dễ dàng rơi vào cảnh người khác rình mò. Bởi vậy, cho dù Lam Hi không đề cập tới, Lăng Tiêu cũng sẽ giúp nàng, chỉ cần điều kiện không đặc biệt quá mức, Lăng Tiêu đều sẽ đáp ứng. Lăng Tiêu cũng tin tưởng, Lam Hi tuy rằng nhìn như bướng bỉnh, nhưng đó là tâm tính trẻ con không già lão, cũng không phải là rất ngốc rất khờ dại, yêu cầu nào có thể đề cập tới, yêu cầu nào không thể, khẳng định nàng ta hiểu rõ điều đó.



Lăng Tiêu cười gật gật đầu, nói:

- Được! Ngài nói xem, ngài muốn đánh cuộc thế nào đây?




Toàn bộ trong phạm vi năm trăm dặm trên bầu trời, đều tràn ngập một vầng năng lượng táo bạo hùng mạnh, bên trong lại ẩn chứa vô số uy lực của thiên địa!



Trừ phi có thể có được thực lực như Lăng Tiêu và Lam Hi hai người thậm chí là cao hơn, nếu không, trong phạm vi năm trăm dặm này, chính là vùng cấm thật sự!



Lam Hi chộp tay trái vào hư không một cái, không gian bị xé rách thành mảnh nhỏ. Với bàn tay nhỏ nhắn này, không ngờ mơ hồ ẩn chứa đạo lý cơ bản của cảnh giới Đại viên mãn đỉnh cao!



Một thanh cự kiếm năng lượng cực kỳ to lớn lại không màu không sắc hình thành trong tay Lam Hi, bảo kiếm trên tay phải chém mạnh một kiếm vào luồng kiếm khí màu đỏ tươi của Lăng Tiêu vẫn đuổi theo sát không rời kia! Đồng thời cự kiếm năng lượng ẩn chứa thiên địa trên tay trái đâm thẳng tới Lăng Tiêu!



Cùng lúc toàn thân Lam Hi bộc phát ra toàn bộ khí thế, cổ uy áp kinh người đó giống như ác ma, đánh thẳng tới Lăng Tiêu.



Lam Hi động thật rồi!



Dưới loại tình huống này, Lam Hi căn bản là không có cách nào giữ lại chút gì! Lăng Tiêu có thể đả thương nàng hay không không trọng yếu, quan trọng là... nếu hôm nay Lam Hi lùi bước, suốt cuộc đời còn lại nàng sẽ khó mà tiến thêm một bước nào nữa!



Bởi vì tu luyện đến loại cảnh giới này, tu chính là "khí", là "tu thiên chi linh khí, tu địa chi linh khí, tu nhân chi linh khí!" Đối với lĩnh ngộ về pháp tắc thiên địa không vết tích nhưng có thể truy tìm kia, cần phải có cơ duyên lớn, có vận may lớn! Nhưng tu luyện "nhân chi linh khí", cũng là tâm tính, cũng là khí thế con người! Thử nghĩ xem, một người ngay cả khí thế cũng suy yếu, còn có dũng khí tiếp tục đối mặt chiến đấu thế này không?



Lam Hi khẽ rên một tiếng, cả người đột nhiên có cảm giác như hòa hợp một thể cùng thiên địa!



Lăng Tiêu thầm khen một tiếng trong lòng "tốt", có thể tu luyện đến loại mượn uy thế thiên địa này, đã chứng tỏ nhận thức của Lam Hi cực cao. Từ xưa tới nay đột phá đều là trong chiến đấu mới dễ dàng đạt được!



Cho nên...



Lăng Tiêu hét lên một tiếng vang dội, bỗng nhiên buông thanh Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay, dưới một kiếm của Lam Hi kia kiếm khí thật dài của tiểu yêu lập tức yếu đi, từ kiếm khí dài cả ngàn thước biến thành còn vài trăm thước.



Mà lúc này Lăng Tiêu giơ hai tay chộp lấy cự kiếm năng lượng hư ảo của Lam Hi đang đâm tới mình. Trong đám mây cuồn cuộn, bỗng nhiên xuất hiện một đôi bàn tay to dài hơn trăm mét, nắm gọn thanh cự kiếm năng lượng của Lam Hi.



Ầm!



Chỗ năng lượng giao nhau, bùng phát ra một tiếng nổ long trời lở đất, một luồng năng lượng cực kỳ khổng lồ từ rất cao trên bầu trời như sóng gợn liên tục kéo ngang càng lúc càng lan rộng.