Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1710 : Diệt thế chi chiến bắt đầu!
Ngày đăng: 03:11 22/04/20
"Vậy ngươi cho rằng, kế tiếp Pháp Tôn sẽ làm gì?" Sở Dương hỏi.
Mạc Thiên Cơ nhíu mày, không nói, thật lâu sau, mới chậm rãi nói: "Vừa ta đã nói rồi, ta và hắn có mấy phần tương tự, ta đã từng thử đặt mình vào vị trí của hắn, đưa ra một số suy đoán, nhưng không thể xác định, cũng không dám xác định... bởi vì.."
Mạc Thiên Cơ muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra. Chỉ thở dài một hơi, nói: "Chỉ mong không phải như suy đoán của ta... Nếu không, thiên hạ này thật sự xong rồi... Ta thủy chung không phải là Pháp Tôn, không thể xác định được. Trước tiên tạm thời im lặng xem kỳ biến. Nếu như ta phỏng đoán không sai, trong một hai ngày là có tin tức rồi..."
Đêm cùng ngày, phụ cận Trung Đô đột nhiên rơi vào hỗn loạn. Khắp nơi đều là gào thét, bắt dầu từ nửa đêm. Sở Dương nhảy lên nóc khách sán, chẳng mấy chốc, tất cả huynh đệ đều xuất hiện.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được, trừ tiếng huyên náo càng lúc càng lớn, còn có vô số mùi máu tanh từ bốn phương tám hướng ập tới, hơn nữa càng ngày càng nồng đậm...
"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Làm sao lại có biến cố như vậy?" Vũ Tuyệt Thành đưa mắt nhìn về phía xa.
Mạc Thiên Cơ hiển nhiên có chút chấn động, thần sắc có mấy phần tiếc hận, ngưng thần nhìn về phương xa không nói, nhất thời im lặng.
"Dựa theo kinh nghiệm của ta, tình huống như vậy, hẳn chính là đồ sát trên quy mô rất lớn, rất lớn... Mới có thể tạo thành khí tức như vậy. Hơn nữa, hồi đồ sát này vẫn còn đang tiếp diễn." Sở Dương cũng thở dài.
"Địa điểm đồ sát cách nơi đây rất xa, ít nhất cũng phải ngoài ngàn dặm. Nếu như là gần, tuyệt đối không thể an tĩnh như vậy."
…
Ngày hôm sau. Đã có tin tức truyền tới.
Mọi người tập thể chấn kinh.
Cao thủ Dạ gia ở Trung Đô gần như cùng nhau phát cuồng.
Xung quanh Trung Đô, tất cả gia tộc vây cánh của Dạ gia, chỉ trong một đêm đều bị tàn sát sạch sẽ. Chỉ một đêm, hơn mười vạn người chết!
Trong mật thất, sắc mặt mọi người đều trầm trọng.
Truyền âm ngọc ở trung tâm mật thất không ngừng truyền ra tin tức mới nhất từ các phương.
Đệ Ngũ Khinh Nhu nói câu này rất lợi hại: Các ngươi một mực quan sát ta, bao nhiêu kế hoạch vẫn một mực đồng ý, một mực tin cây... Nhưng giờ phút này, vừa mới có chút gió thổi cây lay, ngay cả xác thực tỉ mỉ, hay thậm chí là định luận cũng chưa có, đã muốn trở mặt? Đạo lý ở bên nào, hình như không cần nói cũng thông nhỉ?!
Nếu đổi lại là lúc khác, bất kể đạo lý ra sao, cứ có hiềm nghi là tử tội. Cho dù không đem ngươi vơ đũa cả nắm, một đòn giết chết, cũng phải chế trụ rồi nói sau. Đây vốn là cách hành sự của cửu đại gia tộc. Bất cứ phản kháng nào cũng phải tiêu diệt khi còn manh nha.
Chỉ là trước mắt không thể làm như vậy rồi. Cửu đại gia tộc đột nhiên bị công kích, thực lực nhà nào cũng tổn thất quá nửa. Nếu như lúc này còn tranh đấu nội bộ, nhằm vào Đệ Ngũ Khinh Nhu - vị gia chủ thế gia mới nổi này, chẳng khác gì tự chém đi trợ thủ đắc lực, mất nhiều hơn được.
"Có lẽ đây là Pháp Tôn châm ngòi ly gián cũng không chừng?" Thạch Bào Hao trầm ngâm hỏi.
Thạch gia bị diệt, chỉ còn lại thủy tổ Thạch gia Thạch Bào Hao, thế nên hắn đã không còn thuộc thế lực gia tọc, cũng không còn trọng trách gia tộc trên vai. Bây giờ, hắn chính là người hòa giải thích hợp nhất.
"Có lẽ vậy." Đám người Dạ Trầm Trầm nhẹ nhàng gật đầu, nhưng hoài nghi đối với Đệ Ngũ Khinh Nhu vẫn không tiêu tán nửa điểm. Thật sự không dám tiêu tán, thông qua khoảng thời gian ở chung với Đệ Ngũ Khinh Nhu, tất cả mọi người đều hiểu rõ sự đáng sợ của hắn. Nếu quả thật có thêm một đối thủ như vậy, cũng không phải đả kích đã tuyết còn thêm sương nữa, mà là trí mạng, đủ để khiến các đại gia tộc đối diện nguy cơ bị diệt.
Nhưng đúng vào lúc này, truyền tấn ngọc lại chớp sáng.
Tin tức mới xuất hiện, khiến mọi người nhất thời đều ngây dại.
"Đệ Ngũ gia tộc mới trùng kiến bị chấp pháp giả cường thế tập kích, bởi vì thực lực cao thủ gia tộc quá thấp, không thể hình thành chống cự hữu hiệu, thương vong thảm trọng, cao thủ mười không còn ba bốn..."
Đến tận lúc này, sắc mặt Đệ Ngũ Khinh Nhu rốt cuộc đại biến.
Đám người Dạ Trầm Trầm cũng biến sắc, nhất thời toàn bộ mật thất đều lâm vào yên tĩnh như chết.
Đệ Ngũ Khinh Nhu rời khỏi mật thất như bay, sau khi đi ra ngoài mới thả chậm cước bộ. Một đường chậm rãi đi về phía nơi Đệ Ngũ Khinh Nhu dừng chân. Trong lòng có thể nói là sóng lớn ngập trời, nghi hoặc đầy bụng.
Rốt cuộc, đây là chuyện gì?
Nhớ tới lúc trước, khi Tây Bắc quyết chiến, Pháp Tôn cùng chấp pháp giả trợ giúp Đệ Ngũ gia tộc. Hiện tại Đệ Ngũ gia tộc lại bị chèn ép, Đệ Ngũ Khinh Nhu thậm chí có chút mơ hồ rồi.
Vì sao lại thế?