Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1332 : Cái giá trên trời
Ngày đăng: 03:08 22/04/20
Dạ Trầm Trầm vẻ mặt đắc dĩ, dở khóc dở cười nói: "Tiền bối... Cho dù vãn bối mọc thêm mấy lá gan nữa, cũng dám xử trí tiền bối ngài... Nếu ngài đã khiển trách... mấy tên đui mù kia rồi... Không bằng cho qua đi... Nể mặt chúng ta đồng căn đồng nguyên...."
Nghe tới bốn chữ đồng căn đồng nguyên, sắc mặt Vũ Tuyệt Thành kỳ dị, biến ảo một chút.
Nếu nghiêm khắc mà nói, thật đúng là đồng căn đồng nguyên, đều có quan hệ với cửu kiếp.
Trong khoảng thời gian này, tâm tình Vũ Tuyệt Thành có chút chuyển biến. Đối với việc dĩ váng, tựa hồ cũng phai nhạt hơn một chút. giờ phút này nghe được câu này, không ngờ lại thoáng xúc động, trăm mối ngổn ngang.
Bùi ngùi thở dài: "Thôi, ngươi đã nói như vậy rồi, lão phu cũng không làm quá nữa."
Dạ Trầm Trầm liên tục nói lời cảm tạ.
"Dạ gia các ngươi chỉ cần bồi thường tiểu đồ đệ của ta một chút tổn thất là được rồi." Vũ Tuyệt Thành trìu mến nhìn Sở Nhạc Nhi: "Tiểu đồ đệ của ta chỉ là một nữ oa thôi, chính là quan môn đệ tử, từ trước tới giờ vẫn nhát gan, luôn luôn được yêu thương giống như châu bảo vậy. Lần này lại bị các ngươi dọa kinh hãi không ít."
Bên ngoài, mấy người lộ ra sắc mặt quái dị.
Bị chúng ta dọa kinh hãi không ít? Vị tiểu cô nãi nãi này vừa xuất thủ đã là tiên thiên chi độc, đến rốt cuộc là ai bị dọa cho kinh hãi không ít?
Dạ Trầm Trầm cười ha hả: "Đúng vậy đúng vậy. Người đâu, mở tàng bảo khố của gia tộc ra. Vị tiểu... tiểu...." Ngập ngừng một hồi, lại không biết nên xưng hô thế nào.
Cho dù không dựa theo bối phận thế tục, chỉ án chiếu theo cửu kiếp mà tính, Vũ Tuyệt Thành đã đứng ngang hàng với lão gia gia của hắn. Hiện giờ Vũ Tuyệt Thành thu đệ tử...
Chẳng lẽ mình còn phải gọi là cô nãi nãi sao?
"Khụ, ngươi cứ gọi là tiểu muội muội là được." Vũ Tuyệt Thành trợn trừng mắt. Không ngờ Dạ Trầm Trầm lại trực tiếp mở tàng bảo khố ra... Vũ Tuyệt Thành cũng hiểu được sĩ diện, vì thế sẽ không làm khó hắn.
Không thể bắt vị lão tổ tông Dạ gia này gọi một tiểu cô nương mười bốn tiểu như Sở Nhạc Nhi là cô nãi nãi ngay trước mặt đám tử tôn hậu đại được!
Loại sự tình này, Độc y ta tuyệt đối không thể làm.
"Ừm, dẫn vị tiểu muội muội này... đi lựa chọn mấy thứ nàng thích." Dạ Trầm Trầm như trút được gánh nặng.
"Nhưng mà, nếu ta thích rất nhiều thứ thì làm sao bây giờ?" Sở Nhạc Nhi điềm đạm đáng yêu nhìn Vũ Tuyệt Thành.
"Nàng nàng... căn bản không nghe chúng ta giới thiệu, vừa vào đã trực tiếp hạ độc... Sau đó bắt ba người chúng ta so sánh, ai lấy được món đồ tốt nhất... thì cho người đó giải dược trước... còn.. người giới thiệu thứ kém cỏi nhất... Sẽ không có giải dược...."
Vị chấp sự này mặt vàng như đất: "Nàng căn bản không lựa chọn... Huyền tôn... cái này... cái này...."
"Nàng còn phải lựa chọn sao? Có ba người hiểu rõ tàng bảo khố nhất là các ngươi lựa chọn thay nàng, nàng còn lựa chọn cái gì?" Dạ Trầm Trầm nghiến răng ken két, hít sâu mấy hơi lạnh, mặt nổi gân xanh, thì thào nói: " Không ngờ một tiểu nha đầu yếu đuối đáng yêu vừa thấy đã ưa... lại là một nữ ma đầu toàn thân là độc, bụng dạ độc ác tham lam vô cùng...."
"Ba người các ngươi tự mình đi Giới Luật hình đường lĩnh phạt đi... Lão phu bế quan!" Dạ Trầm Trầm phất tay bỏ đi.
Trên mặt vị chấp sự này toát mồ hôi lạnh, nhìn lão tổ tông đi xa, khóc không ra nước mắt: "Làm sao còn có ba người các ngươi nữa.. hiện tại chỉ còn mình ta thôi... Hai người kia khiến tiểu cô nãi nãi kia không hài lòng đã độc phát, cả người cứng ngắc, nói phải một tháng sau mới có thể khôi phục...."
...
Dạ thị gia tộc truyền xuống nghiêm lệnh. Ở trong lãnh địa Dạ thị gia tộc, vô luận Thiên độc tiểu thư có làm chuyện gì... cũng phải ủng hộ!
Ai dám chọc vào Thiên độc đại tiểu thư... gia pháp trừng phạt.
Nhưng về phần nguyên nhân, lại giữ kín như bưng.
Thứ nhất, chuyện này nói ra thật mất mặt.
Thứ hai sao...Chỉ mình Dạ gia ta chịu thua thiệt, không công bằng nha. Tính sao Vũ Tuyệt Thành cũng phải mang theo đồ đệ của hắn đi thăm mấy đại gia tộc khác chứ?
...
Hai thầy trò Vũ Tuyệt Thành thoải mái nhàn nhã, một đường trừng ác làm thiện, từ đại bản doanh Dạ gia xuất phát tiến thẳng Tây Bắc.
Dọc đường đi, đương nhiên cũng có không ít chấp pháp giả thảo luận chuyện vực ngoại thiên ma Sở Dương, nhưng đều bị Sở Nhạc Nhi trừng trị sạch sẽ, không chút lưu tình!
Chấp pháp giả trả thù nhiều lần không có kết quả, khi đang chuẩn bị xuất động quy mô, Pháp Tôn rốt cũng nhận được phi ưng truyền thư, lúc này lập tức hạ lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được chọc vào một già một trẻ này.
Pháp Tôn là nhân vật thế nào? Trong tình bào vừa nói, hắn đã lập tức đưa ra kết luận, lão đầu này chỉ sợ chính là Vũ Tuyệt Thành rồi.