Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1479 : Thiên Cơ Khinh Nhu, trận chiến đầu tiên
Ngày đăng: 03:09 22/04/20
Nhất là bốn người Đổng Vô Thương đằng sau, càng tùy tiện lười nhác hơn nữa. Khó trách Mạc Thiên Cơ thường xuyên nói: Bắt mấy con hàng này lo nghĩ, sớm muộn gì bổn quân sư cũng chưa già đã yếu. Địch nhân chưa tra tấn được ta, nhưng mấy con hàng này đã khiến ta mệt chết rồi...
Nghỉ ngơi một hồi, mọi người liền cáo từ.
Cổ Nhất Cổ cũng không giữ lại, tiễn ra ngoài cửa.
"Thuận buồm xuôi gió!" Cổ Nhất Cổ vẫy vẫy tay chào từ biệt mọi người.
"Yên tâm, chúng ta sẽ nhanh gặp lại thôi." Sở Dương vẫy tay, mười một người nháy mắt đã biến mất trên đỉnh Tuyết sơn.
Cổ Nhất Cổ nhức đầu, thì thào tự nói: "Lão phu đâu có đi nơi các ngươi muốn đi. Thế nào lại gặp mặt?"
Trong cơn đại tuyết.
Doanh địa bát đại gia tộc trầm mặc, đứng sừng sững ở đó.
Đệ Ngũ Khinh Nhu đứng ở cửa trướng bồng, nhìn tuyết bay tán loạn trên bầu trời, không biết đang suy nghĩ điều gì. Tiêu Tránh Ngôn cùng Thạch Khải Thư đã đi hai ngày rồi... Vẫn chưa về.
Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng không lo lắng cho hai người bọn họ, mà đang chờ một người: Sở Dương! Sở Dương không đến, áp lực cho bên kia quá nhỏ, căn bản không thể hình thành đối kháng.
"Thời gian đã qua lâu như vậy, thời cơ đảo loạn thiên hạ tốt như vậy, Cửu Kiếp kiếm chủ ngươi không thể không nắm lấy... chỉ là làm sao vẫn chưa có động tĩnh?" Trong lòng Đệ Ngũ Khinh Nhu thầm nghĩ.
Tiếp đó dòng suy nghĩ lại chuyển, nghĩ về thần bí nhân kia: "Rốt cuộc là ai... đang lợi dụng chuyện này? Làm sao lại giống như đang... thật sự muốn giúp ta?"
Đứng đó hồi lâu, Đệ Ngũ Khinh Nhu vẫn không nhúc nhích.
Nhưng hắn không biết, ngay tại lúc này, ở nơi cách đại doanh mấy trăm trượng về bên phải, có mười một bóng người bóng người giống như cuồng phong lướt tới, bay vào Tây Bắc!
Cửu Kiếp kiếm chủ mà Đệ Ngũ Khinh Nhu kiễng chân hi vọng, kỳ thật... đã tới rồi!
Được Sở Dương dẫn dắt, Mạc Thiên Cơ bày kế, mười người giống như một mũi lợi tiễn sắc bén, xuyên thẳng vào sâu trong Tây Bắc tuyết nguyên!
Bọn họ đương nhiên chú ý tới doanh địa bát đại gia tộc, nhưng bây giờ không phải là lúc bọn hắn phát uy... Hơn nữa, thực lực đối phương tụ hợp ở nơi này vô cùng hùng hậu, Mạc Thiên Cơ căn bản không định đối đầu trực diện.
Mạc Thiên Cơ tính toán rằng: Không bạo lộ thân phận, tận lực lợi dụng lực lượng của Lệ gia, đánh tiêu hao chiến với bát đại gia tộc!
Tiêu hao càng nhiều cao thủ càng tốt!
Hiện tại, sự tình đã tới nước này, ngay cả Sở Dương cũng không đoán ra trong bụng Mạc Thiên Cơ đang mưu đồ chuyện gì!
Mạc Thiên Cơ nói: "Vậy, bọn họ có mục đích gì... Hoặc là, có mưu đồ gì? Chẳng lẽ... chẳng lẽ là người của Đệ Ngũ Khinh Nhu?"
Sở Dương buồn bực nói: "Vấn đề ở chỗ này, Đệ Ngũ Khinh Nhu căn bản không có cao thủ như thế!"
Tình huống này, vừa rơi vào trong tai hắn liền cảm thấy không hợp lý.
Mạc Thiên Cơ nghĩ nghĩ, chậm rãi nói: "Thực lực Đệ Ngũ Khinh Nhu... Không có cao thủ như thế... Ngươi có thể chắc chắn không?" Text được lấy tại Truyện FULL
Sở Dương ngẩn ra: "Không thể chắc chắn!"
Ánh mắt Mạc Thiên Cơ chớp động tinh mang, chậm rãi nói: "Tuy không thể chắc chắn, nhưng ta biết chuyện này nhất định có bóng dáng Đệ Ngũ Khinh Nhu! Cho nên ta quyết định, lần gặp gỡ vô tình này sẽ là trận chiến đầu tiên của ta Đệ Ngũ Khinh Nhu!"
"Trận chiến đầu tiên!" Trong lòng Sở Dương vừa động.
Nhanh như vậy, sớm như vậy... đã chạm trán rồi sao?
Sở Dương ngưng thần nhìn chiến cuộc, nói: "Thiên Cơ, ngươi có nhìn ra không? Bốn người này... Căn bản không thi triển sát chiêu! Tuy sát khí đậm... nhưng... ta lại có cảm giác, bọn họ không muốn lấy mạng hai người kia!"
Mạc Thiên Cơ nói: "Không sai, cho nên, chuyện này có khả năng lớn nhất là Đệ Ngũ Khinh Nhu mượn gió tạo thế."
mặc kệ Sở Dương nói như thế nào, Mạc Thiên Cơ hiện tại đã nhắm chuẩn Đệ Ngũ Khinh Nhu rồi!
"Gây áp lực?" Sở Dương thì thào tự nói.
Thanh âm Mạc Thiên Cơ đột nhiên trở nên dồn dập: "Bất kể thế nào, chúng ta nhất định phải quấy rối một lần. Bốn người này không muốn để đối phương chết... đây là khẳng định, nhưng chúng ta lại không thể bọn hắn được như nguyện!"
Sở Dương nói: "Làm thế nào? Chúng ta nhúng tay, lưu lại hai người này?"
Ánh mắt Mạc Thiên Cơ chợt lóe, quả quyết nói: "Chết một người! Trở về một người... Đây là cục diện tốt nhất!"
Ánh mắt Sở Dương sáng lên: "Diệu kế!"
Chiến cuộc càng lúc càng kịch liệt, Tiêu Tránh Ngôn cùng Thạch Khải Thư nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, tuy trong lòng vẫn nghi thần nghi quỷ, nhưng cũng không dám phân tâm nữa.
Nhưng liệt thế đã thành, hai người dốc hết vốn liếng, không ngờ không thể xoay chuyển. (Liệt thế: hoàn cảnh xấu)
Đúng vào lúc này, Mạc Thiên Cơ trầm giọng truyền âm: "Động!"