Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1998 : Đường lui toàn bộ đã mất

Ngày đăng: 03:14 22/04/20


"Tất cả trở về cương vị! Mười canh giờ sau, tùy thời có thể chiến đấu; mọi người chuẩn bị sẵn sàng, nên nghỉ ngơi sớm 1 chút, có lẽ, chúng ta trong đoạn thời gian tới rất khó có cơ hội được nghỉ ngơi thật tốt Lão già nhắm mắt chậm rãi nói.



" Không phải chỉ là một Sở Dương thôi sao, nhiều lắm là còn có người Mặc Vân Thiên lần này đến tìm bí mật kia, đáng gì chứ... Không ngờ còn phải làm chuẩn bị cho tác chiến dài kỳ? Đây không phải là có chút chuyên bé xé ra to sao? " có người chẳng thèm ngó tới nói.



Lão già lạnh lùng liếc nhìn sang nói: " đồ hỗn trướng! Nơi đó là Đông Hoàng thiên! Đông Hoàng là ai các ngươi chẳng lẽ không biết! Vạn nhất Đông Hoàng nhúng tay vào việc này, thậm chí không cần hắn tự động thủ, chỉ cần căn dặn một câu, chúng ta có thể toàn thân trở ra, đã là hạnh vận!..



Người nọ run lên nói: "vâng



Đến tận đây, không có có bất kỳ người dám làm càn nữa.



" tăng tốc đi tới! " lão già nhắm mắt lại, ra lệnh một tiếng!



Tàu cao tốc ở trong màn đêm tiếp tục gia tốc, chạy nhanh tới 1 cái địa phương.



Sở gia đại viện!



Lúc này vẫn là một mảnh bình tĩnh.



Sở Dương nằm ở trên giường, bên trái ôm Thiết Bổ Thiên, bên phải ôm Ô Thiến Thiến, xuân quang đầy phòng, hai tấm thân đều tràn đầy dụ hoặc xuân tình; Sở Dương xong chuyên sảng khoái nằm đó nhắm mắt lại.



Nhưng mà cho dù tại loại thời khắc này Sở Dương cũng có thể ẩn ẩn cảm giác được có nguy cơ cực lớn đang dần dần tới gần!



Lúc này đây, mình rốt cuộc có thể sống được hay không?



Sở Dương thật không dám nói mình nhất định có thể!



Chuyên gì mới làm cho nhân loại sợ hãi nhất! Đáp án là việc không biết trước!



Ngày đó Thiên Ma, Pháp Tôn, mặc dù thực lực kinh người, Sở Dương cho dù phải liên thủ với một đám Cửu Kiếp huynh đệ, sự thực thực lực kém xa đối phương nhưng ở trong lòng Sở Dương thủy chung không có một người nào làm hắn sợ, không có một cái chữ sợ nào! Vì cho dù là Thiên Ma hay là Pháp Tôn, thực lực của bọn hắn tuy mạnh nhưng đã bạo lộ ra trước mắt mọi người rồi, đã lộ ra ngoài, đã hiển thị rõ át chủ bài, cho dù sắc bén như thể nào, cường hãn như thế nào thì đều có biện pháp. Text được lấy tại Truyện FULL



Chỉ có không biết, không thể nắm lấy mới khó có thể dự đoán!



Dự đoán kẻ địch quá thấp chỉ càng gấp rút khiến mình bại vong.
Ở hoàn cảnh như vậy, không liều mạng không được, lời nói không dễ nghe, không liều mạng luyện công liền là hành vi muốn chết, nếu như bị linh khí quá nồng đậm ép cho chết, chết kiểu này dường như quá không dễ nghe đi!



Mà tình huống của Sở Dương cũng là như thế, thậm chí còn khoa trương hơn một điểm vì hắn rõ ràng có thể cảm giác được chín cái đan điền của mình đều đang điên cuồng thu nạp linh khí, ở lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà tràn đầy.



Mắt thấy, muốn tràn ngập rồi.



Tuy nhiên Sở Dương bây giờ không phải là Địa cấp, Thiên cấp mà Sở Dương bây giờ là Thánh Vị trình tự, muốn làm tràn ngập đan điền thì lượng linh khí cần thiết là rất lớn nhưng mặc dù như vậy các đan điền vẫn đang lập tức muốn tràn đầy!



Sở Dương thông qua nội thị, minh bạch trạng huống của bản thân mà không khỏi vui mừng phát điên.



Ngay sau đó, đột nhiên lại nghe được Kiếm Linh kinh hãi thét lên một tiếng nói: " đây... Đây là chuyên gì xảy ra? Sao..



Sau đó Sở Dương liền chỉ cảm giác được trong ý niệm của mình ầm ầm chấn động! Một ngụm máu tươi từ miệng hắn phun ra!



Sau đó, Sở Dương kinh hãi phát hiện ra, mình cùng Cửu Kiếp Không Gian không ngờ mất đi liên lạc. Mặc dù linh khí dày đặc vân không ngừng tràn vào thân thể của mình nhưng bản thân lại đà hoàn toàn không cảm thụ không được sự tồn tại của Cửu Kiếp Không Gian nữa.



TG: Phải hỏi mọi người một vấn đề: bây giờ mọi đường lui của Sở Dương đều bị ta chặt đứt. Tuyết Lệ Hàn trở về rồi, chỉ lưu lại 1 người không có lĩnh hội được ý của Tuyết Lệ Hàn nên sẽ không giúp Sở Dương. Cửu Kiếp Không Gian thì đã bị ta chặt đứt; Cửu Kiếp kiếm bị ta hạn chế. Trong đó có cường đại Kiếm Hồn nhưng lại không thể ra.



Sở Dương phải đối mặt với đối thủ của cả một thiên địa. Nói thật, ta đà đem Sở Dương bức vào tử địa!



Càng thật hơn một điểm: bản thân ta cũng nghĩ không ra, Sở Dương nên ứng phó như thể nào!



Khi ta xong một chương này ta cũng vô kể khả thi!!



Mà ngày mai ta phải đột phá cái cục diện bể tắc này!!!



Các ngươi có biện pháp nào tốt



Sở Dương bây giờ chính như ta bây giờ. Ta đột phá không được, trên vé tháng bảng ta nhận thua! nếu đột phá, ta còn có tuyến sinh cơ!



Ta làm như thế nào để đột phá đây?