Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1514 : Đây là độc gì?

Ngày đăng: 03:09 22/04/20


Trong khoảng thời gian này, đám người Sở Dương rốt cuộc cũng bắt đầu hành động, phối hợp Mạc Thiên Cơ, tân lực bảo tồn chiến lực Lệ gia. Mỗi khi tình thế lâm thời khắc nguy hiểm, các huynh đệ lại xuất thủ.



Nếu như là gần bên Sở Dương, thì Sở Dương sẽ tổ chức xuất thủ.



Nếu như là gần bên kia, Cố Độc Hành và Tạ Đan Quỳnh sẽ cân nhắc ra tay. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn



Ở điểm này, hai người cũng không thương nghị gì, nhưng đưa ra quyết định, đều gần như không khác nhau.



Mấy huynh đệ khi có chiến đấu thì tham gia, khi không chiến đấu thì bắt đầu dốc lòng tu luyện, tiêu hóa kinh nghiệm, tâm đắc thu được trong chiến đấu.



Tu vi cả đám ầm ầm tăng cao.



Hơn nữa, Sở Dương còn phát hiện một chuyện khiến hắn kinh hỉ: Khả năng nắm bắt thời cơ hành động, tham dự của Cố Độc Hành và Tạ Đan Quỳnh đối diện càng ngày càng lão luyện rồi.



Lúc ban đầu còn có chút không theo kịp tiết tấu của Mạc Thiên Cơ, nhưng càng về sau, khả năng phối hợp rõ ràng lại tăng lên một bước dài.



Khi không có ai để dựa vào, hai người Cố Độc Hành Tạ Đan Quỳnh bắt đầu phát huy toàn bộ tài trí của mình. Cố Độc Hành từ vị trí một thành viên chiến tướng thuần thúy, đang chậm rãi biến thành một chiến tướng hữu dũng hữu mưu.



Ít nhất, cũng có thể tự cân nhắc rồi.



Đối với Cố Độc Hành mà nói, đây chính là một tiến bộ rất lớn rồi.



Mà Tạ Đan Quỳnh, nguyên vốn đã có chút trụ cột. Ở Trung Tam thiên, hắn coi như là nhân vật tài trí. Hiện tại lại càng tiến thêm một bước khai phá bản thân.



Kỷ Mặc cùng La Khắc Địch hiện tại vẫn có chút cố chấp. Trừ liều mạng luyện công, cảm thụ một chút loại khoái cảm "Tư chất tăng lên thật là nhanh, so với đám Cố Độc Hành chẳng chậm hơn chút nào", hai người tạm thời chẳng quan tâm cái gì khác.



Tu vi tám người, đều vững bước trên đường củng cố chí tôn lục phẩm, sau đó từng điểm từng điểm, đẩy mạnh về phía trước.



Nhất là Mạc Khinh Vũ, bởi vì liên quan tới Tiên Thiên linh thể, trước mắt đã tới điểm đột phá chí tôn thất phẩm, chẳng mấy chốc là tấn cấp chí tôn thất phẩm.



Trong mọi người, Mạc Khinh Vũ là nhỏ tuổi nhất, nhưng bây giờ lại dựa vào thể chất nghịch thiên của mình, tu vi tiến cảnh không ngờ lại vượt lên trước nhất.


Sở Dương liên tiếp điểm ra mấy chỉ, phong trụ tâm mạch của Vũ Tuyệt Thành, khống chế tu vi của hắn vận hành. Trong phúc chốc đã thấy một đám hắc khí, từ trên bả vai Vũ Tuyệt Thành bắt đầu bốc lên. Trong phúc chốc, toàn bộ cánh tay cùng với nửa ngực đã tràn ngập hắc vụ. Nơi hắc vụ tràn ngập, không ngờ lập tức có dấu hiệu hư thối.



Không có công lực Vũ Tuyệt Thành áp chế, độc tố này không ngờ lại có thể lan truyền với tốc độ kinh người như thế!



Sở Dương chấn động, lập tức lấy ra Cửu Trọng Thiên bản không hoàn chỉnh. Vũ Tuyệt Thành hít một hơi, lắc đầu nói: "Cái này không được."



"Không được?" Sở Dương có chút ngạc nhiên.



"Thứ đồ chơi này, ta từng dùng không ít hơn bọn hắn đâu." Trên mặt Vũ Tuyệt Thành đã tràn ngập hắc khí, nhưng lại lộ ra một nụ cười không rõ tư vị gì, nhìn Đổng Vô Thương nói.



Nhất là khi nói "ta từng dùng không ít hơn bọn hắn đâu", lại nhếch miệng cười: "Có được hay không, ta chỉ cần ngửi là biết."



Mặc dù Vũ Tuyệt Thành đang cười, nhưng đám người Sở Dương lại cảm nhận được rõ ràng, một loại cảm xúc phức tạp khiến người ta gần như muốn sống muốn chết, lan tràn trong lòng hắn.



"Được!" Sở Dương lập tức mệnh lệnh kiếm linh, nhanh chóng chế tác một viên Cửu Trọng đan hoàn chỉnh.



Không bao lâu sau, Cửu Trọng đan ra lò. Sở Dương cầm trên tay, muốn cho Vũ Tuyệt Thành ăn.



"Ta xem trước một chút! Xem trước một chút...." Vũ Tuyệt Thành thò tay giật lấy, bất chấp hắc sắc ma khí đã tràn ngập trên đầu hắn, hai tay run run nhìn Cửu Trọng đan, đột nhiên sắc mặt thoáng đỏ bừng, hai mắt nhắm lại, nước mắt tí tách rơi xuống, lẩm bẩm nói: "Đại ca, huynh đệ... ta lại nhìn thấy thứ này rồi... ta ta... lại phải dựa vào thứ này cứu mạng...."



Không ngờ nghẹn ngào không thành tiếng.



Nghĩ tới chuyện Vũ Tuyệt Thành trải qua khi còn sống, trong lòng Sở Dương không khỏi rầu rĩ. Hắn vô cùng hiểu được nỗi lòng Vũ Tuyệt Thành giờ phút này, giằng co đau đớn tới cỡ nào. Cho nên tuy hiện tại, tình huống Vũ Tuyệt Thành đã nguy trong sớm tối, nhưng Sở Dương vẫn không khuyên giải.



Vũ Tuyệt Thành lặng lẽ rơi mấy giọt nước mắt, rốt cuộc mới lưu luyến nuốt Cửu Trọng đan xuống.



Cửu Trọng đan vừa tan ra, liền nhìn thấy hắc khí đang điên cuồng lan tràn đột nhiên càng thêm cuồng loạn, tựa hồ đang tranh đấu kịch liệt. Thật lâu sau, rốt cuộc mới chậm rãi biến mất.



Sở Dương nhìn hai đạo chưởng ấn đã bắt đầu hư thối trên bả vai Vũ Tuyệt Thành, từ bên trong chậm rãi chảy ra một thứ dịch thể màu đen, ba ba rơi xuống đất. Đất đá cứng rắn, không ngờ bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ thối nát, một mạch ăn xuống, tạo thành một cái động nho nhỏ sâu không thấy đáy.



Trong lòng không khỏi hoảng sợ: "Đây... đây là độc gì?"