Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1545 : Ngươi và hắn khác nhau
Ngày đăng: 03:10 22/04/20
Đổng Vô Thương bên cạnh cũng lộ vẻ khó hiểu. Đúng vậy, bộ dáng ra sao, trẻ trung hay già nua, cái này đối với nam nhân chúng ta mà nói, cần phải để ý như vậy sao? Đâu có phải là nữ nhân, chết cũng xinh dẹp...
Chỉ cần dưới háng còn một cục thịt... dù nói thế nào cũng là nam nhân... mà đã là nam nhân, thì đâu cần đi thi hoa hậu...
Vũ Tuyệt Thành mỉm cười ám áp, mang theo một ánh mắt hi vọng phát ra từ đáy lòng, chậm rãi nói: "Nếu có một ngày gặp được bọn họ, ta sợ bọn họ không nhận ra ta..."
Hắn hít vào một hơi: "Bọn họ đã trải qua nhiều năm như vậy, khẳng định biến hóa không ít.. Ta thật sự không dám cam đoan, còn có thể liếc mắt một cái là có thẻ nhận ra bọn họ. Còn nữa, tu vi bọn họ hiện tại khẳng định đều cao hơn ta, ta vị tất đã có thể phát hiện ra bọn họ... Nếu không nắm chắc nhận ra bọn họ, đành phải để bọn họ phát hiện ra ta thôi...
"Nếu như ngay cả giáp mặt cũng không nhận ra... cuối cùng bỏ lỡ...." Vũ Tuyệt Thành cười chua sót: "Ta sợ ta sẽ sụp đổ mất."
Sở Dương Đổng Vô Thương chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác trầm trọng mơ hồ, cũng có một chút cảm giác ấm áp.
Thì ra là thế, thì ra lại lại là như thế.
Ta sợ bọn họ không nhận ra ta... Vũ Tuyệt Thành đã bắt dầu chuẩn bị từ bây giờ, chuẩn bị để gặp lại huynh đệ sau này...
Có thể thấy được hắn coi trọng cuộc gặp gỡ đó cỡ nào, để ý nhiều bao nhiêu!
Có lẽ đây đã trở thành nơi ký thác tinh thần của hắn ở nửa sau cuộc đời!
Nếu như ngay cả một điểm ký thác này cũng mất đi, vậy đúng như hắn nói, sẽ thật sự sụp đổ!
Sở Dương thật may mắn, Vũ Tuyệt Thành - vị quý công tử bốn vạn năm trước này, đến bây giờ vẫn không đổi tính nết, thật cho rằng mình nghĩ như vậy là người khác cũng nghĩ theo sao?
Những thứ khác ko noí, Pháp Tôn... đã liên tiếp thực hiện một loạt sự tình, hắn làm sao lại giống như Vũ Tuyệt Thành được?
Sở Dương vừa giải thích như vậy, Vũ Tuyệt Thành cũng đã toát mồ hôi hột, vội vàng đưa tay lau trán, nói: "Thật nguy hiểm... Lúc trước ta còn thật muốn không cáo mà biệt, đi thông báo cho Pháp Tôn một chút.... hiện giờ xem ra suýt chút nữa ta đã đưa mình vào tử địa rồi..."
Sở Dương không biết nói gì. Lão hàng này năm đó nếu không phải là một trong cửu kiếp, thì làm sao có thể sống sót chứ? Nếu không phải hậu nhân Thần Phong chí tôn, làm sao có thể thoát chết. nếu không phải gặp được mình, hắn làm sao có thể thoát độc thủ...
Không thể không nói, Vũ Tuyệt Thành có thể sống đến bây giờ, thật sự quá may mắn rồi!
Cũng chỉ sống sót thôi, cũng đã nghịch thiên rồi... Bên kia, Sở Nhạc Nhi ở một nơi bí mật đang chờ sư phụ Vũ Tuyệt Thành trở về. Chỉ là chờ một lúc vẫn chưa về, chờ thêm lát nữa vẫn chưa, chờ trái chờ phải cũng chưa về. Cho dù tâm trí Sở Nhạc Nhi đã lớn, nhưng dù sao cũng chỉ mới hơn mười tuổi thôi, còn là một hài tử chưa lớn, trong lòng dần dần sốt ruột, chỉ sợ sư phụ gặp gì ngoài ý muốn...
Dần dần đứng ngồi không yên.
Dù sao trước khi đi, Vũ Tuyệt Thành cũng từng nói, lần này đi, là một trận đại chiến!
"Nhạc Nhi không cần lo lắng cho Vũ tiền bối. Với tu vi Vũ tiền bối mà nói, đã không còn đối thủ ở Cửu Trọng Thiên này. Tuyệt đối sẽ không gặp chuyện gì bất ngờ. Có lẽ là bởi vì sự tình chậm trễ thời gian, đợi thêm một lát nữa là về thôi." Vạn Nhân Kiệt nhìn ra trong lòng Sở Nhạc Nhi nôn nóng, không khỏi an ủi.
Sở Nhạc Nhi nhíu mày, nói: "Ta cũng biết tu vi sư phụ cao siêu, không thể gặp chuyện gì, nhưng ta sợ.."
Không ngăn được lo lắng trùng trùng.