Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 2226 : Lòng lang dạ sói!
Ngày đăng: 03:16 22/04/20
Đám Tâm Vương, Hồn Vương đang ở bên ngoài chuyên tâm hộ pháp, hết sức chăm chú chú ý đến hết thảy dị thường động tĩnh quanh mình, không dám chậm trê chút nào.
Trong lúc bất chợt nghe thấy sau lưng phát ra một tiếng nổ kinh thiên, ngay sau đó thấy phía sau mật thất bay lên trời, cả không gian tràn ngập khói đen. Trong lúc nhất thời đưa tay không thấy được năm ngón, ngay cả là lấy tu vi Thánh Nhân cao cấp đỉnh mà vẫn không nhìn thấy cái gì mà không khỏi người người thất kinh, rối rít lao vào bên trong.
Chẳng lẽ là Thiên Để bệ hạ luyện công gây ra rủi ro, nếu không phải như vậy thì tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy!
Nói cách khác Thư Họa song vương nguy hiểm rồi!
Thiên Đế bệ hạ nguy hiểm!
Chúng ta tất phải nhanh chóng tiến vào cứu viện!
Vào giờ khắc này, bốn người trong lòng cũng suy nghĩ giống nhau.
Dù sao, ba người chính là ở bên trong luyện công, Thư Cuồng cùng Họa Vương phụ trợ Thiên Để bệ hạ tu hành; ba người bọn họ đang luyện công lại xuất hiện động tĩnh như vậy tự nhiên là tuyệt không tầm thường...
Lấy tu vi của ba người bọn họ, đây tuyệt là chuyện không nên xuất hiện nhưng bây giờ hết lần này tới lần khác lại xuất hiện, vậy thì ý nghĩa lần loạn tử này cho dù là tập hợp ba người bọn họ vẫn áp chế không nổi.
Đã như vậy, chúng ta mấy huynh đệ này chỉ sợ nhất định phải liều cái mạng già trợ thủ rồi.
Bốn người lòng như lửa đốt đón đầu xông tới, nhưng đang lao lên thỉ đụng phải Nguyên Thiên Hạn mặt và thất khiếu chảy máu.
"Thiên Để bệ hạ!" Tâm Vương quá sợ hãi vội vàng đón nói: "Ngài đây là tại sao? Thư Họa hai người bọn họ đâu rồi?"
Nguyên Thiên Hạn mãnh liệt ói ra một búng máu, nói: "Luyện công ngoài ý muốn, hai người bọn họ bây giờ còn đang ở bên trong..."
Tâm Vương lo lắng cực kỳ, nói: "Bọn họ không có gì đáng ngại chứ? Tình huống cụ thể như thể nào?"
Huynh đệ bốn người cũng là người người cùng một lòng, lòng đồng một ý, cùng nhau vọt lên, bảy cái tám miệng nói lộ ra vẻ ân cần dị thường!
Đem Nguyên Thiên Hạn vây ở chính giữa. Đang vào lúc này, bên trong truyền tới một cái thanh âm bị đè nén tới cực điểm, phảng phất là đem hết tâm lực mới giãy dụa ra tới mà kêu to nói: "Cẩn thận a..." thanh âm kêu to này cơ hồ là đứt một lo lắng nói.
"Không tại sao cả, chỉ là bởi vì, các ngươi toàn bộ đáng chết!" Nguyên Thiên Hạn ha hả cười quái dị nói: "Các ngươi thật muốn trách thì cũng chỉ nên trách Thư Cuồng mà thôi, là 2 tên vô liêm sỉ này không biết trời cao đất rộng, lại mưu toan thăm dò bí mật lớn nhất của Bổn vương! Hiển hách ôi ôi... bí mật của Bổn vương há có thể là các ngươi có thể biết được? Các ngươi chỉ bất quá chính là mấy con chó ta nuôi trông nhà mà thôi, tự cho là cái gì chứ! Nếu biết được bí mật của Bổn đế rồi, vậy thì chết đi!"
