Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1459 : Tuyệt thế phúc duyên

Ngày đăng: 03:09 22/04/20


Trên thi thể long phượng, vị trí tay trái Ngạo Tà Vân áp lên, đột nhiên tỏa ra huyễn quang mờ ảo, dần dần sáng lên. Khi vầng quang mang này dâng lên, linh khí trong thiên địa đang hội tụ về nơi này đột nhiên đình chỉ.



Một đạo hoàng quang tinh tế từ tay trái Ngạo Tà Vân tiến vào cơ thể hắn, tiếp đó theo khí lưu trong kinh mạch chậm rãi vận chuyển, tới đan điền, chuyển một vòng, sau đó lại thoát ra, dọc theo kinh mạch nửa thân thể bên phải vân đến tay phải, từ lòng bàn tay phải thoát ra, tiến vào lòng bàn tay Nhuế Bất Thông.



Sau khi vận chuyển một chu thiên trong cơ thể Nhuế Bất Thông, nó lại tiến vào cơ thể Đổng Vô Thương... Sau đó theo thứ tự là Mạc Thiên Cơ, Kỷ Mặc, Sở Dương...



Đều vận hành một chu thiên trong cơ thể mười một người, tiến vào đan điền Ngạo Tà Vân, sau đó theo lực lượng mới không ngừng tràn vào, quá trình này lặp đi lặp lại....



Sau khi một đạo hoàng sắc long khí kia xuất hiện, tiến vào cơ thể mọi người vận chuyển một chu thiên, nơi tay phải Nhuế Bất Thông áp lên thi thể phượng hoàng cũng mơ hồ xuất hiện một đạo thất thải hào quang, toát ra giống như hỏa quang. Một đạo lực lượng nóng rực tiến vào cánh tay phải hắn, theo kinh mạch trên tay tiến vào đan điền, vận chuyển một chu thiên, từ tay trái tiến vào tay phải Ngạo Tà Vân, dùng phương hướng ngược lại mà di chuyển, đi qua Ngạo Tà Vân, sau đó là Cố Độc Hành, Tạ Đan Quỳnh, La Khắc Địch, đến người cuối cùng lại di chuyển vào trong thân thể Nhuế Bất Thông.



Mà một đạo quang mang, lại mang màu đỏ!



Ngay sau khi long lực hoàng sắc, phượng lực hồng sắc đều vận chuyển một chu thiên, tất cả mọi người đều cảm thấy ầm ầm chấn động. Hai đạo lực lượng kia đột nhiên giống như bị gia tộc bất ngờ, xoạt một tiếng ầm ầm lao đi.



Hai cỗ lực lượng khổng lồ, lần lượt từ hai bên, tiến vào thân thể mọi người.



Vốn là một tia nước nho nhỏ, trong nháy mắt đã biến thành một dòng suối nhỏ, tiếp đó lại biến thành một con sông, sau đó sông lớn mênh mông, cuồn cuộn, điên cuồng tràn vào thân thể mọi người.



Sở Dương nhắm mắt lại, cảm thụ được biến hóa trong cơ thể, có thể cảm nhận rất rõ ràng, sau mỗi lần lực lượng long phượng vân chuyển xong một chu thiên, đều lưu lại một chút dấu vết rõ ràng trong đan điền mình.



Dần dần, trong đan điền của mình hình thành nên một khí xoáy hoàng sắc hồng sắc đan xen.



Mà cái khí xoáy này, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ dần dần biến lớn.



Tuy không biết người khác thế nào, nhưng tụ linh như vậy là hoàn toàn chia đều, cho nên Sở Dương dám khẳng định, tình huống của những người khác khẳng định cũng giống mình!



Đương nhiên, có một điểm Sở Dương không biết.



Trước mắt chỉ có hắn cùng Cố Độc Hành, Đổng Vô Thương, Mạc Thiên Cơ, Mạc Khinh Vũ, Mặc Lệ Nhi chín người là hấp thụ được lực lượng như vậy. Nhưng trong đan điền hai người xếp đầu lại chỉ có long nguyên lực và phượng nguyên lực thuần khiết.



hoàng sắc thuần thúy và hồng sắc thuần thúy!



Cái này cũng liên quan tới thế chất huyết msạch hai người...




Hơn nữa trong sơn động cũng tràn ra một cỗ lực lượng thần bí, tựa hồ có khí thế bài xích linh khí thiên địa.



Nhưng Nguyệt Linh Tuyết hiện tại không thể hô hấp nữa rồi.



Bởi vì linh khí quá mức nồng đậm rồi. nếu như hô hấp, chính là luyện công siêu cường độ! Linh khí xung quanh gần như đặc sệt thành thực chất.



Nguyệt Linh Tuyết quan sát một phen mới mỉm cười nói: "Các ngươi không cần nữa, ngược lại tiện nghi cho ta. Cả đời này ta chưa bao giờ thấy qua linh khí tinh thuần như vậy."



Hắn dang rộng hai tay, lực lượng chí tôn tràn ra, trong phút đã bao phủ phạm vi hơn mười dặm, kiềm giữ tất cả linh khí lại!



Tiếp đó lại bắt đầu vận công, lấy từ trong giới chỉ ra mấy chục khối tử tinh chi tâm, nhanh chóng chế tạo mấy cái bình.



Thì thào lẩm bẩm: "Hi vọng linh khí nồng đậm lần này có thể ngưng tụ ra vài viên Phong Nguyệt chân linh."



Toàn lực vận công.



Lập tức, linh khí bốn tám hướng đều ngưng tụ về phía trung tâm. Trước người Nguyệt Linh Tuyết. linh khí càng lúc càng nồng đậm, sau một hồi lâu, không ngờ lại vang lên mấy tiếng ba ba ba rất nhỏ...



Thật lâu sau, từ trong không khí đột nhiên ngưng tụ ra một giọt chất lỏng tử sắc, chậm rĩa rơi xuống.



Nguyệt Linh Tuyết hô hấp trầm trọng, khống nguyên lực, khiến giọt linh dịch tử sắc này rơi vào trong bình tử tinh tâm, tiếp đó lập tức hàn kín miệng lại. Cứ thế lặp đi lặp lại...



Liên tục bảy lền như vậy, không ngờ biến linh khí mấy ngàn dặm, ngưng tụ thành bảy giọt linh dịch, cẩn thận thu vào như trân bảo.



"Lần này ngược lại thành toàn ta và Nhu Nhi. Ta hộ pháp cho bọn họ, ngược lại bỗng không lại nợ một nhân tình...." Nguyệt Linh Tuyết cười khổ một tiếng, lau mồ hôi trên trán, ngồi ngay ngắn bất động.



Trong sơn động.



Trên thân thể cự long đã có một phạm vi một trượng xuất hiện hào quang.



Mà tốc độ long phượng chi lực tràn ra cũng càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh mẽ...