Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1243 : Là bắt đầu hay chấm dứt
Ngày đăng: 03:07 22/04/20
Huyền Dương ngọc, chính là vật tồn tại chung với một trong cửu đại kỳ dược - Huyền Dược ngọc tủy!
Huyền Dương ngọc tủy, từ xưa tới nay, chỉ có một mình Sở Dương có được!
Huyền Dương ngọc này, trong thiên hạ, cũng chỉ lác đác mấy người có, hơn nữa, đều là Sở Dương tặng ra ngoài!
Lúc trước khi lấy được Huyền Dương ngọc, Sở Dương liền cho hai vị Ảnh Tử mỗi người một khối. Đưa cho Thiết Bổ Thiên kia một khối. Còn một khối đưa cho Thiết Bổ Thiên, đến bây giờ vẫn nằm trên cổ Thiết Bổ Thiên.
Vậy, thứ Lan Nhược đeo trên cổ là của ai?
Ảnh Tử, đi đâu mất rồi?
Mình đưa cho Thiết Bổ Thiên cửu trọng đan, Ảnh Tử cũng biết, nhưng hiện tại Lan Nhược mãi đến khi gặp mới biết mình. Nói một cách khác, Ảnh Tử cảm kích mình nên không nói ra.
Nhưng Ngọc của Ảnh Tử, lại xuất hiện trên người Lan Nhược.
Hai người Ảnh Tử chạy đi dâu rồi? Đây chẳng phải chuyện quá rõ ràng sao?
Sở Dương suy luận một chút đã xác định được: Nhất định là Lan Nhược xuống Hạ Tam Thiên xong, lập tức triệu tập hai Ảnh Tử tới truy hỏi, nhưng hai vị Ảnh Tử liều chết không nói, cuối cùng cũng bị Lan Nhược hạ độc thủ!
Mà Huyền Dương ngọc, cũng tự nhiên chạy vào trong tay Lan Nhược.
Nếu không thì Huyền Dương ngọc cũng tuyệt đối không rời khỏi người bọn họ. Huyền Dương ngọc đối với hai người bọn họ, tác dụng có thể nói là rất quan trọng! Cũng có tác dụng điều hòa thân thể. Loại thiên hạ kỳ bào như vậy, làm sao có thể tặng người khác?
Sở Dương chỉ hận không thể một chưởng đập chết luôn Lan Nhược. Làm gì còn hứng thú kết giao gì gì với hắn?
Sự tình đã tới nước này, trực tiếp tuyên bố một điểm: Bất kể Lan gia có cố gắng thế nào, có xu nịnh lấy lòng thế nào, ở trong lòng Sở Dương, Lan gia đã sớm bị phán định án tử hình rồi!
Tuyệt không thể sửa đổi!
Trong vô tình Lan gia đã xây dựng được quan hệ với Cửu Kiếp kiếm chủ, có thể tiếp tục một vạn năm hưng thịnh, nhưng cũng là trong vô tình, bọn hắn đã phá hư sạch sẽ tất cả điều này!
Điều này há không phải tạo hóa trêu ngươi?
Nếu như người của Lan gia biết được chuyện này, chỉ sợ số người hộc máu hối hận đương trường, tuyệt đối không phải là số ít!
"Hết thảy, ngày mai sẽ rõ ràng." La Tâm Họa thả lỏng, cười nói: "Đêm hôm nay, cuối cùng cũng có ân tâm ngủ một giác. Không biết nếu như gia tộc biết chuyện này sẽ cao hứng tới cỡ nào.”
Trên mặt Lan Nhược cũng nở một nụ cười kiêu ngạo.
Ngày mai chính là một khởi đầu tốt nhất! Vạn năm cơ nghiệp của Lan gia, ngày mai, đặt móng!
Trong lòng Lan Nhược tràn đầy cảm giác hưng phấn và thành tựu.
...
Thiết Bổ Thiên ngồi trên ghế, tay phải chống má, lặng lẽ chờ đợi.
Tiểu tử kia đã sớm ngoan ngoãn trở về phòng ngủ rồi. Thiết Bổ Thiên vốn nghĩ tiểu tử kia sẽ chịu nổi, nhưng không nghĩ tới năng lực độc lập của tiểu tử kia lại mạnh như vậy.
Một mình một phòng, không ngờ lại ngủ vô cùng ngon lành.
Hiện tại, Thiết Bổ Thiên đang đợi Sở Dương trở về. Nàng tựa như một nữ tử nông gia bình thường, đang chờ đợi trượng phu của mình.
Nếu ta và ngươi chỉ là phàm nhân, ta sẽ ở bên người cả đời, bất kể là thời điểm nào, chỉ cần ngươi về nhà đều sẽ có người chờ đợi ngươi.
Thiết Bổ Thiên suy nghĩ có chút xuất thần, sắc mặt ửng hồng. Trước đó, thật sự không thể tưởng được, nhất đại đế vương cũng có một ngày cam tâm tình nguyện triệt hồi ngụy trang, thay trang sức nữ nhân, toàn tâm toàn ý chờ đợi một người trở về.
Cảnh tượng này, nggay cả trong mộng cũng không dám mơ tưởng tới. Hiện giờ, Sở Dương tới đây, hết thảy đều biến thành sự thật.
"Sở Dương... Tiểu Điềm Điềm thích ngươi." Thiết Bổ Thiên xuất thần thì thào tự nói, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, bản thân đã thẹn muốn chui xuống đất: "Thật sự buồn nôn chết đi được."
Ngọn đèn dầu trên bàn lay động, khiến căn phòng đỏ au này cũng sáng tối không ngừng.
Cũng không biết lý do vì sao, đêm qua Sở Dương bày biện tất cả, hôm nay Thiết Bổ Thiên cũng không hề thay đổi. Bao gồm cả thảm, nến đỏ, vân vân...
Thiết Bổ Thiên muốn giữ tẩm cung của mình giữ nguyên cảnh tượng này, không có bất cứ thay đổi.
Tân phòng của mình, hạnh phúc của mình, nàng hi vọng có thể gìn giữ lâu hơn một chút...