Huyền phù ở giữa không trung, ba linh hồn thể và Tam Vương trọng thương đồng thời chú ý tới Thiên ma đồ án của hắn mà cùng nhau kinh chấn rống giận nói: "Ngươi là thiên ma! Vực Ngoại Thiên Ma?!"
Nguyên Thiên Hạn hừ hừ cười quái dị nói: "thiên ma thì sao? ma? Hừm hừ... Các ngươi mới là Vực Ngoại Thiên Ma! Các ngươi mấy tên đáng chết này lại dám mạo phạm đến thiên uy của Bổn đế, tội ác tày trời!"
Lục huynh đệ đồng thời cảm giác lảo đảo muốn ngà, trong lúc nhất thời đầy cảm giác áy náy cùng buồn nản, suýt nữa muốn tự sát tại chỗ để tạ tội! nguồn TruyenFull.vn
Thiên ma! Vực Ngoại Thiên Ma!
Huynh đệ mình từ lúc sanh ra đã có nguyện vọng muốn tiêu trừ Ma Tộc nhưng một đám huynh đệ mình lại vì tà ác Vực Ngoại Thiên Ma này mà hiệu lực trăm vạn năm qua!
Cái này là chuyên sỉ nhục bực nào chứ!
"Ta chính là thiên ma! Vực Ngoại Thiên Ma!" Nguyên Thiên Hạn ngang nhiên nói: "Như thể thì như thế nào đây? Thư Cuồng, vợ của ngươi, yêu thiếp của ngươi cũng là do ta chủ trì bố cục giết chết! Vậy thì như thế nào? Tâm Vô Ngân, con cháu của ngươi, toàn bộ cũng là chết do ta tính toán, vậy thì thể nào đây?"
Tâm Vương ánh mắt đều đỏ rực lên, hai hàng máu tươi tò khóe mắt chậm rãi chảy ra, từng chữ nói: "Nguyên lai là ngươi! Thì ra là ngươi!"
Ban đầu, vợ chưa cưới, ái tử, con dâu, cháu của Tâm Vương cũng trong một đêm bị người giết sạch sẽ, Tâm Vương lúc ấy đang có suy nghĩ muốn cạnh tranh vị trí Vương giả nhưng tò lần ngoài ý muốn đó mà nản lòng thoái chí, việc báo thù đã thành mục đích duy nhất của hắn nên cuối cùng bị Nguyên Thiên Hạn chiêu dụ.
Tuy nhiên cho tới giờ khắc này mới biết được chân tướng, nguyên lai một nhà già trẻ mình toàn bộ cũng do Nguyên Thiên Hạn giết.
Giờ khắc này, quả nhiên là muốn tự sát.
"Đúng là ta! Chính là ta! Vậy thì thể nào?"
Nguyên Thiên Hạn cười ha ha nói: "Chính là ta giết cả nhà các ngươi thì như thể nào? Các ngươi còn không phải là đã cảm ân đái đức, khắc sâu trong lòng với ta sao, loài người các ngươi chỉ là một lũ ngu, nhất bang ngu ngốc, ha ha ha... Nhân Tộc ngu xuẩn thật là làm cho lòng ta sảng khoái vô cùng!"
"Ta giết nhà ngươi! Ngươi còn muốn làm việc cho ta! Tiêu diệt cả nhà ngươi, các ngươi còn vì ta làm chó săn trăm vạn năm? Ta bảo các ngươi cắn người nào, các ngươi không chút do dự cắn người đó! Thật là biết nghe lời, ha ha ha ha... Chỉ tiếc, bổn tọa không thể lợi dụng các ngươi đến chết! Thư Cuồng tên khốn kiếp này, lại muốn theo dõi bí mật của ta... Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết! Các ngươi toàn bộ cũng đáng chết!"