Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1316 : Chuẩn bị đi chết!

Ngày đăng: 03:08 22/04/20


Mấy người đứng dậy, nhìn thoáng qua cái động u ám mà mình đã náu thân tám ngày qua, ánh mắt đều vô cùng trầm trọng.



Tám ngày này, chính là tám ngày bình tĩnh!



Một khi ra ngoài, chính là quan ải vạn dặm, huyết chiến liên tục! Ai cũng không biết, những huynh đệ bên cạnh mình, lilệu còn có mấy người sống sót ra khỏi Tây Bắc!



Thế cục quá hiểm ác!



Trong lúc nhất thời, mọi người đều có chút không nỡ.



"Lần này ra ngoài, đó chính là huyết chiến! Có thể là ngươi, cũng có thể là ta, sẽ táng thân ở Tây Bắc này!" Thanh âm Sở Dương trầm trọng: "Chín người chúng ta, muốn toàn thân trở ra, không mất một sợi tóc, tuyệt đối không có bất cứ chút khả năng nào!"



"Nhất định sẽ có người chết!"



"Chư vị phải chuẩn bị sẵn sàng!"



Tám người Ngụy Vô Nhan đều trầm trọng gật đầu.



"Sau khi ra ngoài, chúng ta tận lực đi cùng nhau, bảo trì đầy đủ thực lực. Không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không được tách ra!" Sở Dương trầm trọng nói: "Bất quá, sớm hay muộn cũng sẽ phải tách ra, cho nên, lời cáo biệt, ta nói trước ở đây một lần: Chư vị, bảo trọng! Nhất định phải sống sót!"



Trong mắt mọi người đều cùng lộ ra một vẻ cảm động, nhìn nhau thật lâu, cùng đồng thanh nói: "Chư vị, bảo trọng! Nhất định phải sống sót!"



Giờ khắc này, ngay cả bốn vị hình lại cũng như vậy. Nực ngoại thiên ma cái con mẹ nó! Giờ khắc này ở đây, mọi người đều là huynh đệ đồng sinh cộng tử!



"Đi!" Sở Dương dẫn đầu, phóng về phía trước.



Đám người Ngụy Vô Nhan gắt gao bám theo phía sau.



Bốn vị hình lại đi được hai bước, đột nhiên đồng thời dừng lại, xoay người, quỳ xuống: "Lão đại! Chúc ngươi tìm được đại tẩu, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không chia lìa!"



Bốn người hung hăng dập đầu, ngẩng lên, đã rơi lệ đầy mặt.



Bọn họ đang cáo từ Lãng Nhất Lang, người đã u minh chia cách.



...



Trên mặt đất, sau khi bị đám người Lệ gia cày xới một phen, tuyết đọng dày mấy trượng đã không biết chạy đi đâu, chỉ còn bùn đất đen xì.



Lớp đất khẽ run rẩy, tiếp đó, một cái lỗ lớn bằng đầu người lặng lẽ lộ ra. Thổ địa bốn phía xung quanh vô thanh vô tức chồi lên một chút, tạo thành một cái miệng phễu, che giấu cái lỗ này.



Sau đó, một cái đầu người cực kỳ cẩn thận từ trong cái lỗ thò ra, hai con mắt sắc bén đảo nhanh như chớp, đánh giá tình hình xung quanh.




Trừ đạit tuyết trên bầu trời vừa mới rơi xuống, tuyết đọng vốn có trên mặt đất cơ bản đã không còn nhìn thấy. Lệ gia tìm kiếm không ngờ không buông tha một góc chết nào.



Tất cả rừng cây có thể giấu người đều bị phá hủy hoàn toàn.



Mọi người càng đi, càng cảm thấy trong lòng phát lạnh.



Đây là dạng quyết tâm gì, mới có thể làm được như vậy?



Suốt hai ngàn năm trăm dặm đường, phía trước rốt cuộc mới xuất hiện thiên địa tuyết trắng!



Nói cách khác, trong một vòng tròn khổng lồ, bán kính hai ngàn năm trăm dặm, Lệ gia... đã lật lên toàn bộ!



Cũng có thể nói, địa phương còn lại, Lệ gia còn chưa tìm kiếm hoàn toàn, đồng thời cũng có cao thủ Lệ gia trấn thủ. Chiến đấu sắp bắt đầu.



"Chú ý, chiến đấu sắp bắt đầu rồi." Nhìn thiên địa tuyết trắng cách đó hơn mười dặm, Sở Dương trầm giọng nói: "Một khi ra khỏi khu vực này... Chúng ta sẽ phải chiến đấu bất cứ lúc nào." Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL



Mọi người chậm rãi gật đầu.



"Chuẩn bị xong chưa?"



"Chuẩn bị xong!"



"Vậy, chúng ta sẽ đi tìm cái chết!"



"Đây chính là con đường tất chết! Xông ra ngoài, mới có khả năng sống sót!"



"Được! Chúng ta cùng bước lên tử lộ này!"



Một trận cười khẽ vang lên, chín thân ảnh lăng không, tà tà mặt đất, nhanh chóng lao thẳng ra ngoài.



...



Từ nơi này, đi hơn bảy ngàn dặm nữa là ra khỏi Tây Bắc!"



Mọi người nằm trên một gò núi nhỏ, cả người đều vùi trong tuyết, nhìn về một giao lộ phía trước. Một cảnh tĩnh mịch, nhưng nơi này khẳng định có mai phục.



Thật lâu sau, mọi người không hề động đậy.



Khi mọi người đang chuẩn bị nhìn tới hoa mắt, trên giao lộ tựa hồ có bóng người lóe lên, một bạch y nhân đột nhiên xuất hiện.