Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1542 : An bài thảm liệt

Ngày đăng: 03:10 22/04/20


Một vị trưởng lão râu bạc run rẩy thấp giọng nói với Lệ Xuân Ba: "Mạc quân sư... Mạc quân sư chỉ là nghĩ trước tới khả năng này mà thôi."



"Dù sao hậu nhân các đại gia tộc đều có truyền thừa. Tất cả mọi người đều lo lắng, một khi đủ lông đủ cánh, trở thành hậu họa... Cho nên, hiện tại cơ bản đều là trảm thảo trừ căn."



Lệ Xuân Ba ngây ra những phỗng, đột nhiên hắc hắc cười thảm.



"Có lẽ... bọn họ niệm tình chúng ta cũng là người của cửu đại gia tộc, có lẽ sẽ mở một mặt lưới cho phụ nữ hài tử cũng chưa biết chừng...." Một tên khác, có chút lo lắng nói.



Lệ Xuân Ba lạnh lùng cười, cả giận nói: "Ngây thơ!"



Những người khác đều thở dài trong lòng. Chính bởi vì cùng là cửu đại gia tộc, cho nên bọn họ mới càng rõ ràng, sự đáng sợ nếu để cho phụ nữ hài tử Lệ gia sống sót!



Cho nên bọn họ mới càng không thể bỏ qua!



"Ta là muốn hỏi các ngươi, nếu vạn nhất thời khắc đó thật sự tới rồi, những người này lên an bài thế nào đây?" Mạc Thiên Cơ hỏi.



Trong lòng tất cả mọi người đều chấn động. Tất cả mọi người ở đây đều là người hiểu chuyện, đều biết vì sao Mạc Thiên Cơ lại hỏi như thế. Chỉ là, không ai muốn trả lời vấn đề này, bởi vì, đáp án là...



Lệ Xuân Ba nhắm mắt lại, nói: "Chết!"



"Con cháu Lệ gia ta, thà chết hết, cũng không thể để địch nhân dâm nhục, vấy bẩn! Từ xưa gian nan chỉ có chết, nhưng chết thì sao!"



Lệ Xuân Ba nói ra lời này cứng đơ giống như thiết thạch, lãnh khốc tới mức không có một tia cảm tình. Theo một câu chém đinh chặt sắt này vang lên, sắc mặt tất cả mọi người nghe được đều trở nên trắng bệch. Trắng bệch đến không thấy một tia huyết sắc nào nữa!



Trong lòng hiểu rõ là một chuyện, nhưng bọn họ thủy chung vẫn hi vọng có một tia cơ hội chuyển cơ, một loại hi vọng xa vời gần như là ngây thơ ngu ngốc. Giờ phúc này, người lãnh đạo tối cao của gia tộc lại nói trắng ra như thế, lại là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng rồi.



...
Hơn tám ngàn cao thủ vù một tiếng, lao đi bốn phía, tranh thủ chút thời gian cuối cùng ở bên người thân. Bởi vì, sau này bọn hắn sẽ ra đi vĩnh viễn.



Lệ Tuyệt có chút sốt ruột, oán hận nói: "Mạc huynh... lời hứa của ngươi... có chút không ổn đâu? Nếu đến lúc đó... bọn họ đến một người cũng không tới, thì..."



Lời còn chưa dứt đẫ bị Lệ Xuân Ba một tát đánh bay ra ngoài, nổi giận lôi đình mắng: "ngươi là đồ không có tiền đồ! Đồ không nên thân! Rác rưởi đê tiện hạ lưu! Lệ Xuân Ba ta làm sao lại có hậu đại tử tôn như ngươi!"



"Quả thực ngay cả lão tử ta cũng mất hết mặt mũi rồi!" Lệ Xuân Ba ngửa mặt lên trời thở dài.



Ánh mắt Ngạo Tà Vân Nhuế Bất Thông Lệ Hùng Đồ nhìn Lệ Tuyệt chỉ còn khinh bỉ vô hạn. Con hàng này, tới nước này rồi, không ngờ vẫn còn suy nghĩ tới vấn đề này..



...



Tiếp đó lại an bài tất cả cao thủ thánh cấp ngũ phẩm trở lên. Tính cả chí tôn vào trong, tổng cộng có 1960 người.



Mạc Thiên Cơ bắt đầu phân chia đội ngũ.



"Cao thủ chí tôn bát phẩm trở lên, mỗi người suất lĩnh một đội. Trong mỗi một đội, phải có hai vị chí tôn thất phẩm ba vị chí tôn lục phẩm. Mười vì chí tôn ngũ phẩm chia vào năm đội. Chí tôn tứ phẩm, mỗi đội ba vị Tất cả những người còn lại, đều chia đều, tự phân phối."



"Những người còn dư, tất cả đều đưa vào đội ngũ do Lệ Xuân Ba lão tiền bối xuất lĩnh."



"Như vậy, mỗi một đội ngũ có quân số 240 người, tổng cộng 1920 người. Còn 40 người cuối cùng, quy hết vào đội ngũ của Lệ Xuân Ba lão tiền bối."



"Đến lúc đó, tám lộ nhân mã thống nhất nghe theo hiệu lệnh điều phối."



Đại chiến lược cứ như vậy được quyết định...