Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 2094 : Thì ra là Tiểu Bạch
Ngày đăng: 03:15 22/04/20
Bỗng nhiên, đám người ngửi được một mùi thơm lạ lùng xông vào mũi, một bóng trắng, từ hướng mọi người tiến vào đây, bay tới nhanh như tia chớp về phía bên này, mặt sau, có mấy người đang đuổi theo bóng người này, nhưng sau khi đuổi theo hơn mười trượng, liền dừng lại không đuổi nữa.
Bởi vì, hướng bóng trắng kia đang bay tới, đúng là phương hướng mọi người đang đứng.
Mọi người thờ ơ quan sát chuyện này, thực lực của tất cả những người này đều không hề tầm thường, ánh mắt cũng siêu phàm, tuy rằng bởi bị hoàn cảnh xung quanh ảnh hưởng, nhìn xem cũng không phải rất rõ ràng, nhưng theo khoảng cách càng gần, thì cũng đều nhìn ra, người tới chính là là một tiểu cô nương, bộ dạng cực kỳ xinh xắn, nhìn có vẻ rất đáng yêu, nhìn thấy tiểu cô nương này, liền giống như nhìn thấy cầu nhỏ nước chảy, tiếng chim mùi hoa thơm ở Giang Nam.
Quả nhiên là làm cho người ta thương yêu.
Chỉ là tiểu cô nương này cũng không hề quen thuộc, đám người đều chưa từng thấy qua, thời khắc mấu chốt như lúc này, thì mọi người cũng không muốn gây chuyện rắc rối, nếu Tiểu cô nương đã thoát hiểm, vậy thì để cho cô ta đi thôi.
Trong bóng đêm phía bên này có nhiều người như vậy, thì chắc Tiểu cô nương kia cũng sẽ không tùy tiện tới đây.
Quả nhiên, Tiểu cô nương áo trắng kia từ rất xa liền nhìn thấy đám người Sở Dương, lập tức tỏ ra hơi khiếp sợ, lộ ra vẻ mặt thất kinh, chạy vòng qua một bên để né ra.
Nhưng sau khi chạy vòng qua thì lại lo lắng quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhìn một chút, hình như đang sợ mọi người đuổi theo nàng thì phải.
Nhưng sau khi thoáng nhìn qua, thì thân hình yểu điệu lại đột nhiên đứng lại rồi. Đôi mắt to xinh đẹp ôn nhu hình như phát hiện ra đều gì, thế nên phát ra ánh sáng vô cùng kích động và vui sướng.
Lập tức, eo nhỏ nhắn uốn éo, liền vui vẻ chạy về phía đám người Sở Dương.
Đúng là hoàn toàn không hề phòng bị, hơn nữa mang theo cảm giác vui mừng, giống như chim nhỏ về tổ, nhanh chóng chạy đến.
Yêu Ninh Ninh nhìn xem há hốc cả mồm, nói lẩm bẩm: "Giang hồ giang hồ ơi, thật sự không hề thiếu cái lạ... Lại có thể xuất hiện một vị cực phẩm mỹ nữ... Thật sự rất là đẹp..."
Toàn thân thiếu nữ này tràn đầy cảm giác mềm mại yếu ớt, làm cho người ta vừa nhìn thấy liền muốn ôm nàng vào trong ngực để che chở.
Yêu Ninh Ninh lập tức cảm thấy muốn bảo vệ nàng!
Tên Thái Tử này quả nhiên đủ cực phẩm!
Cô nương nhỏ như vậy, làm cho người ta yêu thích, làm cho người ta muốn yêu thương, quả thật cũng không cách nào chống cự được...
Trong lòng Yêu Ninh Ninh nghĩ đến như thế. Suy nghĩ vừa hiện lên, thì cũng đã không thể khống chế được.
Xem ra Sở lão đại tiếp cận cô nương cũng có tính nghệ thuật như vậy... Tại sao ta lại không nghĩ tới cơ chứ? Mà cũng đúng, nếu không có tài năng như vậy, thì làm sao có thể có nhiều nữ hài tử như vậy chui vào trong lòng ngực của hắn cơ chứ?!
"Bây giờ nàng còn đang bế quan, đánh sâu vào bình cảnh; chuẩn bị đột phá thánh cấp rồi." Tiểu Bạch nói: "Ta ở lại chỗ đó cũng không có chuyện gì làm, hơn nữa, tu vi của bản thân ta cũng đã tới bình cảnh, nhưng mà truyền thừa của ta lại không có nội dung phía sau rồi, cho nên đi ra ngoài kiếm vận khí."
"Thì ra là như vậy." Sở Dương bỗng nhiên tỉnh ngộ, ánh mắt nhìn Tiểu Bạch không tự chủ được tỏ ra thân thiết.
Về phần truyền thừa không có nội dung phía sau, có chuyện của Kiếm Linh lúc trước, nên Sở Dương cũng có thể hiểu được: Chắc là nàng đã tu hành tới mức cao nhất của tộc đàn, không hề có tiền nhân nào từng tu hành cao hơn nàng rồi!
Nếu gặp phải chuyện như vậy, cũng chỉ có thể ra ngoài tìm kiếm kỳ ngộ, bế quan khổ luyện chắc chắn là không hề được.
Tiểu Bạch Bạch vốn thuộc về Yêu Tộc; hiện giờ đi vào Yêu Hoàng Thiên tìm kiếm kỳ ngộ, đúng là đã đến đúng chỗ rồi, đáng tiếc thời gian không đúng; đi tới địa điểm chính xác nhưng sai thời gian, đến chỗ này, chẳng khác nào đã rơi vào trong cạm bẫy cùng Sở Dương.
"Ngươi là... Phong...?" Sở Nhạc Nhi không dám xác định. Trong nội tâm nàng cũng đã đoán được, nhưng nàng vẫn không dám tin.
Tiểu Bạch gật đầu vui sướng: "Chính là ta, Thiên Độc đại tiểu thư thật ngốc, đâu có thông minh được như chủ nhân của ta."
Sở Nhạc Nhi thật sự cảm thấy choáng váng rồi.
Phong Hồ... Lại có thể hóa thành hình người? Lại còn đến nơi này?
Đến tận lúc này, Sở Nhạc Nhi mới hiểu được vì sao Tiểu Bạch lại có thái độ như vậy, một trong vạn người quả thật có 9999 nói mình tốt, còn lại một người cuối cùng cũng không phải là Tiểu Bạch, thế nhưng đó lại là chủ nhân của Tiểu Bạch, khó trách nàng lại có thái độ kia với mình, đó là chuyện đương nhiên rồi!
Yêu Ninh Ninh đi qua: "Này này, tiểu muội muội, ngươi tên là gì vậy?"
Tiểu Bạch sửng sốt, nói: "Ta vẫn chưa có tên.." Vừa nói, vừa tỏ ra buồn rầu.
Haiz, lớn như vậy, ngay cả cái tên cũng không có, thật buồn...
Yêu Ninh Ninh nghe vậy thì lập tức trở nên cao hứng: "Ta đây đặt cho ngươi một cái tên có được không?"
Tiểu Bạch không trả lời, chỉ là quay đầu nhìn Sở Dương.