Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1746 : Một trận chiến quyết định Cửu Trọng Thiên!

Ngày đăng: 03:12 22/04/20


Mắt nhìn đống lửa cách đó không xa, bởi vì dầu hỏa, mà vẫn cháy rực như cũ, mọi người không biết cảm giác ở trong lòng là như thế nào.



Ngàn vạn hào kiệt, chỉ một mồi lửa đốt sạch rồi.



Hình ảnh này, thật sự làm cho người ta không thể không ngửa mặt lên trời thở dài, thổn thức không thôi.



...



Trên bầu trời, ở bên trong Ma Vụ.



Pháp Tôn đứng chắp tay, trên người tản ra chiến ý mãnh liệt cùng sát khí vô tận: "Chiến đi!"



Ánh mắt Sở Dương đặc biệt phức tạp liếc nhìn hắn một cái, trầm giọng nói: "Pháp Tôn, thật sự phải như thế sao?"



Pháp Tôn cười ha hả, trong mắt chợt lóe lên ánh sáng sắc bén: "Ngươi đừng cho là, ta diệt thế chỉ là vì kiếm lấy cái gọi là đại công đức... Là đang làm việc thiện đi? Ha ha ha... Sở Dương, ta cho ngươi biết, hôm nay không phải ngươi chết, thì là ta mất mạng! Không phải ngươi thành chúa tể thiên hạ, thì là ta tàn sát nhân gian!"



Sở Dương hít một hơi thật sâu, quát: "Tốt! Một khi đã như vậy, vậy mọi người liền liều mạng tử chiến một trận đi!"



Mũi nhọn Cửu Kiếp kiếm chợt lóe, một đạo kiếm ý lành lạnh mãnh liệt đến cực điểm xuất hiện, một đạo kiếm quang màu trắng phun ra hơn mười trượng, lóe ra ánh sáng ngọc.



Cố Độc Hành chậm rãi rút ra Hắc Long kiếm, giơ kiếm ở trước ngực.



Đổng Vô Thương giơ Mặc Đao lên, lưỡi dao hướng ra phía ngoài, lóe ra vẻ lành lạnh.



Mạc Thiên Cơ giơ tay lên, Tử Ngọc tiêu bỗng nhiên thoáng hiện ra.



Hồng Tụ của Mạc Khinh Vũ tung bay.



Ngạo Tà Vân hét dài một tiếng, thân hình liền biến lớn lên, hóa thành một con Kim Long dài bốn mươi năm mươi trượng, giương nanh múa vuốt, lơ lửng giữa không trung.



Nhuế Bất Thông hắc một tiếng, trên không trung nở rộ ánh sáng mạnh mẽ, một con Thất Thải Phượng Hoàng đứng trên không trung.




Toàn bộ không trung đột nhiên sinh ra một tiếng nổ mạnh, núi non sông ngòi đồng loạt lay động lên.



Hai cánh tay Pháp Tôn, chống lại Cửu Kiếp kiếm của Sở Dương cùng với Hắc Long kiếm của Cố Độc Hành. Nhưng mà, tay trái của hắn là đẩy ngang, ở dưới tình huống bất ngờ như vậy, mà hắn vẫn tìm được sườn của Cửu Kiếp kiếm, thuận thế đẩy ra ngoài, Cửu Kiếp kiếm sắc bén, cho dù là Pháp Tôn lúc này, cũng không dám dễ dàng nếm thử.



Sở Dương đột nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu, kiếm thế vốn nên liền mạch lưu loát mãnh liệt bỗng sinh ra cảm giác nhầm hướng và cảm giác trượt tay, cả người cùng hoàn toàn không tự chủ được lao về phía bên kia.



Mà bên kia, tay phải Pháp Tôn đụng thẳng vào mũi Hắc Long kiếm của Cố Độc Hành. Trừ bỏ Cửu Kiếp kiếm, bây giờ Pháp Tôn đã không sợ bất cứ thần binh lợi khí gì, mặc dù là thần kiếm do người xử dụng kiếm mạnh mẽ nhất sử dụng cũng không được.



Quyền kiếm va chạm lẫn nhau!



Thân thể hai người đồng thời run lên kịch liệt.



Hai người đều mặt quần áo màu đên, giờ phút này đồng thời tạt về phía sau.



Tóc dài của Pháp Tôn dựng đứng lên, trong mắt bỗng nhiên xuất hiện tia chớp màu đen, chợt lóe lên rồi biến mất. Đó là một sự kinh ngạc vô cùng.



Mà Cố Độc Hành còn nặng hơn rất nhiều, giống như bị sét đánh, tay phải cầm kiếm gần như mất đi cảm giác, thân hình không tự chủ được hơi ngưỡng về phía sau, lập tức cứng rắn ngừng lại, vẫn không tự chủ được lui về phía sau ba bước, trên mặt xuất hiện vẻ đỏ sậm.



Liều mạng một lần thì hơn thua đã rõ, thực lực của Cố Độc Hành đã tinh tiến rất nhiều, nhưng so với Pháp Tôn bây giờ, thì vẫn còn thua kém!



"Xem ta một đao!" Mặc Đao của Đổng Vô Thương đã từ trên chém xuống, ánh đao lạnh lẽo, bá đạo vô cùng. Pháp Tôn hừ lạnh một tiếng, vẫn không hề tránh lui, dùng một đấm đánh vào lưỡi đao."Ông" một tiếng, thân hình hùng vĩ của Đổng Vô Thương cũng run rẩy một chút, Mặc Đao bắn ngược lại, suýt nữa đem sống dao nện lên trán Đổng Vô Thương.



Đổng Vô Thương không phục hét lớn một tiếng, lại phát lực lần nữa, toàn lực chém xuống dưới. Chém ra liên tục ba đao!



Pháp Tôn cười to: "Sảng khoái!" Vẫn không tránh không né, liên tục ba đấm, tất cả đều đánh lên lưỡi đao, Mặc Đao nặng nề sắc bén bổ vào mặt ngoài nắm đấm của hắn, thế nhưng chỉ xuất hiện một vạch màu trắng nhỏ, rồi lập tức biến mất.



Đổng Vô Thương hét lớn một tiếng, bị phản chấn mạnh mẽ đánh bay lên bầu trời.



Cùng lúc đó, một đóa Quỳnh Hoa sáng lạn hoàn toàn không có dấu hiệu nở rộ ở trước mặt Pháp Tôn, ở bên trong ánh sáng bùng lên, hàng nghìn hàng vạn lưỡi dao sắc bén, bắn về phía Pháp Tôn.