Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 2120 : Kịch chiến Vũ Trì Trì!

Ngày đăng: 03:15 22/04/20


Liền vào thời khắc này...!



Đàm Đàm kêu lên nói: "Dương Dương Ngang..."



Sở Dương nghe vậy ánh mắt liền lườm qua, Đàm Đàm vội vàng đổi lời nói: "Sư huynh, ta muốn thương lượng với ngươi chuyện này, ngươi xem có phải nên để cho ta tới cùng hắn đánh hay không đây? Ta nhất định có thể làm cho hắn thoải mái ngất trời, thoải mái đến nổ tung, thoải mái đến hài lòng..." Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn



Sở Dương khó hiểu, gia hỏa này sao nói chuyện lại mập mờ như vậy đây, không cố kỵ thân phận của mình sao? Cũng không sợ mất mặt, lập tức giọng căm hận nói: "mau biến đi! Thiên Nhai có xa lắm không, ngươi mau đi chết cho ta đi!"



Đàm Đàm rụt cổ lại cười khan một tiếng, im lặng một hồi lâu nhưng rốt cục vân không nhịn được nói: "Vậy ngươi cần phải ngàn vạn lần thêm chút sức nữa để cho Vũ phó soái hảo hảo thoải mái một chút. Nói không chừng Vũ phó soái biết được, ngày ngày đều tới tìm ngươi đó."



Sở Dương phiên trứ bạch nhãn hồi lâu mà im lặng. Vì sao trước một cuộc chiến thảm thiết sinh tử mà tò trong miệng Đàm Đàm nói ra lại có thể trở nên hèn mọn sắc tình như vậy đây?



Nhân tài a! Kỳ tài a! Quỷ Tài a!



Vũ Trì Trì nghe vậy cũng là tức đến sắc mặt trắng bệch, run rẩy ngón tay chỉ vào Đàm Đàm nói: xú quỷ kia! Chờ lão phu thu thập Sở Dương xong, tất nhiên sẽ để cho ngươi, tên xú quỷ ngươi biết, cái gì gọi là thoải mái!"



"Ai nha, ta thật sợ hãi nha Đàm Đàm hú lên quái dị, đột nhiên hai tay che mông, nắm lô mũi uốn éo cái mông, nhăn nhăn nhó nhó nhìn Vũ Trì Trì nói: "Ai nha ngươi thật là xấu! Thật là xấu thật là xấu thật là xấu!"



Hai bên mọi người hoàn toàn không có ngoại lệ, tập thể đều là trên người nổi lên một tầng da gà.



Sở Dương thân thể như lưu vân bay ra, cấp tốc chạy lên đỉnh một ngọn núi kêu lên nói: "Vũ Trì Trì, mau đi lên lành cái chết!"



Sở Dương vội vàng lao đi, bàng không nghe Đàm Đàm nói như thế nữa, nói không chừng Vũ Trì Trì còn chưa có đánh tới mình đã buồn nôn mà chết trước.



Vũ Trì Trì cũng khó hiểu tật tốc bay vút lên hướng về phía Sở Dương bên kia đuổi tới.




Mình đang có phần thắng, căn bản là vô vị mạo hiểm cầu thắng, không cầu có công, nhưng cầu không có quá; dựa vào lão phu mười vạn năm tinh thuần tu vi, cho dù là hao tổn cũng đủ mài chết ngươi.



Tuy nhiên Sở Dương giờ phút này trong lòng đang âm thầm đắc ý, lòng tràn đầy vui sướng: có được đối thủ bồi luyện như vậy thật sự là quá tốt.



Coi như trước đó nếu là Vũ Trì Trì liều mạng cường thế phản kích, lấy tu vi của Sở Dương hiện tại còn chưa có hoàn toàn dung hợp với Vô thượng chân linh thỉ tuyệt đối không chi trì được quá lâu.



Sở Dương không những bại, thậm chí ngay cả cơ hội toàn thân trở lui cũng cực kỳ bé nhỏ. Có thể Vũ Trì Trì thực sự quá cẩn thận, không dám buông tay đánh cược một lần, để cho cho Sở Dương cực hạn ra chiêu, cực hạn tiêu hao tự thân tu vi, trong ngoài thúc dục vô hạn độ dung hợp với Vô thượng chân linh!



Thật ra thì điều này cũng khó trách được Vũ Trì Trì đã có chọn lựa như vậy, tin tưởng vô luận là một Thánh Nhân trung cấp tầng thứ cường giả nào chỉ cần không phải là chiến đấu với người điên thì cũng sẽ như Vũ Trì Trì mà lựa chọn. Từ xưa đến nay, vừa có bao nhiêu người có thể như Sở Dương vậy, dám cùng Thánh Nhân tầng thứ cường giả giao thủ, dám cố ý tiêu hao tự thân tu vi mà dĩ cầu lâm trận đột phá, đó căn bản là hành động cực kỳ không khôn ngoan muốn chết!



Sau mấy lần liên tục tạo ra sơ hở, nhìn thấy Vũ Trì Trì thủy chung án binh bất động, Sở Dương đến đây hoàn toàn yên tâm mà càng càn rỡ.



"Nhất Điểm Hàn Quang Vạn Trượng Mang!" Sở Dương thân thể có như lưu tinh bay ngược lại rồi ngay sau đó lui về mang theo vạn trượng hào quang tái nhập!



"Hảo kiểm! hảo chiêu!" Vũ Trì Trì thấy thể thì quát to một tiếng, khóe miệng hàm chứa mỉm cười, không chút hoang mang thong dong đón đánh.



"Đồ Hết Thiên Hạ Thì Đã Sao!" Sở Dương lại là quát to một tiếng, mành liệt ra chiêu.



"Hảo kiếm pháp!"



"Thâm Mai Bất Cải Lăng Duệ Chí!"



Cửu Kiếp Kiếm pháp giống như nước chảy mây trôi tò trong tay Sở Dương vô cùng nhuần nhuyễn phát ra mang theo tịch quyển thiên địa thể sét đánh lôi đình và kiếm khí khôn cùng rét lạnh hướng về Vũ Trì Trì như ngập trời sóng gió vọt tới!