Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 2389 : Vọt vào Tử Tiêu Thiên!
Ngày đăng: 03:18 22/04/20
Tổng cộng sáu mươi bốn người giống như hoàn toàn ngưng kết ở chung một chỗ hóa thành cơn lốc gào thét mà qua!
Dào dạt hàng vạn thiên ma chi chúng, thậm chí ngay cả việc ngăn trở bọn họ được một chút cũng không có thể.
"Đây chính là Vực ngoại thiên ma trong truyền thuyết sao? Như vậy cũng không khỏi cũng quá yếu đi? Thực lực như vậy mà có thể công chiếm Tử Tiêu Thiên sao?!" Tử Tà Tình có chút kinh ngạc, thậm chí là không thể tưởng tượng nổi nói.
Sở Dương cười khổ nói: "Mắt thấy chưa chắc là thật, cái ta và ngươi chứng kiến bất quá là ếch đáy giếng nhìn trời mà thôi, ta đoán chừng một lớp Vực ngoại thiên ma này chẳng qua là Thiên ma ở trung hạ tầng cuối cùng thôi. Nhiều lắm cũng chính là một chút pháo hôi, mới vừa rồi chiến trận kia đại để cũng chính là thiên ma cùng người Thiên Khuyết luyện binh mà thôi, tuyệt không phải là chiến đấu chân chính. Thiên ma nhất phương cao thủ căn bản cũng không có đi ra ngoài, tối đa cũng chỉ có một hai tên dẫn đầu, làm sao có thể đồng thời chặn đường được hơn sáu mươi vị Bất Tử Chi Thân cao cấp Thánh Nhân đã có sự chuẩn bị cơ chứ? Sao có thể dựa vào cái này để phán đoán thực lực của Vực ngoại thiên ma được!"
"Hơn nữa... Thiên hạ này tuy lớn, nhưng người có thể đạt tới Thánh Nhân tầng thứ tu vi tổng cộng có được bao nhiêu? Đội ngũ hoàn toàn do cao cấp Thánh Nhân tạo thành... Tin tưởng trong thiên hạ cũng chưa chắc có thể tìm ra được mấy chi?"
Sở Dương cười giải thích.
Tử Tà Tình thoải mái, chính xác, đội ngũ hoàn toàn do cao cấp Thánh Nhân hơn nữa còn là bất tử kim thân tạo thành, coi như là nhất phương Thiên Đế, thậm chí Duy Ngã Thánh Quân cũng chưa chắc đã xây dựng được. Trước đội ngũ mạnh mẽ này, thiên ma đội hình nếu không bị diệt dễ như trở bàn tay mới thực sự là thấy quỷ đây!
"Như mới vừa rồi, thế cục này là do đối phương không kịp chuẩn bị mà chúng ta có được tiện nghi, Vực ngoại thiên ma cao thủ chân chánh căn bản cũng không có tới kịp xuất thủ, nhưng đợi đến khi chúng ta lao ra một khoảng cách, bọn họ bên kia chỉ sợ sẽ kịp phản ứng, đến lúc đó... Sẽ không nhẹ nhàng như vậy..."
Sở Dương nhìn phía trước mịt mờ có chút sầu lo nói: "Con đường phía trước mịt mờ a, lần này chỉ sợ đúng là một cuộc ác chiến trước nay chưa từng có!"
"Khinh Vũ." Sở Dương quay đầu nhìn Mạc Khinh Vũ nói: "Ta đưa cho ngươi Cửu Trọng Đan, bất cứ lúc nào cũng phải chuẩn bị, ngàn vạn lần không nên tiếc rẻ, một khi có người bị thương, không nhất định là sinh tử thương thế, chỉ cần là ảnh hưởng đến hành động thì không nên do dự, lập tức cho bọn họ uống thuốc, nhất định phải bảo đảm cho mỗi người thủy chung cũng ở vào đỉnh trạng thái, nếu không lần này sẽ có khả năng lớn là có thể sẽ có người bởi đó bị vẫn lạc. Một khi xuất hiện thương vong, sẽ dẫn phát liên tiếp khả năng có người chết đi hoặc bị đả thương, nhất định phải ghi nhớ!"
