Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1558 : Chậm đã, ta có lời muốn nói!

Ngày đăng: 03:10 22/04/20


Sở Dương cảm thấy ko còn gì để nói nữa rồi. Nơi này sắp bộc phát đại chiến, bản thân ngươi lại không tham dự, lại còn muốn nhúng tay vào quyết định của người ta... Bất quá Sở ngự tọa oán thầm thì oán thầm, nhưng vẫn tán thành quyết định này hết mình.



Ai bảo người được lợi chính là muội muội ta chứ!



"Đệ Ngũ Khinh Nhu!" Trên đỉnh núi cao, Mạc Thiên Cơ cao giọng quát lớn.



Thanh âm dần dần truyền ra.



Phía đối diện, cũng ở trên một đỉnh núi cao ngất, Đệ Ngũ Khinh Nhu ngồi ngay ngắn, bên người chỉ có mấy người Lan Mặc Phong.



Hai vị thống soái tối cao đều có thỏa thuận ngầm. Trận chiến này, chính là thời khắc hai người phân thắng bại. Bất kể là trong cục, hay là ngoài cục.



"Mạc Thiên Cơ." Đệ Ngũ Khinh Nhu mỉm cười.



"Hôm nay ở đây, một chiến giải quyết!" Thanh âm Mạc Thiên Cơ vang vọng khắp không trung: "Sinh tử không hối hận, thắng bại không tiếc nuối!"



Đệ Ngũ Khinh Nhu mỉm cười nói: "Không sai! Sinh tử không hối hận, thắng bại không tiếc nuối!"



Mạc Thiên Cơ cùng Đệ Ngũ Khinh Nhu hai người tuy ở cách nhau rất xa, không thể thật sự nhìn thấy đối phương, nhưng vẫn có thể nghe rõ ràng thanh âm đối phương nói chuyện. Cao thủ cấp bậc chí tôn phát ra truyền âm, cộng thêm khoảng không quang đãng, thanh âm tĩnh mịch, phá lệ lại truyền rất xa.



Trong một khắc khi phát hiện đối phương cũng đứng trên một đỉnh núi cao đối diện, trong mắt hai người đều có ý cười.



Đó là một ý cười thản nhiên, giống như đã biết rõ từ trước.



Quả nhiên là như thế.



Đối thủ ngang sức ngang tài, đúng là một tri kỷ trên một ý nghĩa khác. Nguồn tại http://Truyện FULL



Kiêu ngạo của nhất đại quân sư, tự phụ của trí nang truyền kỳ, khiến hai người trong trận chiến cuối cùng này, không hẹn mà cùng lựa chọn giao phong chính diện!



Giao phong chính diện, điều binh khiển tướng, chiến trận đối địch, quyết phân cao thấp.


Tiêu Thần Vũ nhẹ nhàng tung người lên, nhưng cũng không vọt lên không trung, chỉ từng bước đi ra khỏi đội ngũ, cung kính hành lễ, nói: "Không ngờ là Vũ tiền bối đại giá quang lâm. Thần Vũ không tiếp đón từ xa, vô cùng sợ hãi, xin tiền bối thứ tội."



Thái độ của Tiêu Thần Vũ khiến tất cả liên quân đều ồn ào không dứt.



Tiêu Thần Vũ là ai? Lão tổ tông Tiêu gia, chí tôn cửu phẩm đỉnh phong! Lại là đệ nhất cao thủ của liên quân, có khi nào thấy hắn ăn nói khép nép với người khác như thế?



Nhưng đối diện với người này, cũng chỉ vừa hiện thân một cái, đã tới rồi. Từ đầu tới cuối, chỉ nói một câu mà thôi!



Người tới rốt cuộc là ai?



Cũng có người lộ ra ánh mắt kinh hãi. Bọn họ từ lời Tiêu Thần Vũ nói mà đoán được người trước mắt là ai, trong lòng cũng không khỏi giật mình, trước mắt sao trăng bay loạn.



Một cảm giác vô lực khó nói nên lời dâng lên. Chẳng lẽ trận chiến hôm nay, đúng là phải giao thủ với sát tinh trong truyền thuyết này sao? Vậy không khỏi.... ngại mạng quá dài đi.



Về phần đám người Trần gia từng giao thủ qua với Vũ Tuyệt Thành, lại càng mặt vàng như đất. Đám người kia hiện giờ còn sống cũng không nhiều lắm. Nhưng chỉ cần còn sống, há lại không nhận ra Vũ Tuyệt Thành?



Hiện giờ gặp lại Vũ Tuyệt Thành, làm sao không nghĩ tới lúc trước Vũ Tuyệt Thành còn chưa chân chính động thủ, thủ đoạn cao siêu quỷ dị, đàm tiếu nhân gian mà thi thể đầy đất?



Vũ Tuyệt Thành đột ngột xuất hiện, sẽ ảnh hưởng tới chiến cuộc hôm nay. Bởi vì vị nhân vật trong truyền thuyết này có năng lực thay đổi toàn bộ thế cục. Trừ có được thực lực chí tôn cửu phẩm đỉnh phong ra, Vũ Tuyệt Thành còn là Độc Y. Nếu như hắn tham dự trận chiến này, chiến cuộc không chừng phải sửa lại kết cục rồi. Cho dù phe liên quần giành được thắng lợi cuối cùng thì cái giá phải cả cũng cực kỳ thảm trọng.



Vũ Tuyệt Thành khoanh tay mà đứng giữa không trung, nói: "Tiêu Thần Vũ, thì ra là tiểu tử ngươi chủ trì ở đây."



Trong lòng Tiêu Thần Vũ thầm oán, có quỷ mới tin ngươi không biết ta ở nơi này, lại còn làm ra vẻ kinh ngạc không biết.



Cung kính nói: "Đúng là vãn bối chủ trì ở đây."



Giờ phút này, mấy người cầm đầu các đại gia tộc cũng đều chạy tới tham kiến, Vũ Tuyệt Thành chậm rãi gật đầu.



"Lão phu lần này tới đây, cũng không phải vì trận chiến này." Vũ Tuyệt Thành thản nhiên nói: "mà là vì một việc riêng, muốn thỉnh cầu chư vị."



Vũ Tuyệt Thành vừa nói xong, phe liên quân đều cảm thấy vui mừng khôn xiết. May mà lão quái vật bất tử này không phải là viện binh Lệ gia. Nếu như hắn là viện binh, cao thủ bên tao tuyệt đối chết không dưới một nửa."