Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1966 : Kinh nghiệm sinh tử mới biết tình nặng
Ngày đăng: 03:14 22/04/20
Tuyết Lệ Hàn càng xem càng giống.
Đúng rồi, chính là có chuyện như vậy, ta hiểu rồi! Đơn giản như vậy đã bị ta xem thấu, thật chưa từng thấy có ai diễn xuất kém như vậy, xem ra tiểu tử này chính là dựa vào bộ dáng thần tượng, một điểm diễn kỹ cũng không có, đúng là đồ bỏ đi.
Dựa theo thường tình mà nói, ngươi tối thiểu cũng phải bổ nhào đến xem một chút đã? Thử một chút xem mạch đập như thế nào chứ? Dù thế nào cũng vốn nên sờ tim xem có đập không chứ? Lui nữa một vạn bước, lấy tay thử thân nhiệt một chút đã chứ.
Nhưng tên chết tiệt khốn kiếp này từ đầu tới đuôi, cái gì cũng không làm đã lập tức nhảy dựng lên níu lấy cổ áo của ta mà rống to!Cái này không phải là quá giả đi sao?
Rõ ràng người này vừa mở mắt thấy mình, trong lòng lập tức an ổn, chắc chắn là mình tuyệt sẽ không cho phép hai người cùng chết đi, trong lòng đã sớm an tâm, giờ phút này lại tới đây trang mô tác dạng, rõ ràng là đang muốn kiếm tiền, muốn nàng kia thật sự cảm động, dụng tâm này thật là hiểm ác, vô sỉ chí cực!
"Ngươi nói chuyện kia... Một mình ngươi làm sao được, Đông Hoàng Thiên ngươi nghĩ huyết tẩy là huyết tẩy được sao, ta sẽ không ngăn cản, lúc nào ngươi muốn làm thì làm, ta tuyệt không ngăn cản, ngươi thu tay lại được chưa". Tuyết Lệ Hàn tức giận nói, nhưng ngay sau đó truyền âm nói: “Ta cảnh cáo tiểu tử ngươi, cho dù diễn trò cũng nên có hạn độ, ta có thể phối hợp ngươi, đến mức này coi như là chấm dứt, nếu thật sự quá trớn, chọc giận ta... Hừ hừ!"
Sở Dương nháy mắt một cái, tiếp tục rống to nói: “Đây cũng là nữ nhân ta thích nhất, yêu mến nhất! Ngươi ngươi ngươi... Nàng nếu không sống được, ta cũng không muốn sống nữa, không có nàng, trên cõi đời này còn có cái gì đáng cho ta lưu luyến nữa... Ngươi đừng cho là ta không có biện pháp, ta có thể xử dụng cấm chiêu một lần nữa, sẻ không để ý lại dùng thêm một lần nữa, hôm nay bằng bất cứ giá nào, ta cùng ngươi đồng quy vu tận!"
Nói xong, lại hét lớn một tiếng nói: “Dĩ Ngã Tâm Huyết! Băng Hủy Vạn Kiếp!" Ta dùng tánh mạng đi tán gái, ngươi quản được sao?
Tuyết Lệ Hàn trên mặt da thịt co quắp, rất muốn một cái tát đem tên khốn này đánh thành thịt vụn!
Tuyết Lệ Hàn trong lòng hận nghiến răng. Ngươi muốn tán gái ta không phản đối, ta cũng phối hợp mà; ngươi muốn làm cô nàng này khăng khăng một mực đối với ngươi, ta cũng vui vẻ mà, ta không phải là rất phối hợp sao... Nhưng ngươi đừng đem ta làm thành công cụ của ngươi!
Ta dù nói thế nào cũng là Đông Hoàng bệ hạ, cứ như vậy bị ngươi biến thành đạo cụ tán gái sao?
Lại còn đòi đồng quy vu tận? Lại còn muốn Băng Hủy Vạn Kiếp?
Cửu Kiếp Kiếm cũng ở trong tay của ta, ngươi dùng cái gì mà ra chiêu Băng Hủy Vạn Kiếp?
"Điềm Điềm..." Sở Dương thâm tình ngắm nhìn, chân thành không dứt.
"Phu quân..." Thiết Bổ Thiên chỉ cảm thấy giờ phút này hạnh phúc chí cực, mong đợi thời gian có thể vĩnh viễn dừng lại.
"Nga ~~ ái thê ~~~" Sở Dương thanh âm uyển chuyển nói, càng ngày càng khoa trương.
"Nôn nôn ~~~ nôn ~~~~~~~~~" một cái thanh âm đột ngột từ bên cạnh truyền tới, cũng là Kiếp Nạn thần hồn rốt cục bị buồn nôn chịu không được, nhanh như chớp bay vào trong góc nôn thốc nôn tháo, nhưng thủy chung lại không phun ra được cái gì.
Con mẹ nó, lão phu nhiều năm như vậy không có đi ra ngoài, lão phu với hơn trăm vạn năm tinh tu lại vẫn không thể khống chế được cơn buồn nôn này... Điều này thật sự là quá cường đại đi...
"Là ngươi? Lại là ngươi?" Sở Dương nghe tiếng vẻ sợ hãi, dĩ nhiên là cái âm thanh vừa quen thuộc vừa xa lạ kia, lúc này hắn mới kịp đánh giá hoàn cảnh quanh mình mà không khỏi thất kinh nói: “Ta làm sao lại tới nơi này? Dĩ nhiên là nơi này? Muốn chết nữa sao!"
Không nhịn được hắn chính là da đầu tê dại.
Nơi này chính là nơi tuyệt đối chỉ có đường chết, trình độ nguy hiểm tuyệt đối còn muốn hơn cả trận chiến đồ diệt Mặc Vân Thiên Quỷ Vực kia!
Kiếp Nạn thần hồn kinh khủng này mình đã được lĩnh giáo rồi.
Ở trên tay hắn, mình tuyệt đối là thập tử vô sinh! Hơn nữa lần trước dường như mình đã mắng hắn quá thảm đi, 2 bên chỉ sợ là không thể tiếp tục hòa hoãn được. Sở Dương suy bụng ta ra bụng người, chắc chắn Kiếp Nạn thần hồn này phải giết mình.
Cừu hận kia rất có thể đã vượt qua đệ nhất cừu nhân của Kiếp Nạn thần hồn là Tử Tiêu Thiên Đế Tử Hào!
Giờ này khắc này, coi như là mình chân chính lại dùng đến Băng Hủy vạn kiếp cũng chưa hẳn đã hữu dụng, bởi vì trước mắt nếu mình thi triển ra Băng Hủy vạn kiếp thì cực hạn cũng đại khái là chỉ có thể hủy diệt được võ giả bậc Thánh vị, mà Kiếp Nạn thần hồn này tu vi tuyệt đối đã hơn xa cấp độ này, thậm chí so sánh với Tuyết Lệ Hàn kia cũng không kém hơn quá nhiều!
Tuyết Lệ Hàn chết tiệt kia, ngươi làm sao lại đem ta đến nơi này, tới cũng đã tới rồi, ngươi nói là ngươi đi, làm sao lại không có nghĩ đến việc đem chúng ta cùng đi chứ, lúc này hỏng bét rồi, tiêu đời rồi, xong rồi!