Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 2410 : Nguy cơ lớn nhất!

Ngày đăng: 03:18 22/04/20


Lúc trước một ít làn sóng tấn công kia trên thực chất chỉ là do tộc quần của Kim quan thiên ma kia đánh chặn đường mà thôi!



Mặc dù cũng có thể coi là có chuẩn bị mà đến, có lòng nhưng toàn thân thực lực cũng là tương đối yểu, hơn nữa còn chưa có kịp xuất động ra cao đoan chiến lực thì đà bị Sở Dương tận diệt, đây cũng là lý do làm cho chiến cuộc nghiêng về một bên.



Nhưng tiếp theo bọn họ đã có chuẩn bị, tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng như vậy.



Mà dọc theo con đường này, những người khác không giải thích được chính là... đám người Tả Khâu Vận Trù đối với Sở Dương đột nhiên xảy ra sự cải biển lớn.



Những Cửu Kiếp huynh đệ khác đối với Sở Dương thì coi như bạn tốt mà thôi. Nhưng đám người Tả Khâu Vận Trù thì lại có thái độ mơ hồ tôn kính.



Loại cảm giác tôn kính này bọn họ đã hết sức khắc chế, cố gắng che dấu, không có quá mức rõ ràng biểu lộ ra, nhưng cảm giác vài ngàn năm Trở về làm cho bọn họ trong lòng thật sự là khó có thể che giấu được.



Điều này làm cho đám Quý Hồi Thiên còn đang không hiểu ra sao lại càng thêm không hiểu ra sao...



Vừa đi về phía trước ước chừng 1 thời gian thì cảm giác bị đè nén dị thường mãnh liệt càng ngày càng nồng đậm!



Nơi đây khoảng cách đến đệ nhất cầu nhiều nhất cũng là chỉ hơn 1 ngàn dặm xa thôi!



Cơ hồ là bay qua đỉnh núi phía trước là đà nhìn thấy rồi.



Cho tới bây giờ, thiên ma như cũ cũng không có bất kỳ hành động nào nhưng đám người Sở Dương cùng Cửu Kiếp trí nang cơ bản có thể rất chắc chắc đoán được: Đối phương sẽ có hành động tiếp theo tại phía trước!



Bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép nhóm người mình bình yên trở lại đệ nhất cầu.



Bỗng nhiên.



Tả Khâu Vận Trù cùng Quý Hồi Thiên hai người đồng thời dừng bước, lẳng lặng nhìn đỉnh núi gần trong gang tấc nhẹ giọng nói: "Bọn họ tới rồi!"



Theo những lời này, trên đỉnh núi trong lúc bất chợt "Oanh" một tiếng, ma khí ngút trời!



Vô số Thiên Ma, đông nghịt xuất hiện ở trên đỉnh núi!
"Nếu đã từng lâu dài ở chung một chỗ đồng sanh cộng tử, lâu dài ở chung một chỗ trong rừng dao biển lửa... Như vậy..."



"Sở dĩ có hiểu lầm, có hận, trong xương không ngoài cũng là bởi vì... Bọn họ mới là người quan tâm đến ngươi nhất!"



"Bởi vì quan tâm, cho nên có sự hiểu lầm; bởi vì quan tâm cho nên mới hận. Bởi vì quan tâm cho nên sẽ không tha thứ, sẽ không nghĩ tới việc tha thứ..." Sở Dương chậm rãi nói.



Mọi người cũng cùng thở dài, sắc mặt ảm nhiên mà ánh mắt nhìn Sở Dương lại lộ ra vẻ phức tạp.



Đúng vậy, nói như vậy quả thật không sai nhưng hiểu lầm đà tạo thành, người cũng đã không thấy đâu.



"Thể sự không có gì tuyệt đối, bọn họ hoặc là không có chết cũng nói không chừng." Sở Dương ánh mắt lẳng lặng nhìn Thiên Ma trên đỉnh núi như có ý tựa như vô ý nói.



Đối diện vô số Thiên Ma đại quân được hai vị Vương giả suất lĩnh, khí thể trầm ngưng chậm rãi giảm xuống!



Giống như là một mảnh mây đen che đậy phía chân trời đang tự từ từ trên không trung đè xuống!



Tuy nhiên Sở Dương nói một câu nói này lại giống như là có 1 tia chớp lôi đình ở trong lòng mọi người ầm ầm nổ vang, đinh tai nhức óc!



Giờ khắc, trong lòng nhiều cao cấp Thánh Nhân đồng thời cảm giác được bản thân giống như bị thiên lôi đánh trúng, từng đợt choáng váng!



Hoặc là không có chết cũng nói không chừng?



Những lời này lý do có ý gì?



Hoặc là, có lẽ, đại khái... Là nói



Lão đại không có chết?!



Lão đại không có chết!