Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 84 : Thân phận của La Thiên

Ngày đăng: 02:57 20/04/20


Những người ăn mặc giống kẻ mạo hiểm kia nguyên là bị khí thế trên người La Thiên làm cho sửng sốt, nhưng lập tức ha ha cười lớn. Người đàn ông lúc trước đùa giỡn với cô gái lạnh nhạt nói:

- Ôi, khí thế quá nhỉ! ngươi là con cháu gia đình quý tộc nào? Thật đáng sợ nha! Thoạt nhìn, ngươi còn đáng sợ hơn cả một con nhím!



Con nhím là một loại dã thú thông thường, có lá gan rất nhỏ, vừa nhìn thấy người lập tức sẽ tránh ra rất xa. Vị thịt của nó ngon nên được rất nhiều người thích ăn.



Nhưng lấy con nhím so sánh với người thì rõ ràng hắn đang mắng người khác. Hơn nữa tên đó vừa nói xong còn hướng về phía Karin cao gầy xinh đẹp mà nhếch miệng cười, chân mày nhíu nhíu, bộ dáng vô cùng thô lỗ đáng khinh.



Karin vỗ bàn một cái "bốp", đứng dậy chỉ vào đối phương mắng:

- Mắt chó của ngươi đui à! Cái đồ bẩn thỉu hạ lưu!



Lúc này vài tên bên phía đám người mạo hiểm đều cười ha hả, trong đó có một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi nhìn Karin đang lòng đầy căm phẫn, quái gở nói:

- Lời nói rất hung hãn, không biết ngươi cũng có đủ mùi vị như thế ở trên giường hay không….. Ha ha, tiểu mỹ nhân, tỉnh dậy đi! Nơi này là thị trấn Tạp Mai Long cách đế đô rất xa, cũng không phải ở nhà ngươi!



Karin thuận tay vồ lấy một đĩa thức ăn bên trong còn có không ít nước canh lập tức ném tới bên kia. Những tên lính đánh thuê kia vội vàng đứng lên né tránh còn đĩa thức ăn ném tới bàn bọn họ thì nát tan, đồng thời nước canh cũng văng tung tóe khắp nơi, văng lên người những tên này. Những tên mạo hiểm lập tức giận dữ, cười lạnh đi về phía bên này, căn bản không coi bốn người thanh niên quần áo hoa mỹ vào trong mắt.



Nhìn bọn họ da thịt mềm mại, nhẵn nhụt đều cho là những đóa hoa cảnh trong phòng kính nên cũng muốn bắt nạt.



Lúc này chủ của nhà trọ này, một thiếu phụ hơn ba mươi tuổi cũng có vài phần sắc đẹp, đi ra liên tục cười nói:

- Mấy vị có chuyện gì cũng từ từ nói ngàn vạn lần đừng đánh nhau. Quán chúng tôi vốn làm ăn nhỏ không chịu nổi sức ép, mà ban đêm quân phòng vệ hay đi tuần tra….. Nếu các người bị bọn họ nhìn thấy thì sẽ không tốt lắm đâu!



- Quân phòng vệ?

Một tên trong đám mạo hiểm nhìn bà chủ nhà trọ cười lạnh nói:

- Cô chủ, đừng dùng quân phòng vệ hù dọa lão tử! Ngươi biết ta là ai không? Phó thống lĩnh quân phòng vệ là tỷ phu của ta!
Khuôn mặt Long Tường đỏ lên nhìn La Thiên một cách giận dữ. Hắn nóng lòng muốn vãn hồi sự việc lần trước đã ảnh hưởng đến hắn. Hơn nữa hắn thấy Lăng Tiêu ở đây thì cảm thấy cơ hội làm nhục Lăng Tiêu đã tới nên bị kích động lên đây.



Mấy ngày nay, Long Tường luôn ảo não mà cũng không chú ý chuyện khác cho nên ở trong lòng hắn, Lăng Tiêu vẫn là điều sỉ nhục của Học viện Đế quốc. Ai có khả năng nói giúp hắn chứ? Hắn cũng không ngờ rằng tình thế sớm đã xảy ra chuyển biến xấu. Hiện nay, khẳng định rằng mọi người còn chán ghét hắn hơn nhiều so với chán ghét Lăng Tiêu!



Một đám người ở ngoài đi tới, hóa ra vừa rồi Thượng Quan Vũ Đồng cùng Tô Tú đi ra ăn cơm, Long Tường cũng mặt dày mày dạn đi theo. Lúc bọn người Lăng Tiêu đi qua, mấy vị giáo sư đều nhìn thấy nhưng mà bởi vì vị trí nơi đó sớm đã đầy người nên không có chào hỏi. Long Tường cũng im lặng giữ trong lòng,vừa thấy bên này phát sinh xung đột, hắn lập tức giả bộ tỏ vẻ quan tâm muốn đến đó cho nên Thượng Quan Vũ Đồng cùng Tô Tú liền dừng ở phía sau.



La Thiên lãnh đạm cười. Long Tường này vẫn luôn thích khoe khoang ở trong học viện, hắn vốn tốt nghiệp Học viện Đế quốc thì trực tiếp lưu lại giảng dạy, đảm nhiệm giáo sư của lớp cấp thấp. Trên tư liệu về thân thế La Thiên thật sự viết phụ thân của hắn là một bá tước, tư liệu kể vô cùng tỉ mỉ. Nhưng không ai biết cái đó căn bản là giả tạo. La Thiên căn bản không phải con của bá tước nào hết cho nên cũng không có một chút xíu thiện cảm nào đối với tên tiểu nhân nịnh bợ Long Tường này.



Nhìn người bên ngoài càng tụ tập càng nhiều, La Thiên nhìn thoáng qua Karin bên cạnh. Karin giờ này lại trở nên khép nép, không thể nhìn ra người vừa rồi còn cầm đĩa thức ăn ném người khác chính là nàng, dịu dàng nói:

- La Thiên, xem như xong đi.



La Thiên nhìn thoáng qua mấy người bên đối phương thật sâu, nhẹ giọng nói:

- Nếu các ngươi không phục thì gọi quân phòng vệ đến quán trọ Huy Hoàng tìm ta!

Nói xong, cổ tay run lên, thanh kiếm rộng bản biến mất không thấy. Không ít người ở chung quanh lộ ra vẻ thán phục. Tiểu tử này hẳn là có mang theo nhẫn không gian, đúng là kẻ có tiền!



Lăng Tiêu thấy Thượng Quan Vũ Đồng thì mỉm cười an ủi nàng để tỏ vẻ mình không có việc gì. Sau đó mấy người cũng không ai liếc mắt nhìn Long Tường, đều đi ra ngoài làm cho đám người tự động tách ra một đường.



Mấy người đàn ông kia thấy đối phương người đông thế mạnh cũng không dám nói gì nữa. Chẳng qua là trong mắt họ đều lộ ra vẻ âm độc. Người đàn ông có đôi mắt cỡ hạt đậu tự xưng em vợ của Phó thống lĩnh quân phòng vệ cũng tách mọi người ra biến mất không thấy. Trên mặt đất chỉ lưu lại một bãi máu cùng mấy cái răng.



Long Tường muốn quát mắng mấy người thì lại thấy mọi người tán đi. Trên mặt hắn hiện ra một mảng trắng xanh có vẻ cực kỳ phẫn nộ.