Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1031 : Nàng trả giá cái gì?
Ngày đăng: 03:05 22/04/20
Trong lòng Sở Dương thở dài một tiếng, gần như không dám nhìn vẻ mặt thê thảm của Ô Thiến Thiến, ánh mắt có chút trốn tránh.
Hắn biết mình nhắc tới chuyện thương tâm của Ô Thiến Thiến, nhưng cái này lại không có cách nào.
Ô Thiến Thiến chung quy là hoàng hậu của Thiết Bổ Thiên!
Mình tuy không cố kỵ chỗ nào, nhưng chỉ có trong lòng mình lại không thể vượt qua. Thiết Bổ Thiên tuy là đế vương, nhưng chung quy là anh em chính mình tán thành!
Có một số việc đề cập đến điểm mấu chốt làm người của Sở Dương. Cho dù là giết hắn, hắn cũng không làm ra chuyện bây giờ tiếp nhận Ô Thiến Thiến như vậy.
Một khi thân thể của Thiết Bổ Thiên khỏi hẳn, tia tình cảm xa vời này của Ô Thiến Thiến cũng chắc chắn chôn sâu. Thống khổ của Ô Thiến Thiến chỉ có thể tiếp tục thống khổ.
“Ô sư tỷ, tỷ yên tâm, đợi đến thông đạo của Cửu Trọng Thiên mở ra, ở trong thời gian đầu tiên, ta liền cùng tỷ đi xuống Hạ Tam Thiên, vì Thiết huynh giải trừ... tật bệnh!”
Sở Dương cắn răng, một hơi nói ra.
Ánh mắt Ô Thiến Thiến trống rỗng, tựa như chưa nghe thấy.
Trong lòng Sở Dương một trận khó chịu.
Chuyện này riêng chỉ xác định một điểm chính là: Thiết Bổ Thiên thật là có bệnh không tiện nói ra!
Nhưng trong đó, Ô Thiến Thiến có thể đi lên, trong đó tất nhiên còn có nguyên nhân khác! Thần thái bây giờ của Ô Thiến Thiến cũng biểu lộ, nàng đối với mình thật sự là rễ tình đâm sâu vào!
Từ trong thần thái của Ô Thiến Thiến, Sở Dương tựa như là thấy được một cái lốc xoáy thật lớn!
Nhung hắn mạnh mẽ khống chế được bản thân không tiếp tục nghĩ nữa, không đi dấn thân vào cái lốc xoáy kia! Thậm chí, bắt buộc chính mình rời xa!
Bắt buộc chính mình mặc kệ không hỏi, làm như không thấy!
Ô Thiến Thiến khổ trong lòng, tất nhiên là chua xót khôn kể, nhưng trong lòng Sở Dương làm sao là dễ chịu?!
Người không phải có cây, sao có thể vô tình?
Lúc ở Hạ Tam Thiên, lòng hắn tràn đầy đều là Mạc Khinh Vũ. Nhưng cái này cũng không đại biểu hắn đối với một lòng thâm tình của Ô Thiến Thiến làm như không thấy. Hắn chỉ là cực lực đang lảng tránh!
Chính mình không thể có lỗi với Khinh Vũ.
Nhưng trong lòng hắn lại biết rõ ràng Ô Thiến Thiến này kiếp này đối với mình tựa như là Khinh Vũ kiếp trước! Thậm chí, có thể nói là cùng ra một vết bánh xe đổ.
Càng sâu hơn, giúp đỡ cùng trả giá với Sở Dương lớn hơn nữa! Thiếu sót duy nhất chính là còn chưa trả giá trinh tiết của nữ tử đối với hắn, không hơn.
Hạ Tam Thiên loạn sóng gió, Sở Dương tất nhiên là nắm quyền Bổ Thiên các! Một thân vinh quang, một thân vòng ánh sáng! Ở bên ngoài, lật tay làm mây úp tay làm mưa, một tay thay đổi vận mệnh thế giới!
Nhưng hắn trước sau chưa trở về, vì sao?
Bởi vì hắn sợ! Hắn sợ sau khi trở về nhìn thấy Ô Thiến Thiến, nữ nhân mình vô tình thương tổn, lại thương tổn sâu nhất này! Trong lòng phần bứt rứt khôn kể kia, làm cho hắn mỗi khi nhớ tới đều sẽ ảm đạm.
Hắn chỉ có chúc phúc Ô Thiến Thiến, chúc phúc Thiết Bổ Thiên, chúc phúc hai người bọn họ hạnh phúc!
Nếu là Ô Thiến Thiến không quyết định gả cho Thiết Bổ Thiên, Sở Dương là sẽ trở về! Chuyện Mạc Khinh Vũ bên này đã rất viên mãn, được hai vị chí tôn nhận làm đệ tử.
Rất an toàn!
Áy náy kiếp trước của Sở Dương, coi như là bù lại một bộ phận. Trong lòng hắn cuối cùng có thể dễ chịu một chút.
Vì sao không quay về?
Trên đời này, không tồn tại cái cách nói gì một chồng một vợ, ba vợ bốn nàng hầu, chuyện rất bình thường! Chín vạn năm nay đều là như thế, nữ nhân từng người đều tập mãi thành thói quen, không có gì không thể tiếp nhận. Nam nhân có cái gì không thể tiếp nhận? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn nữ nhân yêu mình lại bị tương tư tra tấn mãi cho đến chết trong lòng rất dễ chịu sao?
Nhưng Ô Thiến Thiến đã gả cho Thiết Bổ Thiên, cũng liền cắt đứt một cái tâm tư trở về thăm của Sở Dương.
Trở về càng ít, Ô Thiến Thiến càng hạnh phúc. Một ngày nào đó, lúc nàng phai nhạt, đem đoạn chuyện cũ này chôn sâu dưới đáy lòng, lúc không nhớ tới nữa, lòng nàng sẽ yên vui.
Ở lúc chưa thể an ổn, mình trở về, chỉ có thể là làm cho nàng càng thống khổ! Ta đã có lỗi nàng, tội gì trở về hại nàng nữa?
Cho nên Sở Dương vô số lần muốn trở về, nhưng cuối cùng là vẫn khắc chế bản thân xúc động!
Nay ở Thượng Tam Thiên lại gặp lại.
Lại như thế nào? Cho dù người như cũ, nhưng nàng dù sao đã là vợ của người khác! Vợ của bạn, vợ của anh em, vợ của chiến hữu!
Sở Dương có thể như thế nào?
Thấy Ô Thiến Thiến đờ đẫn ngồi ngốc, trong lòng Sở Dương không biết là tư vị gì thở dài nói: “Nếu là Ô sư tỷ không có chuyện khác... Vậy ta liền cáo từ trước”.
Ô Thiền Thiến đờ đẫn nói: “Không có chuyện khác”.
Sở Dương yên lặng nhìn nàng một hồi, rốt cuộc đứng dậy liền muốn rời đi. Tuy cảm giác được bước đi của mình nặng ngàn cân nhưng hắn chỉ có thể rời đi!
Ô Thiến Thiến có chút đờ đẫn xoay chuyển con mắt, nhìn cái quần áo hắc bào này rời đi, khóe miệng lộ ra một tia thống khổ.
Liền ở lúc này, một cái thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng nói: “Tiểu tử, ta nhịn ngươi rất lâu rồi! Ngươi còn muốn đi?!”
Trước người Sở Dưong, không biết khi nào đã đứng một nữ tử áo trắng như tuyết, một đôi mắt như là đao phong, đóng ở trên mặt Sở Dương, trên khuôn mặt tuyệt sắc, một mảng nổi giận!