Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1462 : Cửu kiếp đệ thất
Ngày đăng: 03:09 22/04/20
Phiêu Miễu Thiên Tinh được kiếm linh đưa trực tiếp vào Sinh Linh chi tuyền. Trong phút chốc, nước suối bên trong Sinh Linh chi tuyền đã bắt đầu xoay chuyển cuồn cuộn, từ màu trắng ngà ban đầu, trong nháy mắt đã dung hợp với Phiêu Miễu Thiên Tinh.
Chuyển hóa thành một loại trắng nhũ trong suốt.
Loại nhan sắc này giống như nhan sắc của Không Thanh linh nhũ vạn năm, nhưng so ra lại càng tinh khiết hơn.
Mặc dù là trắng nhũ, hơi đục, nhưng lại khiến cho người ta có một loại cảm giác giống như trong suốt, không có bất cứ chút tạp chất nào, cực kỳ kỳ lạ!
Một mùi hương ẩn ước phiêu tán bên trên Sinh Linh chi tuyền, khiến cho ta người ta vừa ngửi được đã thấy toàn thân thoải mái không nói nên lời!
Hiện giờ, chỉ cần có mầm mống sinh mệnh của tinh linh là nó lập tức sẽ biến thành thiên địa chí bảo, so với Sinh Mệnh chi tuyền còn quý giá hơn, thứ mà Tinh Linh tộc từ xưa tới nay cũng không dám mơ tới.
Mà mầm mống sinh mệnh kia, Sở Dương đã sớm nắm chắc có được rồi. Bởi vì thứ đó đang ở trong tay Úy công tử!
Mà Úy công tử lại là bằng hữu của Sở Dương!
Cái này chẳng khác nào tương đương với nằm sẵn trong tay áo rồi.
Phiêu Miễu Thiên Tinh và Tà Huyễn Ngọc Tinh tới tay, Sở Dương cũng cảm nhận được một cỗ khí tức uy mãnh từ mặt đất dưới lòng bàn chân mạnh mẽ dâng lên.
Cỗ khí tức này, không giống với Cửu Kiếp kiếm phong duệ sát khó, mà là một loại cảm giác như ổn trọng ngưng thực.
Thậm chí còn có một loại ý vị... Khờ khạo thành thật.
Sở Dương bị loại cảm giác này khiến cho chấn kinh một chút. Đây tất nhiên chính là mảnh Cửu Kiếp kiếm thứ bảy. Chỉ là trong Cửu Kiếp kiếm chém lìa Cửu Trọng Thiên kia, không ngờ lại có một thành viên như vậy?
Tiếp đó liền nhìn thấy đất đá hai bên rào rào tách ra hai bên, một cái gì đó tròn tròn trồi lên.
Sở Dương không nhịn được, hai mắt như muốn lồi ra ngoài.
Mình từng lấy được sáu mảnh Cửu Kiếp kiếm, nhưng chưa từng thấy qua mảnh nào lại tự mình xuất hiện.
Nhưng mảnh trước mắt này, lại đang tự mình trồi lên, xuất hiện trước mắt mình.
Cái này cũng quá....
Cái thứ tròn tròn kia vừa mới trồi ra, lập tức khiến cho Cửu Kiếp kiếm cảm ứng. Trong phút chốc, một tiếng kiếm ngâm vang vọng.... Thương.... thương... thương....
Kiếm tiêm, kiếm phong, kiếm nhận, kiếm cách, kiếm thiệt, kiếm bính, sáu mảnh cùng nối đuôi nhau mà ra. Kiếm cương gào thét như rồng, hưng phấn bay lượn phía trên.
Mà sáu mảnh kiếm đã sớm cùng gia hỏa mới xuất hiện quấn quýt lấy nhau, bay lượn không ngừng!
"Vô nhận vô hàn kiếm ý sâm!"
"Đây là chiêu thứ hai. Kiếm thủ kiếm tiêm ẩn mà không lộ, tựa hồ là thủ thế, nhưng một chiêu này lại có thể phát ra kiếm ý, cũng là một chiêu tối cường trong tất cả kiếm pháp Cửu Kiếp kiếm!"
kiếm linh chậm rãi vũ động: "Nhìn! Chiêu thứ ba! Sinh tử phương hiểu kiếm thủ lệ!"
"Một chiêu này là nói, tất cả mọi người đều xem nhẹ uy lực của kiếm thủ. Nhưng người xem nhẹ nó ngay từ đầu, cả đời sẽ không có cơ hội nhân thức một lần nữa. Bởi vì khi hắn nhận ra sự lợi hại của kiếm đôn thì hắn đã là một người chết!"
Sở Dương tập trung tinh thần quan sát, chậm rãi gật đầu.
Mình đã đoán đúng. Kiếm đôn mới là sát thủ ẩn giấu sâu nhất trong Cửu Kiếp kiếm!
"Chiêu thứ tư, tang thương tài tri trầm mặc hồn!"
"Kiếm đôn từ trước đến nay bất hiển sơn bất lộ thủy, vẫn trầm mặc, nhưng cổ nhân có câu, im lặng là vàng! Mà trên võ đạo, thiên đạo chi lộ, lại càng như thế! Người trầm mặc, bình thường tâm tính đều rất cứng cỏi! Hơn nữa người trầm mặc cũng càng khiến địch nhân không rõ hư thực, nên biết, nói nhiều tất nói hớ!"
kiếm linh nói: "Cho nên, chỉ có trải qua thế gian tang thương biến hóa mới biết được hàm nghĩa hai chữ trầm mặc. Nhưng đến lúc đó đã quá muộn rồi."
Thanh âm kiếm linh có chút mỉa mai.
Sở Dương ngấu nghiến từng chữ này, không ngờ miệng phồng cả lên.
Bốn chiêu kiếm pháp này, chính là đạo lý làm người.
Nhưng Sở Dương thật không ngờ, kiếm chiêu chủ giết chóc thế này, lại có thể ẩn chứa đạo lýnhư vậy... Tựa hồ có chút châm chọc rồi...
hơn nữa, kiếm đôn nhìn như trầm mặc cổ phác, nhưng bốn chiêu kiếm pháp của kiếm đôn, không ngờ tất cả đều là loại sát chiêu âm hiểm độc ác!
Mỗi một chiêu đều khiến vị Cửu Kiếp kiếm chủ như Sở Dương nhìn thấy cũng phải dựng tóc gáy lên rồi chứ đừng nói là địch nhân...
Sở Dương thì thào lẩm bẩm bốn câu kiếm chiêu, sau đó nhắm mắt lại, rút kiếm vũ động! Nháy mắt đã chìm đắm vào trong đó..
"Đại chuyết vô phong thiên dục trầm,
Vô nhận vô hàn kiếm ý sâm;
Sinh tử phương hiểu kiếm thủ lệ,
Thương tang tài tri trầm mặc hồn!"