Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 2429 : Kỳ tài ngút trời!
Ngày đăng: 03:18 22/04/20
Đám người Lam Thừa Chí vốn còn muốn ra mặt, biểu hiện một chút căn cơ nhà mình, nhà mình cùng người khác bất đồng, hơn nữa muốn hiển-lộ rõ ràng hơn một chút: Bạch Lãng làm không được, chúng ta có thể làm được!
Dùng cái chuyện này về sau đem Bạch Lãng hoàn toàn đè xuống. Nhưng sau khi đoán được thân phận của Sở Dương thì giờ khắc này loại ý niệm này trong đầu trong nháy mắt liền bỏ đi không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Biết điều một chút đứng ở một bên, mặt như màu đất, ngay cả việc rời đi chỗ thị phi cũng không dám.
Nếu không biết thân phận của Sở Dương thì mọi chuyện đều dễ nói, rời đi nơi đây cũng là có thể, hiện tại biết được thân phận của Sở Dương rồi, muốn tránh khỏi vũng nước xoáy này cũng không phải là dễ dàng như vậy!
Trong lòng hắn vô hạn hối hận: Hai người chúng ta đang ở trong gian phòng trang nhã kia không biết không phải là rất tốt sao? Còn có thể nhìn náo nhiệt! ra ngoài làm cái gì?
Lần này bị cuốn vào vũng nước đục... Dưới mắt cũng là cỡi hổ khó xuống, bứt ra không được, khó chịu muốn chết.
Nếu là bị người trong nhà biết được một bữa trách phạt nhất định là tránh không khỏi...,
Nếu chỉ là trừng phạt đơn thuần còn dễ nói, nhiều lắm là da thịt chịu khổ, nếu là còn có những thứ khác...,
Hai người không dám suy nghĩ nữa!
về phần đè đầu Bạch Lãng... Đây càng thêm phải không là suy nghĩ hữu dụng. Gia hỏa này chính diện chọc phải Sở Dương, hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Mình và một người chết so sánh làm cái gì?
Trong Đông Hoàng cung.
Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn cao cao tại thượng, có chút mệt mỏi cộng thêm chán nản nửa nằm ở trên ghế rồng, tâm thái cũng là hết sức nhàn nhã. Đối diện chính là Bạch đại tướng quân đang nói gì đó.
Nhìn ra được, Tuyết Lệ Hàn rất có chút ít không yên lòng.
Thường thường khi Bạch đại tướng quân cúi đầu hồi báo trong ánh mắt thường lóe ra vẻ ý vị thâm trường, còn có chút kiếm phong..."
Tuy nhiên tại lúc này...,
"Khởi bẩm bệ hạ, Thừa tướng cầu kiến."
"Khởi bẩm bệ hạ, Lam đại tướng quân cầu kiến."
Tuyết Lệ Hàn cùng Bạch đại tướng quân đồng thời ngẩn ra: Chuyện gì có thể làm cho hai vị đại lão cùng nhau chạy tới rồi?
Đám oắt con chuyên gây chuyện thị phi kia nói không chừng lúc nào đó có thể gài bẫy người a. Chuyện này không thể không phòng!
Bạch đại tướng quân đầu tàu gương mẫu, xông đi phía trước nhất, sắc mặt rất khó coi.
Bạch đại tướng quân cho là, đây cũng không phải là cái gì sinh tử của hậu nhân mà là mặt mũi của mình. Ở Đông Hoàng thành có kẻ này lại chăng cho Bạch đại tướng quân thể diện... không có thể nhẫn được!
Cho nên Bạch đại tướng quân căn bản không có chú ý tới, Quy thừa tướng cùng Lam đại tướng quân trên mặt có vẻ kỳ dị.
Dần đi về phía trước, từ từ Thừa tướng cùng Lam đại tướng quân sắc mặt cũng đều có chút quái dị. Một bộ Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta thản nhiên mà hiện.
Thật sự là quá làm cho lão phu may mắn..." Quả nhiên là hắc hắc hắc,"...
"Bệ hạ... phía trước chính là Đông thiên đệ nhất lâu..." Quy thừa tướng trên mặt cười mà như không cười nói: "Xem ra hay là nên ở đây xem thôi..."
"Đông thiên đệ nhất lâu?" Tuyết Lệ Hàn không giải thích được nói: "Vậy thì như thế nào?"
Quy thừa tướng thở dài nói: "Vị Kiếm Chủ đại nhân..., sau khi tiến vào Đông Hoàng thành thì chỗ đặt chân đầu tiên chính là Đông thiên đệ nhất lâu này a."
Tuyết Lệ Hàn sắc mặt cũng nhất thời trở nên phá lệ phấn khích, suýt nữa sặc một ngụm; hắn chậm rãi thở ra một hơi rồi mới lên tiếng nói: " nói như vậy, hậu nhân kia của... Bạch đại tướng quân thật đúng là một nhân tài khó được a, thâm tàng bất lộ trong thời gian ngắn như vậy lại có thể làm ra đại sự như vậy..."
Quy thừa tướng suýt nữa bật cười, khom người nói: "Chính xác, hậu nhân của Bạch đại tướng quân xác thực là một nhân tài thâm tàng bất lộ.
Lam đại tướng quân tự đáy lòng cảm thán nói: "Thật là kỳ tài ngút trời!"
Bạch đại tướng quân phía trước bay đi, tiếng gió vù vù, càng thêm tâm sự nặng nề, lòng như lửa đốt, không có nghe rõ phía sau nói gì, nhưng loáng thoáng nghe được, Đông Hoàng bệ hạ tựa hồ thật giống như đại thụ đang tán dương hậu nhân của mình là một nhân tài khó được?
Trong bụng hắn vui mừng, cố ý chậm lại cước bộ, chờ 3 người Tuyết Lệ Hàn đuổi theo mới nói: "Tiểu hài tử hay hồ nháo, nơi nào là nhân tài, bệ hạ ngài đã quá khen rồi...."
"Phốc..., khụ khụ...."
Quy thửa tướng cùng Lam đại tướng quân ngửa mặt lên trời phun một chút, nhưng ngay sau đó luôn miệng ho khan, ho đến mức đỏ mặt tía tai, thật lâu mới trì hoãn được.