Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1297 : Điềm lành liên tục
Ngày đăng: 03:07 22/04/20
Chỉ có một người biết? Lệ Vô Ba lập tức cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nói như vậy, chỉ cần thủ tiêu người này, mỏ tử tinh lớn nhất thiên hạ chẳng phải chính là của Lệ gia rồi?
Nếu như lời vị truyền nhân Tử Tinh thế giia này nói là sự thật... thì....
Đến lúc đó, Lệ gia có được mỏ tử tinh ở nơi này, lại có được mỏ tử tinh lớn nhất thiên hạ, phóng mắt khắp thiên hạ, ai có thể cản?
"Người này là ai?" Trong thanh âm Lệ gia chủ rõ ràng đã mang theo một phần sát khí. Một loại ý tức "trăng đen gió lộng giết người cướp của" không ngừng lan tràn.
"Lệ gia chủ cũng biết, trên thế gian này có một môn tuyệt học, tên là Tử Tinh thủ?" Sở Dương vẫn ung dung nói.
"Tử Tinh thủ? Đương nhiên biết! Đây là một môn công phu cực kỳ âm độc...." Lệ Vô Ba thuộc như lòng bàn tay, giới thiệu về Tử Tinh thủ một lần: "Nhưng môn công phu này nghe nói chưa từng có người nào gặp qua, hơn nữa đã thất truyền rồi... ý ngươi là?"
"Theo ta được biết, tu luyện Tử Tinh thủ, chỉ có lợi dụng hoàn cảnh có mật độ tử tinh dày đặc tới một mức độ cực kỳ khủng bố, mới có thể thành công!" Sở Dương khẽ cười: "Mà theo ta biết, người này đã tu luyện tới chí tôn tam phẩm.... Tứ phẩm, thậm chí là cao hơn...."
Sở Dương mỉm cười: "Lệ gia chủ, ngài nói xem, nới hắn tu luyện Tử Tinh thủ, mật độ tử tinh phải đạt tới mức độ nào, mới có thể khiến hắn trong một thời gian ngắn... đạt được thành tựu như vậy?"
Lệ Vô Ba hít thật sâu một hơi, khẽ cười cười: "Vận khí người này cũng tốt thật."
Sở Dương cười ha ha: "Bản thân ta lại cảm thấy, Lệ gia chủ, vận khí của còn tốt hơn."
Lệ Vô Ba khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt, trong mắt đã có quang mang lăng lệ chớp động: "Nếu ngươi đã biết người này, với tu vi của ngươi, vì sao ngươi không đích thân hạ thủ? Độc chiếm mỏ tử tinh, như vậy chẳng phải tốt hơn sao?"
Sở Dương bất đắc dĩ xòe xòe tay: "Lệ gia chủ chẳng lẽ nghe lầm? Ta vừa mới nói qua, người này thấp nhất cũng là chí tôn tam phẩm, tứ phẩm, thậm chí là cao hơn... Chẳng lẽ Lệ gia chủ cho rằng ta có thể giết được hắn?"
Lệ Vô Ba thản nhiên nói: "Vị tất đã không thể giết? Ngươi chính là kiếm trung chí tôn đó!"
Sở Dương cười khổ: "Đáng tiếc, sau lưng người này, còn có một cỗ thế lực lớn... Mặc dù đại thế lực này không biết người kia có mỏ tử tinh, nhưng giết người này lại phiền toái ngập trời đó."
Quả thế.
Trong lòng Lệ Vô Ba thầm hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ, nếu ngươi có nắm chắc, thế nào lại lộ ra tin tức cho ta?
Ngươi có lòng tốt như vậy sao?
"Người này tên gì?" Lệ Vô Ba hỏi.
Thế là tất cả con đường dẫn tới Đông Nam đều bị phong tỏa.
Cửu đại gia tộc liên hợp chấp pháp giả, còn có đám tán nhân giang hồ, tổ chức tự phát, đoạn tuyệt hi vọng tiến vào đông nam và hội hợp vực ngoại thiên ma của mấy người. Huy động toàn bộ giang hồ bao vây tiêu diệt.
Mấy tên đồng đảng vực ngoại thiên ma này không ngờ đều là người từng trải, trí kế chồng chất, kinh nghiệm phong phú, bọn họ rơi vào đường cùng, tả xung hữu đột, không ngờ đột phá vòng vây, một đường chạy trốn.
Trước mắt, tựa hồ đang chạy về phía tây bắc.
Bởi vì toàn bộ thiên hạ này, cũng chỉ có Tây Bắc là không ham hố gì chuyện này lắm.
Lệ Vô Ba nhận được tin tức như vậy xong cũng lơ đễnh. Chuyên này có liên quan gì tới Lệ gia? Các ngươi thích sao thì cứ làm, chết càng nhiều người càng tốt. Cái gì vực ngoại thiên ma chú? Lão tử căn bản không quan tâm....
Nhưng lập tức nhận được tin tức mới truyền tới, tin tức này rốt cuộc khiến cho Lệ Vô Ba đứng ngồi không yên.
Vì tin tức này nói: Bên trong mấy tên đồng đảng vực ngoại thiên ma này, có một người không ngờ có quan hệ với chấp pháp giả hình đường thủ tọa Lãng Nhất Lang.
Trước mắt, Lãng Nhất Lang thủ tọa đã dẫn người rời khỏi Chấp Pháp thành, đang ngày đêm kiêm trình, một đường tiến về Tây Bắc! Nghe nói là muốn đích thân giết chết người này, hoặc có còn có nguyên khác...
Nói ngắn lại, toàn bộ Tây Bắc vốn đang im lặng, không ngờ dần dần biến thành khí thế ngập trời.
"Lãng Nhất Lang tới Tây Bắc?" Lệ Vô Ba giống như uống lộn thuốc, đứng phắt lên, dọa cho vị nhân viên tình báo đang bẩm báo kia sợ nhảy dựng lên.
"Vâng...."
"Thật tốt quá!" Lệ Vô Ba xoa xoa tay, trên mặt không che giấu được vẻ hưng phấn: "Cái này thật sự là... Bánh ngọt trên trời rơi xuống! Nếu không nhận thì Lệ Vô Ba ta đúng là quá ngu ngốc, có lỗi với liệt tổ liệt tông...
"Một khi vận tới, cho dù là tường thành cũng không đỡ nổi!" Lệ Vô Ba rất hưng phấn. Có thể không may mắn sao? Đầu tiên là mỏ tử tinh một vạn năm không khai thác được, đột nhiên lại có hi vọng, tiếp đó lại chiếm được tức của mỏ tử tinh đệ nhất thiên hạ.
Sau đó, vừa mới nhận tin tức này không được bao lâu, người mấu chốt không ngờ lại trùng hợp chạy tới trước cửa!
Trong lòng Lệ Vô Ba kích động không thể kìm chế. Phàm gia tộc hưng thịnh, tất có điềm lành! Tất cả, tất cả những điều này, chẳng phải chứng minh một điểm: Lệ thị gia tộc ta... rốt cuộc cũng có cơ hội trở mình rồi! Bằng không, há có thể xuất hiện bao nhiêu chuyện tốt liên tiếp như vậy? Đây là thiên ý rồi!"
"Oa ha ha ha..."