Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 2157 : Mặc Vân loạn ( 2 )
Ngày đăng: 03:15 22/04/20
Nhất thiên chi chủ, nhất là ở Cửu trọng thiên Khuyết là nơi quyền đầu lớn chính là đạo lý lớn này, ngay cả là người khoan dung độ lượng như thế nào, lòng rộng lớn như thể nào cũng kiêng ky nhất là thần tử có năng lực thay thể được mình, thậm chí thần tử không cần có cái tâm này, phàm là chỉ cần có năng lực như thế thỉ chính là đã phải chết rồi!
hễ có chuyên là một tay trông coi; cái này liền chẳng khác gì là nói Mộc Thiên Lan một tay che trời, chuyên quyền độc đoán; mà Thiên Đế đại nhân đối với ngươi cũng có chút nể trọng1, còn lại là rất rõ ràng nói ngươi đã công cao chấn chủ, Thiên Đế quả thực cũng không thể bỏ được ngươi!
"về phần tu vi của ngươi so với Thiên Đế cũng không thua kém là mấy " lại càng là cậu nguyền rủa ác độc nhất: Mộc Thiên Lan ngươi hoàn toàn có năng lực soán vị!
Tin tưởng vô luận bất kỳ một vị đế vương nào nghe được những lời này cũng sẽ không thể thờ ơ.
Chớ đừng nói chi là Nguyên Thiên Hạn vốn cũng đà bởi vì chuyện của Nguyên Thù Đồ cùng Mộng Vô Nhai mà đối với Mộc Thiên Lan đã rất không hài lòng, giờ phút này nghe được mấy câu tưới dầu lên lửa này thì trong lòng lửa giận chỉ có càng tăng lên!
"Thị phi khúc trực đã trong sáng, không cần phải cải cọ nữa." Nguyên Thiên Hạn lạnh lùng nói: "Mộc soái"
Mộc Thiên Lan mặc dù là đang nín một bụng tức giận nhưng Nguyên Thiên Hạn hiện tại lập trường đã rõ, biện minh nữa cũng vô ích nên đành cũng chỉ có thể khom người lĩnh mệnh, nói: "Mời Thiên Đế bệ hạ ra chỉ thị."
"Trẫm cho là, Trảm Mộng quân do Mộng Vô Nhai sở suất không cần tiếp tục tồn tại nữa, có thể dẹp đi." Nguyên Thiên Hạn thản nhiên nói.
"Bệ hạ, cái này... trăm triệu lần không được a!" Mộc Thiên Lan nghe vậy thỉ quá sợ hãi nói.
Trảm Mộng quân vốn do Mộng Vô Nhai dốc lòng kinh doanh, quan binh trên dưới đồng tâm, có thể nói là tinh nhuệ quân trong Mặc Vân Thiên quân đội„ hơn nữa số lượng khổng lồ, toàn quân trên dưới có khoảng năm mươi vạn người!
Đây là một chi quân đội mà bất luận kẻ nào, bất kỳ thế lực nào cũng không có thể coi thường.
Tại sao có thể nói bỏ là bỏ được.
Mộc Thiên Lan mặc dù biết rõ càng nói càng thêm đắc tội với Nguyên Thiên Hạn, nhưng chuyên này đang khẩn yểu nên vẫn hết sức khuyên nhủ!
Nguyên Thiên Hạn cũng là vẻ mặt giọng nói mỉa mai nói: "Ngay cả chủ soái cũng phản bội, còn cần giữ lại một chi bộ đội này làm gì? Có phải là chờ khi tên phản nghịch Mộng Vô Nhai kia trở về, cả chi quân đội này đi qua đầu hàng hết sao!"
"Bệ hạ anh minh. Hiểu biết chính xác, lời nói sắc bén!" Vũ Trì Trì ở một bên lớn tiếng cổ vũ nói. xem tại TruyenFull.vn
Mộc Thiên Lan thậm chí cũng không biết mình đã thối lui khỏi Mặc Vân Thiên hoàng cung như thể nào, Mộc Thiên Lan thất hồn lạc phách ngửa mặt hướng thiên, hai mắt nhắm nghiền, chỉ cảm thấy tâm như đà chết.
Vô Nhai... Ta mặc dù đã hết sức quay vần, nhưng không làm nên chuyên gì. Đến đây ta cũng chỉ có thể hết sức bảo toàn cho một nhóm gia quyển thôi, về phần bảo vệ toàn bộ thì không đủ sức rồi.
Hơn nữa, ngay cả một phần nhỏ này cũng chưa chắc đã có thể... Bảo vệ được toàn bộ!
Mộc Thiên Lan trong lòng kịch liệt đau nhói. Trong lúc bất chợt, một mảnh lạnh như băng rơi ở trên mặt rồi ngay sau đó chính là từng mảnh băng lạnh thấm cốt rơi xuống.
Phương xa, có một đứa bé con hoan hô nói: "Tuyết rơi nữa... Tuyết rơi nữa rồi..."
Mộc Thiên Lan bất kỳ đột nhiên mở mắt, chỉ thấy giữa không trung có vô số bông tuyết bay xuống.
"Năm nay tuyết tựa hồ so sánh với năm trước còn rơi sớm hơn một chút..." Mộc Thiên Lan xào xạc đứng ở trong tuyết lẩm bẩm, không biết là có ý tứ gì nói một câu.
Ngoài cung, quân đội chúng tướng đang chờ chực rối rít tiến lên đón hỏi: "Mộc soái, tình huống thể nào?"
"Mộc soái, bệ hạ nói như thể nào?"
"Mộc soái, lão Mộng bên kia như thế nào? Bệ hạ chịu mở một mặt lưới sao?"
Mộc Thiên Lan ngửa mặt lên trời thở dài, không nói một lời, cất bước đi trong đầy trời tuyết bay, vẻ mặt xào xạc.
Phía sau chúng tướng hai mặt nhìn nhau, ai nấy sắc mặt tất cả cũng trong nháy mắt chìm xuống tràn đầy thất vọng, có một người lại khóc ra thành tiếng.
Mọi người mặc dù từ trên mặt Mộc Thiên Lan nhìn không ra bất kỳ kết quả gì, trên mặt của hắn cái gì cũng không có, nói cái gì cũng cũng không có nói nhưng cái này đã nói rõ: Mộng Vô Nhai là tên phản đồ, đây là điều đã định, không thể thay đổi.
Trảm Mộng quân xong rồi!