Mạc Khinh Vũ trịnh trọng gật đầu.
Tám người Quân Vị Lăng bởi vì không có đối tượng xuất thủ nên định xông ra ngoài. Nhưng lần này, trên mặt bọn hắn, mỗi người đều có chút bởi vì kích động mà đỏ ửng.
Cơ hồ ánh mắt mỗi người nhìn Sở Dương cũng xen lẫn vô hạn nóng bỏng và sầu não.
Mặc dù bọn họ thật ra thì muốn người khác biết: Chúng ta là Cửu Kiếp huynh đệ! Cửu Kiếp huynh đệ mới là danh hiệu chân chính của chúng ta!
Ngay cả những tên khốn kiếp này cũng không biết Cửu Kiếp là có ý gì, nhưng mọi người đối với hai chữ này lại đầy kiêu ngạo!
Quý Hồi Thiên lỗi lạc đứng yên, lạnh mắt nhìn Phi ma thủ lĩnh này thản nhiên nói: "mấy anh luôn chờ các ngươi đi tìm cái chết, thật lòng có chút mệt mỏi rồi... lại nói các ngươi hiện tại cũng đích xác là rất sợ chết, để cho chúng ta giết được bất quá nghiện... Không thể làm gì khác hơn là đi ra ngoài tìm kiếm, đã nghiền rồi mới trở về, đại để cũng là đi tìm thuốc mà thôi, thật sự không có gì lớn."
Phi ma kia giận dữ, nói: "Cha ca! người này thật cuồng vọng! Ngươi có biết là ngươi đang nói chuyện với ai không?"
Cho tới nay, Thiên Khuyết phản kích đang dừng bước tại Một ít giới ( là cách gọi của Vực ngoại thiên ma đối với Tử Tiêu Thiên thành thị) cho nên, Vực ngoại thiên ma gọi người Thiên Khuyết là người dừng lại nọ . Ý là người dừng bước tại một ít giới kia...
Dĩ nhiên, một câu Cha ca này thoạt nghe hình như là gọi ba ba hay gọi là ca, nhưng đối với cho Vực ngoại thiên ma mà nói, đó là một câu mắng chửi người, hơn nữa còn là câu mắng chửi người thường dùng nhất, cơ hồ đồng đẳng với câu DCM mày của Nhân Tộc.
Dùng lời Yến Phi nói thì: Đám này không biết làm sao thiếu não đến mức vừa gọi ca vừa gọi ba ba, nhưng chính bọn hắn trong đầu cố chấp cho là những lời này chính là tự mắng chửi mày khốn kiếp...
"Đừng kêu thân thiết như vậy. Ngươi không có tư cách kia... Bởi vì lão tử ngay cả mẹ ngươi hình dạng như thế nào cũng không biết, ngươi đây là thuần túy đổ cứt lên trên người lão tử..." Quý Hồi Thiên châm chọc Đạo nói: "Lão tử nếu có thể đẻ ra ngươi... Tin tưởng là ta sớm xấu hổ mà tự sát rồi."
Vị Phi ma kia cả người run rẩy lên, há cái mồm đen xỉ như hố phân gào thét nói: "Giết thằng ngu xuẩn này đi!"
"Nga khắc ~~ "
Mây trăm tên Phi ma đồng thời phóng người lên, cánh vuốt bầu trời, nhanh như tia chớp bay ddến, phía chân trời như đen xì lại.
Quý Hồi Thiên hừ hừ cười một tiếng, ánh mắt lăng lệ, theo tiếng kiếm kêu, một đạo kiếm quang như cầu vồng xuất hiện.