Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1644 : Tinh Linh chi thành (8)
Ngày đăng: 03:11 22/04/20
"Nơi này từng có một gốc nhân sâm lâu năm sinh trưởng. Tuy cây đã sớm khô chết, nhưng tinh hoa bên trong vẫn còn bảo lưu ở nơi này..." Trong rừng rậm, kiếm linh chỉ vào một chỗ dưới chân: "Nhân sâm có thể lưu lại tinh hoa, ít nhất cũng phải vạn năm tuổi trở lên... Hơn nữa, đây cũng không phải là nhân sâm bình thường. Ngươi đào chỗ này lên, chú ý dùng nguyên lực cấm cố lại, một khi đào ra liền lập tức thu vào Cửu Kiếp không gian. Dung nhập vào trong dược điền. Nếu như để tiêu tán một chút tinh hoa, ngươi có muốn khóc cũng không có chỗ để khóc đâu."
Sở Dương chảy mồ hôi như mưa, bắt đầu kiếp cu li.
Vừa đào xuống ba trượng đã cảm nhận được một hơi ấm nồng đậm ập tới, không khỏi thoáng nhíu mày, tiếp tục đào xuống. Đột nhiên, một cái bóng bạch nhũ sắc từ dưới đất xông ra, chạy trốn nhanh như một tia chớp.
Cái bóng bạch nhũ sắc kia vừa bay ra ngoài lập tức đâm đầu vào nguyên lực cấm cố mà Sở Dương đã bày ra lúc trước, bịch một tiếng, ngã thất điên bát đảo trên mặt đất. Sở Dương vừa định thần nhìn lại, thì ra là một đám năng lượng hỗn độn bạch nhũ sắc. Tuy thể tích rất nhỏ, nhưng lại tràn đầy sinh mệnh chi khí tinh thuần nhất, vung tay chộp lấy, ngắm nghía một hồi: "Đây là tinh hoa nhân sâm?"
kiếm linh gật đầu: "Hơn nữa còn là tinh hoa nhân sâm đã có một tia ý thức, tụ mà không tán, thật là đồ tốt nha. Ngươi còn ngây ngốc ở đó làm gì? ngố người rồi hả? Còn không nhanh đưa vào dược điền, đặt vào chỗ chúng ta trồng nhân sâm... Linh dược ở đó sẽ lập tức tranh nhau hấp thụ sạch sẽ đám năng lượng này, phẩm chất cũng gia tăng rất nhiều đó."
Sở Dương trán nổi gân xanh nhưng không dám thất lễ, vội vàng nghe lời đưa vào.
Quả nhiên, Ngọc Tuyết linh sâm và các loại nhân sâm bên trong, vô luận là loại nhân sâm nào, đều cảm nhận được cỗ năng lượng tinh thuần tới cực điểm này, trong phút chốc cánh lá dao động không ngừng, lộ ra cảm xúc cấp bách tới cực điểm. Tiếp đó liền nhìn thấy các loại lực lượng sinh mệnh đột nhiên bạo phát, đều phóng tới đám năng lượng kia, kéo mạnh về phía mình...
Tình huống như vậy, thật giống như đang kéo co vậy, hơn nữa còn là liều mạng dốc hết sức lực từ hồi bú tí mẹ...
Nhìn cả đám hung ác tranh đoạt, chân mày Sở Dương lại khẽ nhảy nhảy, cái này hình như cũng quá nhân tính đi....?
"Bên kia có một gốc Bích Huyết Tử linh chi, ít nhất năm vạn năm tuổi."
"Dưới này có tinh hoa thủ ô, hỏa hậu ít nhất sáu vạn năm trở lên."
"Chỗ này có Đan Tâm Hồng sâm, đồ tốt cao cấp nhất đo. Lúc đào lên nhất định phải thật cẩn thận."
...
Theo kiếm linh liên tiếp chỉ điểm, Sở Dương cứ thế tiếp tục kiếp sống cu li, lần lượt thu lấy từng vị từng vị linh dược đỉnh cấp, chỉ cảm thấy ngay cả linh hồn cũng đang khoái hoạt xướng xa, đúng là nửa điểm vất vả cũng không thấy.
Nhưng trong lòng lại thầm ghi nhớ tin tức về Tinh Linh thụ vừa nghe được.
Hai người một đường vừa đi vừa thu thập linh dược. Theo Tinh Linh chi thành phục sinh, linh khí dần dần nồng đậm hơn, linh dược phát hiện được cũng càng ngày càng nhiều...
Cho dù với tu vi Sở Dương, vẫn có cảm giác hai cánh tay mình thật sự không đủ dùng...
Có chút cảm giác mệt mỏi rồi.
Tuy trong lòng cao hứng, thậm chí là hưng phấn khó hiểu, nhưng cảm giác mệt mỏi vẫn phải có, hơn nữa càng ngày càng có dấu hiệu nghiêm trọng.
"Chỗ này có.."
"Chỗ này có..."
"Bên kia có..."
....
Tay Sở Dương đau nhức, cảm giác mệt mỏi đã lâu không gặp dần dần tràn ngập thân thể.
"kiếm linh, chúng ta tổng cộng thu được bao nhiêu loại rồi?" Sở Dương vặn vặn eo.
kiếm linh tính toán đại khái một chút, thuận miệng nói: "Cũng không nhiều lắm, tổng cộng còn chưa tới hai ngàn loại, vẫn chưa đạt tới số lượng ta mong muốn..."
Sở Dương hoàn toàn im lặng.