Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1383 : Loạn cục Thiên Lan Thành

Ngày đăng: 03:08 22/04/20


Lan gia mấy ngày nay xem như thất bại thê thảm.



Đợi cho nhóm nhân thủ thứ hai đi Hạ Tam Thiên xong, Lan gia mới bắt đầu thu dọn lại đống hỗn độn. Đại môn hùng vĩ đã đứng sừng sững cả vạn năm, trực tiếp bị đốt thành tro bụi, đương nhiên không thể dùng được nữa.



Lan gia đương nhiên phải dốc sức tu sửa.



Đối với điểm này, người của Lan gia chỉ có thể tự trào: Một vạn năm rồi, sớm nhìn nó không vừa mắt. Hiện tại đốt đi, vừa vặn làm cái khác đẹp hơn.



Lan gia xây dựng rầm rộ, đương nhiên phải mua sắm. Mà người chết trong gia tộc nhiều như vậy, đương nhiên cũng phải làm tang sự. Các đại lão gia tộc đều đang quan tâm đại sự, một nam một bắc, một thượng một hạ, chỗ nào cũng là đại sự, nào còn thời gian quan tâm mấy việc nhỏ nhặt này? Đương nhiên an bài xong xuôi là coi như xong.



Hơn nữa, thực lực Lan gia bây giờ trên cơ bản đã bị rút đi bảy mươi phần trăm rồi: Lực lượng bí mật thì đã có hơn một trăm vị cao thủ chí tôn chạy tới phương bắc bao vây tiêu diệt Lệ gia. Lại có một đám chí tôn Hạ Tam Thiên, mà ở thông đạo Thượng Tam Thiên cũng cần phái đi một đám cao thủ đắc lực...



Hơn nữa, chỉ trong hai năm qua, gia tộc đã có hơn hai trăm vị siêu cấp cao thủ chết đi.



Dưới tình huống như thế, trong Lan gia thật sự không còn bao nhiêu cao thủ. Những người đắc lực một chút thì kẻ bị chết, người bị thương, một số lại bị phái ra ngoài...



Cứ như vậy, việc xây dựng đại môn và tổ chức tang sự đương nhiên là rơi vào tay người bình thường của Lan gia.



Mà chính bởi vì chuyện này mới bại lộ hoàn toàn tệ đoan vạn năm của Lan gia ra ngoài ánh sáng!



Nói thực, Lan gia truyền thừa vạn năm, thật sự đã mục nát tới cực điểm, nhưng bình thường có những cao thủ kia áp chế, làm chủ sự tình. Những người này tất cả đều là cao thủ. Đối với nữ sắc tài vật...vvv... cũng không có bao nhiêu nhu cầu...



Cho nên cho dù sai lầm, cũng là chuyện đầy tớ lén lút kiếm chút tiền lời trung gian bỏ túi riêng, về phần lấn nam bá nữ đương nhiên là có.



Nhưng mọi người mắt nhắm mắt mở cho qua mà thôi.



Bất quá lần này, quả thực là trắng trợn không kiêng nể gì rồi.



Trong núi không lão hổ, hầu tử xưng đại vương.



Thế là đám nhị thế tổ Lan gia đồng loạt xuất động, trực tiếp khiến cho Thiên Lan Thành giống như bị châu chấu càn quét....




"Cho nên trên thế gian này, không có một gia tộc, quốc gia nào trường tồn... Nhân loại chẳng qua là đang lần lượt thành lập, lần lượt phá hủy... lặp lại vận mệnh tất cả mọi người...."



Giọng nói Mạc Thiên Cơ có chút mỉa mai: "Gia tộc anh hùng truyền thừa qua mấy đời, nhất định sẽ để ra cẩu hùng! Mà sau mấy đời cẩu hùng, nhất định sẽ đẻ ra hoàn khố. Sau hoàn khố đó chính là táng tận lương tâm rồi. Sau đó chỉ có thể là diệt vong...."



"Hôm nay chúng ta diệt sạch Lan gia, là được nhìn thấy ngàn năm vạn năm sau, gia tộc của ta và ngươi, cũng bị người ta tiêu diệt như thế!"



Cố Độc Hành thở dài, nặng nề nói: "May mà chúng ta bây giờ vẫn còn có một tia lương tâm, còn có thể đồ diệt những kẻ vô sỉ này! Tương lai, nếu tử tôn ta cũng thế, Cố Độc Hành ta sẽ tự tay diệt sạch huyết mạch của mình." Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



Mạc Thiên Cơ khẽ lắc đầu: "Nói là nói như vậy... Nhưng đến lúc đó, chỉ sợ không biết ngươi đã ở nơi nào...."



Cố Độc Hành ngạc nhiên nói: "Ta có thể đi nơi nào?"



Ánh mắt Mạc Thiên Cơ thâm thúy, chậm rãi ngẩng đầu nhìn trời xanh vô tận, thở dài một hơi.



....



Phía dưới, ở trên con đường phía xa xa đột nhiên vang lên những tiếng kêu thảm, một đám huyết quang bắn tung lên trời.



Cố Độc Hành cùng Mạc Thiên Cơ phóng mắt nhìn tới, chỉ thấy chỗ đó rực sáng chói lọi, tựa như có từng đóa từng đóa tiên hoa đột nhiên nở nộ ở nơi đó!



"Quỳnh hoa?" Cố Độc Hành không khỏi cả kinh: "Tạ Đan Quỳnh xuất thủ? Đây là chuyện gì? Hắn và Ngạo Tà Vân đi cùng nhau, thế nào cũng lão luyện thành thục mà. Ta vốn tưởng là Kỷ Mặc và La Khắc Địch gây chuyện trước, thế nào là hai người bọn họ?"



Thanh âm nổi giận của Tạ Đan Quỳnh từ xa a truyền tới: "Đồ mắt chó đui mù...."



Mạc Thiên Cơ thở dài: "Khụ, từ những lời này có thể nghe ra được, chỉ sợ tại bộ dáng Tạ Đan Quỳnh quá anh tuấn rồi...."



"Quá anh tuấn?" Cố Độc Hành không hiểu ra làm sao.



"Nghe nói có một số người trong đại gia tộc... chơi mỹ nữ chán rồi...." Mạc Thiên Cơ không ngờ nhếch miệng lên: "Thích chơi thố tử..."