Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1638 : Tinh Linh chi thành (2)

Ngày đăng: 03:11 22/04/20


Đúng vậy, quang quyển vốn đã là lục sắc, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là lục sắc mờ mờ mà thôi. Bất quá giờ khắc này, đã là quang mang lục sắc rồi!



Quang mang chân thực, gần như đã ngưng thành thực chất!



Hoa cỏ xung quanh nháy mắt hừng hực sinh trưởng, sau đó nháy mắt lại héo rũ, rải mầm mống xuống mặt đất. Tiếp đó mầm mống lại nẩy mầm, sinh trưởng, cắm rễ, lại một lần nữa hướng về phía trung tâm mà tràn tới.



Khoảnh đất khô căn chu vi chừng mười trượng phía trước, hiện tại đã chỉ còn lại ba trượng mà thôi.



Hơn nữa, không gian này còn đang không ngừng thu nhỏ lại.



Quá trình chậm rãi, đơn giản lại thêm buồn tẻ này cứ thế lặp đi lặp lại hết lần này tới lần khác....



Sở Dương đã hao phí tới viên Cửu Trọng đan không hoàn chỉnh thứ ba.



Khoảnh đất khô cằn dưới chân hai người chậm rãi thu nhỏ lại, đại thụ xung quanh đã sớm biến thành một cái cây hoàn chỉnh, bên trong thậm chí còn đang chậm rãi thu hẹp không gian.



Toàn bộ khu vực chu vi một trăm ba mươi trượng, đã biến thành một cây đại thụ chọc trời. Hơn nữa từ bên trong tuyệt đối chẳng không nhìn ra được, bởi phía trên, ước chừng mấy chục vạn mấy trăm vạn cành lá đều đan xen lẫn nhau, rậm rạp tới mức khiến da đầu người ta run lên.



Lúc này, trong không gian chính giữa, khí tức sinh mệnh đã nồng đậm tới mức khiến người ta gần như có một loại cảm giác: hít một hơi thôi cũng có thể trường sinh bất lão!



Bên trong này, chỉ có hai người, cũng chỉ có hai người thôi.



Trên mặt đất, khoảnh đất từng giống như khô căn vĩnh cửu, giờ phút này đã trở nên ẩm ướt, lục ý dạt dào. Xung quanh đã hoàn toàn bị cỏ cây rậm rạp che lấp.



Đến tận lúc này, hai người đều có thể phán đoán ra được, khoảnh đất này, đã hồi sinh rồi.



Nhưng ở chính giữa vẫn còn lại một không gian khô cằn nho nhỏ, chỉ lớn bằng miệng một chén trà.
Sở Dương tham lam hít vào!



"Nhanh tăng thêm Sinh Mệnh chi tuyền! Trút thêm nhiều Sinh Mệnh chi tuyền vào! Nhanh lên! Càng nhiều càng tốt!" Úy công tử hoa chân múa tay vui sướng, kích động kêu lên.



Sở Dương trợn trắng mắt: Đại ca, ngươi nó trút nhiều thêm thì trút nhiều thêm sao? Này, ngươi cho rằng thứ này không đáng tiền lắm à? Đây chính là Sinh Mệnh chi tuyền, không phải củ cải trắng vất đầy đất đâu. Vốn tưởng ngươi còn để ý tới nhân tình, thế nào lúc làm việc, đức hạnh lại tụt xuống thê thảm như vậy...



Trong lòng oán thầm không thôi, nhưng tay vẫn dị thường phối hợp, gia tăng gấp đôi lượng Sinh Mệnh chi tuyền.



"Trời đất ơi, đây là chuyện gì... Sinh Mệnh chi tuyền của ta...." Trong Cửu Kiếp không gian, kiếm linh lòng đau như cắt, nhìn Sinh Mệnh chi tuyền dần dần xuống thấp lại tức đến phát điên, gào rống không ngừng: "Để ta ra ngoài! Để ta ra ngoài, cho ta một cây đao, ta muốn một đao chém chết tên tinh linh khốn kiếp kia... Đồ ăn cướp không biết xấu hổ... ta muốn chém chết hắn. Từng đao từng đao xẻo thịt hắn, a a a a...."



Giờ phút này, kiếm linh trong Cửu Kiếp không gian đã hoàn toàn phát điên rồi.



Cũng phát điên, bên ngoài còn có Úy công tử. Hiện giờ Úy công tử đã quên hết trời đất, hoàn toàn không biết hiện giờ là năm nào!



Giấc mộng hơn mười vạn năm, giấc mộng lớn nhất của tinh linh tộc thành hiện thực rồi!



"A a a a a...." Úy công tử đã mê loạn rồi, ngay cả muốn nói gì cũng không thể nghĩ được. Chỉ có hết sức rống lên.



Miệng giếng nho nhỏ kia đã không còn xuất hiện thất thải quang mang và bọt nước, xoạt một tiếng, phun ra một đạo tuyền thủy trong suốt, bắn thẳng về phía Sở Dương đang ngồi trên cọc gỗ.



Sinh Mệnh chi tuyền!



Điều này cũng đại biểu, Sinh Mệnh chi tuyền phía dưới đã hoàn toàn phục sinh, hơn nữa Sinh Mệnh chi tuyền còn có một đặc tính dị thường đặc thù: "Sinh mệnh giả, chí đại dã". Ai cho ta sinh mệnh, ta trả lại gấp bội.



Đây chính là đặc tính đặc hữu của Sinh Mệnh chi tuyền.