Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1653 : Quỳ hay là không quỳ?

Ngày đăng: 03:11 22/04/20


Song ngay khi tất cả mọi người của Cửu Trùng Thiên đều kinh ngạc không hiểu thì đột nhiên, trong bóng tối vô hạn trên bầu trời đột nhiên có mười đạo bạch quang đột nhiên hạ xuống.



Mười đạo bạch quang này từ không tới có, to đến cực điểm, nối trời liền đất, xuyên qua Càn Khôn!



Giống như là trên Cửu Trùng Thiên đại lục, đột nhiên có thêm mười cái cột chống trời.



Cứ như vậy đứng sừng sững giữa thiên địa!



Ngay sau đó, một tiếng kiếm minh vang vọng phía chân trời.



Chín cột sáng đan xen vào nhau, không ngờ lột xác thành một thanh trường kiếm cự đại, lặng im mà uy nghiêm dựng ngang trong hư không.



Mọi người Chứng kiến tình cảnh này đều kìm lòng không đậu mà chấn động trong lòng.



Dạ Trầm Trầm chăm chú nhìn dị tượng trên bầu trời, mỏi mệt nhắm hai mắt lại, lẩm bẩm nói: "Thiên tượng quỷ dị này quả nhiên là Cửu Kiếp kiếm chủ làm ra, dấu hiệu này có nghĩa là Cửu Kiếp kiếm đã tìm được đoạn thứ tám. Cửu Kiếp kiếm chủ đã tiếp cận vô địch, trong Cửu Trùng Thiên, khó tìm địch thủ, cũng có nghĩa là, đường cùng của cửu đại gia tộc đã tới gần: "



Trong Tinh linh chi sâm, đám người Mỹ Thiên Cơ nhìn thiên không, trong nhất thời trong lòng cũng rất khiếp sợ.



Lúc trước mười cột sáng to đùng đột ngột xuất hiện, giống như là trong bóng tối đột nhiên xuất hiện mười mặt trời, chiếu rọi cả thiên địa.



Nhưng chỉ có bọn họ mới nhìn ra mười cột sáng này kỳ thật là không hề rơi xuống.



Cách chạm với mặt đất còn một đoạn cự ly nữa.



Đương nhiên, chân tướng này cũng chỉ có đám người Mạc Thiên Cơ mới biết.



Bởi vì, mười cột sáng này ở ngay trên đỉnh đầu của bọn họ.



" Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ trời đột nhiên tối sấm không phải là Thiên Ma quấy phá mà là lão đại làm ra ư?" Cố Độc Hành nhíu mày hỏi.



" Hẳn là... Ta đoán, lão đại lúc này đã tìm được đoạn thứ tám của Cửu Kiếp kiếm. Chính bởi vì Cửu Kiếp kiếm đoạn thứ tám đã trở về, từ đó dẫn phát dị tượng thiên địa lần này." Mạc Thiên Cơ thong dong điềm tĩnh tu lại đồng tiền đang cầm trong tay.



" Đó chính là chuyện tốt, cái thứ trên trời này chính là thứ tốt." Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Giết ta ư? ta chết cũng không quỳ đấy!



Nếu là lúc bình thường, Sở Dương cũng sẽ xem xét thời thế, đánh giá thế cục, nhưng trước thời khắc vi diệu này, cỗ lửa giận trong lòng không ngờ là càng cháy càng vượng, đã hoàn toàn không thể ngăn chặn, không còn cố kỵ gì nữa.



Bỗng nhiên, đạo bạch ảnh đó không ngờ lại bật cười.



Cho dù là cười, nhưng cũng tràn ngập một cỗ tà khí nghiêm nghị.



Ở nơi xa xôi nào đó.



Trên đỉnh núi.



Chỗ Mây trắng lượn lờ.



Một chiếc bàn đá, một bầu rượu.



Bốn phía tiên linh chi khí lượn qua lượn lại, đại đạo chi khí màu tím dày đặc.



Nơi này không thuộc thế tục phàm trần mà là, đỉnh của vũ trụ.



Ở chỗ cao nhất này, tất cả sinh linh đều chỉ có thể từ xa ngước nhìn, dâng hương cúng bái, cả đời cũng không thể tới được nơi thành thánh tối cao, nhưng mà lúc này lại mùi rượu ngập ngụa, nơi thần thánh như vậy sao lại thành tửu quán?



Một Bạch y nhân, một Hắc y nhân đang ngồi đối diện nhau uống rượu.



Trước mặt Hai người đều chỉ có một chén rượu nho nhỏ.



Bầu rượu tự động bay lên rồi rót xuống, nhưng cả nửa ngày chén rượu vẫn không đầy, đổ như vậy nhưng lại không làm văng ra một rọt rượu nào.



Nơi này vốn là nơi thần thánh, có chút chuyện kỳ lạ cũng là trong tình lý.



" Hắc, lão hắc, ngươi đoán xem, tiểu tử đó rốt cuộc có quỳ hay không?" Bạch y nhân cười hắc hắc.