Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1108 : Cửu cửu tề tụ, trị thương
Ngày đăng: 03:06 22/04/20
Tin tức kế tiếp, lại càng khiến cho cửu đại thế gia hạ quyết tâm.
Bố Lưu Tình cùng Phong Nguyệt mang theo đồ đệ, tiến vào Lăng Hương viên.
Tin tức này, quả thực là kinh người.
Đổng Vô Thương cùng Nhuế Bất Thông ba người cũng tiến vào Lăng Hương viên, nhưng khi đó, mọi người hiển nhiên không thể nào quan tâm tới ba người bọn họ được. Bọn họ quan tâm chính là Bố Lưu Tình và Phong Nguyệt.
Các đại thế gia nhanh chóng hành động rồi.
Bọn họ cảm giác được nguy cơ đang từng bước từng bước tới gần.
"Về phần Lệ gia, chẳng lẽ cứ để mặc bọn hắn rời đi?" Thạch Kinh lại đưa ra một câu hỏi.
Các vị nhị tổ đều nhíu mày, không nói gì.
"Chúng ta đều không ở nhà, mà người của Lệ gia, có Lệ Tương Tư, ngăn không được." Tiêu Sắt thản nhiên nói.
Trong mắt Lăng Phong Vân chợt lóe lên hàn quang, nói: "Truyền tin chặn giết dọc đường thì thế nào? Có thể giết được kẻ nào thì hay kẻ đó. Dù sao dưới tình huống như vậy, Lệ Tương Tư cũng không dám trả thù."
Thạch Kinh là người đầu tiên đồng ý. Lệ gia đương nhiên không dám trả thù, dọc đường chính là địa bàn các đại gia tộc. Các đại gia tộc vẫn còn đệ nhất lão tổ tông tọa trấn ở nhà, thật sự kinh động, chọc giận bọn họ, Lệ Tương Tư chính là hữu tử vô sinh.
Dạ Đế trầm ngâm một chút, nói: "Cũng được, lập tức đưa tin cho các đại gia tộc, tổ chức nhân thủ tinh nhuệ, chặn giết người của Lệ gia dọc đường, không cầu chém tận giết tuyệt, nhưng... ta muốn Lệ Tương Tư phải cô cô độc độc, giống như một con chó chạy về tới Lệ gia."
"Được."
....
Vào đêm hôm Lệ gia rời khỏi Thiên Cơ thành.
Trong một khắc khi ra khỏi cửa thành, Lệ Tương Tư xoay người lại, nhìn về phía Thiên Cơ thành, trầm tư thật lâu.
"Đi chuyến này, vốn là cửu đại gia tộc liên thủ tương liên, nhưng từ nay về sau lại trở thành mặt thành thù rồi." Lệ Tương Tư im lặng hồi lâu, ống tay áo phất phơ theo gió, không ngờ lại toát lên một vẻ cô đơn tịch mịch không nói nên lời.
"Tu vi của ta, đã đạt tới cực hạn rồi. Ta có thể sống không tới một vạn năm nữa, nhưng hậu thế Lệ gia của ta, cần có một vạn năm này."
"Cho nên, các lão huynh đệ, xin lỗi."
"Thật hỗn đản." Tử Tà Tình thì thào mắng, đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Sở Dương, trị thương cho Sở Nhạc Nhi, ta phải đích thân làm. Ta không yên tâm với mấy món võ mèo cào của các ngươi."
Trong không gian, kiếm linh hung hăng mắng hai tiếng.
Tuổi ca ca còn lớn hơn cả ngươi, chẳng qua trước mắt còn chưa khôi phục hoàn toàn thôi, không ngờ trong mắt ngươi đã biến thành mấy món võ mèo cào rồi...
Ngay trong đêm hôm đó...
Tử Tà Tình mang theo Sở Nhạc Nhi tiến vào trong Sở Dương, ép Sở Dương nôn ra không ít tử tinh, nung chảy hóa thành một cái thùng tử tinh lớn, ước chừng còn cao hơn một người.
"Cửu cửu tề tụ rồi?" Tử Tà Tình hỏi.
Sở Dương gật đầu: "Không những thế, còn có Sinh Linh tuyền, độc đan của Độc Long giao, độc đan của vạn độc chi nguyên Nhân Diện Thải Hồng tri chu, còn có Hắc Huyết Độc Tâm đằng, Huyền Âm Phần Cốt thủy, còn có Thiên Độc Ngọc Tâm....."
"Tài liệu thật không ít." Tử Tà Tình thở phào một hơi: "Bắt đầu đi. Ta bảo vệ thần hồn cho Nhạc Nhi, tận lực không để thiên địa chi độc trong cơ thể nàng lãng phí."
"Bây giờ lấy Huyền Âm Phần Cốt thủy ra, đổ đầy thùng." Tử Tà Tình chỉ huy, Sở Dương đem Huyền Âm Phần Cốt thủy rót ào ào vào trong cái thùng tử tinh.
Tử Tà Tình kéo Sở Nhạc Nhi tới, xoạt xoạt mấy cái đã lột sạch đồ trên người tiểu nha đầu, chỉ còn lại một cái yếm.
Sở Nhạc Nhi cực kỳ xấu hổ, kinh hô một tiếng: "Đừng cho đại ca nhìn...".
Chưa kịp nói xong đã bị Tử Tà Tình nói vào trong Huyền Âm Phần Cốt thủy, tiếp đó khẽ run lên, cắn răng, không ngờ không nói một câu nào nữa.
Sở Dương bên cạnh dở khóc dở cười.
Tiểu nha đầu này, đến lúc này rồi còn chú ý cái này... Thật không biết nữ hài tử bình thường nghĩ cái gì nữa.
"Ra đi kiếm linh." Tử Tà Tình quát một tiếng.
Không trung chợt rung động, một thân ảnh hư ảo có chút ngưng thực đã xuất hiện trong phòng. Kiếm linh kỳ quái nói: "Ngươi làm sao lại biết ta có thể ngưng hình hiện thân?"
Tử Tà Tình hừ lạnh một tiếng: "Bớt nói nhảm đi. Ta bảo vệ thần hồn và kinh mạch cho Nhạc Nhi, ngươi bảo vệ ý thức không gian. Hai người chúng ta chính là một thiên đạo chi lực, một là u minh chi lực, hợp lại có thể trực tiếp tạo nên một cái luân hồi không gian cho Nhạc Nhi. Cẩn thận một chút, nếu như có chút sai lầm, ta sẽ đánh ngươi thành cửu kiếp, đem đi bổ thiên."
Kiếm linh sợ run cả người, đồng tình nhìn Sở Dương một cái. Nữ nhân thật hung hãn, ngày nào cũng phải đối mặt, thật làm khó ngươi rồi.
"Bắt đầu đi. Sở Dương, cho Nhạc Nhi dùng thuốc." Tử Tà Tình quát một tiếng.