Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1492 : Tiểu nhân như cẩu

Ngày đăng: 03:09 22/04/20


Lệ Tuyệt hôm nay, một thân bạch y thắng tuyết, lại có vẻ mộc mạc, pha lẫn một chút tiêu sái phiêu nhiên xuất trần.



Khoanh tay đứng ngoài cửa tiểu viện, thân cao như thước ngọc.



Hơn nữa mày kiếm mắt sáng, miệng treo một nụ cười ấm áp, thật sự là tuấn tú lịch sự, khiến cho người ta vừa nhìn đã sinh lòng hảo cảm.



Nhưng hiển nhiên, Mạc Thiên Cơ chẳng thèm quan tâm tới bộ dạng giả tạo của Lệ Tuyệt chút nào. Buồn cười, nói tới mỹ nam tử, Mạc Thiên Cơ nhìn thấy nhiều lắm rồi. Mấy huynh đệ, có ai mà không phải là mỹ nam tử?



Đó là còn chưa nói tới một Tạ Đan Quỳnh có thể nói là mỹ nam tử bá tuyệt thiên hạ, phong hoa tuyệt đại.



Bộ dạng Lệ Tuyệt tuy không tầm thường, nhưng so với Tạ Đan Quỳnh thì không chỉ kém hơn một cấp bậc, thậm chí so với Cố Độc Hành cũng còn kém một khoảng.



Lại càng không nói tới trong đó còn có một người tự xưng anh tuấn tiêu sái đệ nhất thiên hạ Sở Dương!



Ở trong mắt Mạc Thiên Cơ, Lệ Tuyệt thậm chí còn không bằng Đàm Đàm.



Cho nên há miệng ra, câu đầu tiên đã lập tức hỏi tới Lệ Hùng Đồ.



Hiển nhiên Lệ Tuyệt đã sớm chuẩn bị vấn đề này: "Mạc huynh, Hùng Đồ được gia tộc phái đi làm một chút chuyện, rất nhanh sẽ trở về thôi. Là tiểu đệ xung phong nhận việc, đến nghênh đón mấy người Mạc huynh tới đại sảnh."



Mạc Thiên Cơ à một tiếng, thản nhiên nói: "Lệ đại công tử quá khách khí rồi. Chỉ là, không biết có việc khẩn cấp gì mà quấy rầy huynh đệ chúng ta hội hợp?"



Lệ Tuyệt cười ha hả, đối đáp trôi chảy, hạ thấp giọng xuống, thậm chí còn nháy nháy mắt có chút thần bí, nói: "Cái này, người khác cũng không giúp được hắn, là người nhà Hoan Hoan cô nương tới đây, Lệ Hùng Đồ đương nhiên phải đi nghênh đón rồi... ha ha... Hiểu chưa?"



Mạc Thiên Cơ hiển nhiên chẳng thấy trò đùa này thú vị gì, trong mắt chợt lóe lên hàn quang, nói: "Nói như vậy, Hoan Hoan cô nương cũng đi rồi?"



Lệ Tuyệt mỉm cười: "Cũng không phải, dù sao hai người bọn họ cũng sắp thành hồn rồi. Thể chất Hoan Hoan cô nương không tốt, cho nên vẫn ở lại, chờ Hùng Đồ huynh đệ trở về, tặng nàng một kinh hỉ!"



Hắn nháy mắt mấy cái: "Mạch huynh, nữ hài tử thích nhất đều là kinh hỉ đó...." Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn



Mạc Thiên Cơ mỉm cười: "Quả nhiên suy nghĩ thấu đáo, ha ha..."



Lệ Hùng Đồ nói: "Mạc huynh, mời, gia phủ đang kiễng chân trông ngóng. Nhất định phải cho tiểu đệ xem Mạc huynh lật tay thành mây, úp tay làm mưa, đại phá Đệ Ngũ Khinh Nhu!"
Mộng Hoan Hoan nói: "Ngạo đại ca nói giỡn rồi. Hoan Hoan chỉ là một nữ tử tầm thường, trong nhà còn có phụ mẫu. Nhị lão tuổi tác đã cao, hơn nữa không có tu vi cho nên tạm thời ở lại bên ngoài."



Ngạo Tà Vân có chút hứng thú, hỏi: "Xem ra ngụ cách đây không xa?"



Mộng Hoan Hoan thoáng mỉm cười: "Ừm, không xa, bất quá cũng gần, hơn ba trăm dặm."



Ngạo Tà Vân ừ một tiếng, hỏi bóng hỏi gió, bộ dáng giống như vô tinh, nhưng Mộng Hoan Hoan nào có kinh nghiệm như Ngạo Tà Vân, chỉ với hai ba câu đã bị Ngạo Tà Vân biết hết tin tức rồi.



Tiếp đó Ngạo Tà Vân cáo từ, trở lại trong phòng, cẩn thận suy nghĩ, thần thức chí tôn bao phủ toàn bộ căn tiểu viện lại.



Ngạo Tà Vân rất rõ ràng nhiệm vụ của mình.



...



"Ba lộ đại quân?" Mạc Thiên Cơ nhìn bản đồ tình hình quân địch trước mặt, nhìn tình báo như tuyết bay, lần lượt mở từng cái một. Ba ba ba, mấy chiếc cương châm phóng ra, đính lên từng loại một.



Chỉ nhìn chiêu thức này, đám người Lệ gia Lệ Vô Ba cũng phải rùng mình trong lòng.



Quả nhiên bất phàm, Mạc Thiên Cơ chỉ phất tay một cái, thế cục khó bề phân biệt trong nháy mắt đã trở nên rõ ràng.



"Thạch gia hướng này, Tiêu gia hướng này, còn có Trần gia ở nơi này...." Mạc Thiên Cơ nhíu mày nói: "Trần gia chỉ một mình một lộ, nhưng tuyến lộ của Thạch gia với Tiêu gia lại chỉ cách nhau hai ngọn núi."



"Mà ba vị trí, đều có người của Lệ gia trấn thủ. Xem tình huống và thanh thế này, Đệ Ngũ Khinh Nhu hẳn chỉ muốn tấn công một chỗ, tuyệt đối không có khả năng tấn công cả ba điểm!"



Mạc Thiên Cơ trầm ngâm nói.



"Đúng vậy, chúng ta đang suy nghĩ, mục tiêu của đối phương hẳn là một chỗ trong đó." Lệ Vô Ba nói: "Loại chiến thuật này, đối phương đã sử dụng quá nhiều lần rồi, nhưng chúng ta lần nào ứng đối cũng xuất hiện sai lầm, căn bản không gặp được chủ lực của đối phương, đợi đến khi ngộ ra thì đã quá muộn rồi."



Mạc Thiên Cơ thản nhiên nói: "Bọn họ vốn có thể tùy thời biến hóa."



Nói xong, ngón tay chậm rãi di động trên bản đồ, lập tức điểm vào một vị trí, nói: "Nơi này!"