Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1366 : Cửu Kiếp kiếm, kiếm bính
Ngày đăng: 03:08 22/04/20
"Xem ra Dạ gia thật sự phải tiến hành một lần đại chỉnh đốn rồi!" Trong lòng Dạ Trầm Trầm thầm hạ quyết tâm
"Cho tất cả bọn hắn cút đi! Ta nói này, Tiểu Dạ, nếu như lần sau lúc ta tu luyện còn nghe thấy thanh âm như lần này nữa.... đừng trách ta không lưu cho ngươi mặt mũi." Ninh Thiên Nhai ra vẻ bề trên nói.
"Vâng!" Dạ Trầm Trầm nghẹn khuất nói, hung hăng quay đầu, thấp giọng gầm lên: "Còn không mau cút trở về cho ta! Sau khi trở về sẽ tính sổ với các ngươi!"
Không chỉ là tính sổ, Dạ Trầm Trầm giờ khắc này tâm muốn ăn tươi nuốt sống mấy kẻ này cũng có rồi.
Trong lòng uất ức vô hạn: Ta đã lớn từng này tuổi rồi! Các ngươi có thể hay không! có thể... không khiến ta như mất mặt như vậy không...
Tiến lên, nặng nề vỗ cho mỗi người một chưởng, khiến cho bọn hắn khôi phục chút năng lực hành động, tiếp đó Dạ Trầm Trầm liền một cước đá vào đít Dạ Túy: "Cút! Còn dám tới Bảo Tháp sơn, ta liền phế ngươi!"
Dạ Túy dẫn người, chật vật rời đi.
"Ninh lão, đa tạ hạ thủ lưu tình, nếu như không còn chuyện gì khác, ta liền về đây." Dạ Trầm Trầm chắp tay, trong lòng đã quyết định chủ ý.
Gần như chín ngàn năm nay, mình vẫn không quản tới việc nhà. Hiện giờ, xem ra thật sự phải thanh tẩy sạch sẽ một lần rồi.
Dạ gia này, cái dạng gia tộc này, đã khiến mình cảm thấy có chút xa lạ...
"Chậm một chút, ta còn muốn nhắc nhở ngươi một chuyện." Ninh Thiên Nhai trầm trọng nhìn hắn, ánh mắt lạnh lùng: "Tiểu Dạ, tên tôn tử này của ngươi.... Chính là đệ nhất thừa kế giả Dạ thị gia tộc... Ngươi không cảm thấy dị thường sao?"
Dạ Trầm Trầm mơ hồ không hiểu: "Dị thường?"
Ninh Thiên Nhai trầm giọng nói: "Hắn luyện chính là ma công!"
"Ma công? Cái gì ma...." Dạ Trầm Trầm có chút mơ hồ thì thào một câu, đột nhiên sắc mặt đại biến: "Ninh lão, ý ngươi là...."
Ninh Thiên Nhai nhàn nhạt gật đầu: "Chính là thứ đó! Ngươi trở về tự nghiệm chứng là được... Nể mặt phụ thân ngươi, ta cảnh tỉnh ngươi một lần."
Trong phút chốc, cả người Dạ Trầm Trầm đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt đẫm, vái một cái thật sâu, thành tâm thành ý, còn mang theo một chút sợ hãi nói: "Đa tạ Ninh lão!"
Không thể không tạ.
Nếu như Ninh Thiên Nhai không nói chuyện này cho mình, mà là nói cho người khác biết.... Dạ Trầm Trầm có thể khẳng định, chỉ trong vòng một tháng, Dạ gia sẽ hoàn toàn bị xóa tên khỏi Cửu Trọng Thiên đại lục.
Ma công! Nguồn truyện: Truyện FULL
Uy hiếp còn lớn hơn cả Cửu Kiếp kiếm chủ!
Người bình thường không biết ma công, nhưng từ chí tôn thất bát phẩm trở lên đã có tư cách tham dự cơ mật nhân tộc, há có thể không biết? Trong chấp pháp giả, đám người Pháp Tôn há có thể không biết?
Dạ Trầm Trầm vẻ mặt trầm trọng, phi thân mà đi.
Ngay sau đó, kiếm tiêm, kiếm nhận, kiếm phong, kiếm cách, kiếm thiệt cùng nhào tới!
Ca ca ca ca ca...!
Tự trở về chỗ của mình.
Sau một hồi hào quang chói mắt, ở trước mặt Sở Dương đã xuất hiện một thanh kiếm gần như đầy đủ! Trong mắt Sở Dương, thanh kiếm này đã là đầy đủ.
Nếu muốn nói thiếu cái gì, thì chính là thiếu một cái kiếm đôn.
Cũng chính là đầu kiếm bính, còn gọi là kiếm thủ.
Trừ cái đó ra, gần như đã hoàn mỹ vô khuyết. Sở Dương không kìm được nghi hoặc trong lòng: Cửu Kiếp kiếm, hẳn là có chín đoạn, vậy hai đoạn còn là gì?
Một thanh kiếm gần như đầy đủ chớp động trước mặt Sở Dương.
Phát ra khí tức thân cận.
Sở Dương mỉm cười, vươn tay ra, kiếm bính tựa hồ do dự một chút, sau đó mới cẩn thận rơi vào lòng bàn tay hắn.
Kiếm cương gào thét mà tới, bay vờn xung quanh hắn.
Kiếm bính mang theo một ý tứ cẩn thận, thăm dò, khẽ rung động trong lòng bàn tay Sở Dương.
Sở Dương lộ ra một nụ cười ấm áp, mở rộng tâm linh của mình, năm đoạn Cửu Kiếp kiếm trước cũng đang cổ vũ, chờ đợi, mời chào...
Ngay sau đó, kiếm bính đã phát ra một tiếng u u rất khẽ.
Sau đó, Cửu Kiếp kiếm chấn động, thương một cái, một chút khoảng cách rất nhỏ giữa kiếm bính và những đoạn Cửu Kiếp kiếm còn lại đã biến mất không thấy đâu nữa!
Toàn bộ thanh kiếm lành lạnh như nước, trầm ổn như núi. Thân kiếm chớp động, giống như có phong vân động.
Trong lòng Sở Dương bỗng nhiên cảm thấy một chút kiên định. Đúng vậy, chính là kiên định. Cái loại cảm giác rất dựa dẫm, rất an toàn.
Đồng thời, trong não hải của hắn cũng mơ hồ, run lên một hồi, trong vô thức đã tiến vào Cửu Kiếp không gian.
Chỉ thấy Cửu Kiếp không gian hiện tại sao với lúc trước đâu chỉ lớn hơn gấp mười, gấp trăm lần. Khắp nơi đều tràn ngập tử khí, trong một khoảng trống, kiếm linh cầm kiếm mà vũ, xuất ra từng đạo từng đạo vếtt ích huyền ảo.
Đúng là kiếm chiêu thuộc về Cửu Kiếp kiếm đoạn thứ sáu!
"Sinh sát đại quyền ta nắm giữ, năm ngón tay hợp lại thiên phải rụng, cửu kiếp cửu tán phong vân tụ, Cửu Trọng Thiên Ngoại huyết như mực!