Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1472 : Nguyện cả đời múa vì ngươi

Ngày đăng: 03:09 22/04/20


Nghe được xong, Sở Dương bỗng nhiên nhớ tới một bài thơ.



Khinh doanh như mộng mộng diệc phiêu, huyết hải cốt sơn vũ yêu nhiêu; trượng kiếm thiên lý quân mạc vấn, sinh tử tương tùy đáo cửu tiêu.



Ý cảnh trong bài thơ này chẳng phải là nhất vũ động cửu tiêu?



Chẳng lẽ...



Chỉ nghe Mạc Khinh Vũ thì thầm: "Cửu Thiên Vũ, Vũ Cửu Thiên, nhất vũ thiên địa nhất biên tiên; nhị vũ thiên hôn địa dã ám, tam vũ thiên phong triệt nguyệt hàn; tứ vũ chuyển động càn khôn lực, ngũ vũ thương tang nhất thuấn gian; lục vũ tinh thần tùy ngã chuyển, thất vũ quỷ thần dã kháo biên; bát vũ tạo hóa sinh tử nghịch, cửu vũ vũ động cửu trọng thiên! Cửu thiên vũ, nhất vũ nhất động thiên!"



"Lợi hại!" Trong lòng Sở Dương suy nghĩ, nếu đúng như lời Mạc Khinh Vũ nói, công pháp Cửu Thiên Vũ này quả thực khó lường. Nhưng rốt cuộc nó từ đâu mà ra?



Dù sao cũng không thể nào là truyền thừa huyết mạch gì đó được! Nếu tồn tại, tất có lai lịch.



"Đợi một chút!" Sở Dương đột nhiên nhớ tới một chuyện, đó là khi mình cùng Mạc Khinh Vũ, Tử Tà Tình ở Thiên Cơ thành. Khi gặp mặt Mạc Khinh Vũ lần đầu tiên, Tử Tà Tình từng nói, công pháp Mạc Khinh Vũ tu luyện hiện tại không tương xứng với thể chất của nàng. Nếu đi tới vị diện cao hơn, nó sẽ trở thành rào cản.



Cho nên lúc đó, Tử Tà Tình đã đặc biệt dùng đại thần thông, trực tiếp truyền vào trong ý thức Mạc Khinh Vũ, truyền thụ cho Mạc Khinh Vũ một bộ công pháp, nói chờ tới khi Mạc Khinh Vũ đạt tới chí tôn lục phẩm, vượt qua ranh giới tiên phàm, bộ công pháp sẽ tự động khai mở!



Hiện tại, bộ công pháp này có thể đã khai mở ra rồi!



Chẳng lẽ, đây chính là bộ công pháp thần diệu mà Tử Tà Tình truyền thụ cho Mạc Khinh Vũ lúc trước?



Trong lòng Sở Dương lại có chút nghi hoặc. Nếu nó thật sự cường đại thần dị như lời Mạc Khinh Vũ vừa kể, vậy vì sao Tử Tà Tình lại không luyện?



Sở Dương nhíu mày hỏi: "Khinh Vũ, tu vi ngươi hiện tại, ở trong Cửu Thiên Vũ là vũ thứ mấy?"



Mạc Khinh Vũ bĩu môi nói: "Còn vũ thứ mấy... Đệ nhất vũ, Nhất Vũ Thiên Địa Nhất Phiên Tiên còn chưa nhập môn đâu. Tu vi không đủ..."



Sở Dương cùng Mạc Khinh Vũ đều hoảng sợ!



Hai người suýt chút nữa là ngã lăn ra đất.



Chí tôn lục phẩm đỉnh phong, ở Cửu Trọng Thiên đại lục này tuyệt đối có thể tính là cao thủ đỉnh phong rồi. Tu vi như thế, không ngờ ngay cả... đệ nhất vũ cũng không tính là nhập môn?



Tu vi không đủ? Trong lúc nhất thời, Cửu Kiếp kiếm chủ đại nhân và Thần Bàn Quỷ Tính quân sư đều có một cảm giác choáng váng...
"Sở Dương... ba tháng nữa, ta đã mười lăm rồi...." Không biết nghĩ tới cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Khinh Vũ đột nhiên lại ửng hồng, thanh âm cũng nhỏ đi rất nhiều.



"Ặc, mười lăm rồi...." Sở Dương ho khan hai tiếng: "Mười lăm rồi sao?"



Mạc Khinh Vũ bất mãn uốn éo thân thể, Sở Dương chỉ cảm thấy giống như có một khối lụa mềm mại ấm áp khẽ uốn éo trong mình mấy cái, không khỏi hít sâu một hơi...



Yêu tinh!



Mạc Khinh Vũ mặc dù có chút xấu hổ, thanh âm càng nhỏ, mặt cũng đỏ hơn, nhưng vẫn nói: "Nghe nhị ca nói... Nhị Nha bên cạnh nhà ta, chỉ lớn hơn ta nửa tuổi, hiện tại nhi tử đã đầy tháng rồi...."



Sở Dương bừng tỉnh đại ngộ.



Chẳng lẽ tiểu nha đầu này tư xuân rồi?



Không khỏi cười một tiếng quái dị, ghé miệng vào cánh tai gần như trong suốt của tiểu nha đầu, nhẹ giọng nói: "Ừm, so với ngươi nhỏ hơn nửa tuổi, nhi tử đã đầy tháng rồi... Lợi hại như vậy!"



Mạc Khinh Vũ hừ hừ hai tiếng, nhỏ giọng nói: "Sở Dương, ta muốn... ta muốn...."



Sở Dương trong lòng ngứa ngáy, nói: "Ngươi cũng muốn có một tiểu oa nhi?"



Sắc mặt Mạc Khinh Vũ lập tức đỏ tới tận cổ, bàn tay nhỏ bé hung hăng nhéo Sở Dương một cái, yêu kiều thở dốc: "Bại hoại! Đại phôi đản!"



Sở Dương cười ha ha, quay đầu lại, nhìn ánh mắt tức giận sắc như đao của Mạc Thiên Vân.



Ánh mắt này, cứ như là biết trân bảo của mình bị người khác cướp đi, nhưng bản thân chỉ có thể bi phẫn bất lực.



Sở Dương nhe răng, quát: "Lúc Tiểu Vũ bị bắt nạt, ngươi đang làm gì? Bây giờ còn ở đấy mà nhe răng trợn mắt nhìn ta?"



Sắc mặt Mạc Thiên Cơ cứng đờ, bi phẫn không thôi, nói: "Ta nói này đại ca... Ngươi có thể đừng luôn mồm nhắc tới lúc Tiểu Vũ bị bắt nạt không... ta... ta thật sự hết rồi nói rồi...."



Sở Dương cười lạnh âm hiểm, dương dương đắc ý nhìn hắn, thầm nghĩ, lão tử mà không lôi chuyện này ra chặn họng ngươi lại, ai biết tên âm hồn nhà ngươi chọc ngoáy làm hỏng chuyện của ta với Tiểu Vũ hay không...



Mạc Thiên Cơ hết đường xoay sở, đành xả hết lửa giận lên tuấn mã dưới mông, vung tay quất roi: "Giá...."